Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:20:47
Lượt xem: 17
Quá trình khai nhũ không phải dễ dàng như vậy.
Triệu Uyển Thanh đau đến ứa nước mắt, hồi lâu sau mới xong.
Nhưng mà nhìn đến cái miệng nhỏ nhắn mút sữa một cách vui sướng của con trai vừa lọt lòng thì cô liền cảm thấy điều này là xứng đáng.
Cô tựa vào giường để cho con bú, đột nhiên, cửa phòng mở ra.
Lâm Thiệu Hoa bước vào, nhìn thấy cô đang cho con bú, đứng đấy một lúc rồi tiến đến bên cô.
Anh ngồi vào bên cạnh cô, tựa gần vào cô, tập trung nhìn con trai của bọn họ đang b.ú sữa.
Sau khi con ăn xong, Tiểu Lâm Khải vẫn không thỏa mãn, lại với tới muốn uống sữa bên kia.
Triệu Uyển Thanh thấy Lâm Thiệu Hoa hoàn toàn không có ý định né tránh, liền trừng mắt nhìn anh một cái, sau đó đỏ mặt bỏ bầu n.g.ự.c khỏi miệng con rồi lại đặt miệng con vào bên kia.
Sau khi bé Lâm Khải đã ăn no uống đủ, mẹ Lâm liền đi vào ôm đứng nhóc con rồi nhẹ nhàng vỗ nhẹ sau lưng.
"Mẹ, để con làm đi."
Lâm Thiệu Hoa học theo bộ dáng của mẹ Lâm, ôm đứng bé rồi nhẹ nhàng vỗ nhịp lưng của bé.
Bé con ăn no thì lại buồn ngủ, chỉ sau một lúc vỗ hơi thì bé đã nhắm mắt.
Lâm Thiệu Hoa đặt con trên giường, cả hai ngồi yên ngắm nhìn nhóc con ngủ, còn mẹ Lâm đã lặng lẽ rời đi.
Triệu Uyển Thanh nói: "Em đã đặt tên cho con trai chúng ta, tên là Lâm Khải."
Lâm Thiệu Hoa vươn tay ôm cô, hỏi: "Khải trong nghĩa nào?"
Triệu Uyển Thanh kéo tay anh, viết chữ "Khải" vào lòng bàn tay anh.
"Khải, rất tốt, chúng ta gọi thế đi." Anh cười hài lòng.
Triệu Uyển Thanh ngẩng đầu nhìn anh, trùng hợp Lâm Thiệu Hoa cũng cúi đầu nhìn cô, hai người đối mắt, tia lửa văng khắp nơi. Lâm Thiệu Hoa cúi đầu hôn lên má cô, sau đó lại áp vào mặt cô dụi dụi.
"Có đau không?"
Triệu Uyển Thanh nhớ lại quá trình sinh con.
Nuốt viên thuốc trợ sản, thật sự là một chút cảm giác đau cũng không có!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-119.html.]
"Không đau..." Cô nói bâng quơ.
Nhưng vẻ mặt này trong mắt Lâm Thiệu Hoa lại là cô đang cố ý che giấu.
Cô sợ anh sẽ lo lắng sao?
Vòng tay người đàn ông ôm cô lại chặt thêm vài phần, Lâm Thiệu Hoa nặng nề nói: "Em đã vất vả rồi..."
Ngày 7 tháng 7, Lâm Khải chào đời, sáng sớm ngày 8 tháng 7, nhà họ Lâm đã bắt đầu bận rộn.
Hôm nay mẹ Lâm đã dậy từ rất sớm, bà nấu sẵn bữa sáng đặc biệt cho con dâu ăn trong tháng đầu sau sinh. Sau đó, bà nấu một nồi bánh bao hỉ rồi cuối cùng mới tùy tiện nấu cháo cho con trai lớn và con út.
Ở đây, họ có phong tục là khi có người mới sinh con hoặc kết hôn, họ phải phát bánh bao hỉ cho họ hàng. Bánh bao hỉ là loại bánh bao được làm từ bột ngô hoặc bột mì tinh, sau đó được chấm điểm đỏ trên mặt bánh bao.
Mặc dù những năm gần đây, quốc gia không khuyến khích những phong tục này, thậm chí cả việc tổ chức tiệc cũng phải diễn ra kín đáo, nhưng khi có ngày vui, ít hay nhiều cũng nên có mới tốt.
Sau khi ăn sáng xong, Lâm Thiệu Hoa liền đi ra ngoài.
DTV
Trong nhà có chuyện vui, anh tự nhiên phải đi thông báo cho họ hàng thân thích đồng thời cũng thông báo luôn về tiệc đầy tháng của con trai.
Trước khi đi, Lâm Thiệu Hoa còn vào hỏi Triệu Uyển Thanh liệu có cần thông báo cho chị gái của cô hay không.
Anh không rõ quan hệ giữa cô với chị gái, nếu chị em đã cưới chồng sinh con mà quan hệ không tốt thì không thường qua lại cũng chẳng sao.
Triệu Uyển Thanh gật đầu: "Anh đi đi."
Ấn tượng của cô đối với chị gái này vẫn khá tốt, nguyên chủ trước đây là một người nghịch ngợm, lười biếng và hám ăn,
nhưng chị gái vẫn có thể dung túng cô, chứng tỏ người ta rất hiền lành và rộng lượng.
Lâm Thiệu Hoa chuẩn bị một giỏ bánh bao hỉ rồi ra ngoài.
Tiểu Lâm sau khi gặp Lâm Khải thì cả người dường như trở nên ổn trọng hơn.
Mỗi sáng tỉnh dậy là cậu lại đi xem cháu trai, thời gian còn lại cậu cũng đều ở bên cạnh Lâm Khải, không muốn rời xa chút nào.
Triệu Uyển Thanh nhéo hai má cậu: "Thích cháu trai như vậy à?"
Tiểu Lâm: "Thích!"
"Chị dâu, khi nào tiểu Khải mới lớn đây? Em đợi cháu lớn để cùng đi chơi!"
Triệu Uyển Thanh nhìn con trai của mình, rồi lại nhìn về phía Tiểu Lâm đang chờ mong,"Cái này... có lẽ em sẽ phải thất vọng rồi..."