Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 109
Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:20:27
Lượt xem: 22
Vui vẻ qua đi, mẹ Lâm lại có một chút lo lắng.
Bụng con dâu bây giờ đang rất lớn, cũng không thể vận động mạnh nha...
Con trai ngốc của bà chắc là biết đúng không?
Trong phòng, con trai ngốc cùng với con dâu của mẹ Lâm đang hôn nhau, môi, lưỡi giao nhau triền miên...
Triệu Uyển Thanh vừa tiến thêm đã bị Lâm Thiệu Hoa bế lên đặt cô ngồi lên trên bàn, sau đó anh liền đi lên tiếp tục hôn môi cô.
Một lúc lâu sau, người đàn ông mới chịu buông tha cho đôi môi đỏ như son kia.
Triệu Uyển Thanh không còn chút sức nào dựa vào vai Lâm Thiệu Hoa thở hổn hển, gương mặt trắng giờ đã chuyển hồng giống như đóa hoa vừa mới nở, sinh đẹp động lòng người.
Cô bây giờ đang ở giai đoạn cuối của thai kỳ, bởi vì thế mà các giác quan đều rất dễ bị kích thích, cơ thể cô cực kì mẫn cảm, tùy tiện một trêu chọc một lúc là liền động tình. Mỗi lần Lâm Thiệu Hoa trêu chọc cô, đều làm cô khổ mà không dám nói nên lời.
Cô nghẹn tới khó chịu, Lâm Thiệu Hoa làm sao có thể không bị kích thích?
Vài lần ngủ trong lòng Lâm Thiệu Hoa, Triệu Uyển Thanh có thể cảm nhận được ý định của anh.
Cô mở một mắt nhắm một mắt giả vờ không biết, cũng không có ý định giúp anh giải quyết vấn đề.
Lâm Thiệu Hoa ôm Triệu Uyển Thanh ngồi lên ghế, mang một chậu nước ấm vào sau đó giúp cô cởi áo để lau sạch người.
Bụng của Triệu Uyển Thanh đã lớn, tự mình lau sạch cơ thể cũng trở nên khó khăn hơn một chút, cô chỉ có thể nhờ Lâm Thiệu Hoa giúp đỡ. Ban đầu cô còn cảm thấy bối rối, sau được lau nhiều lần rồi thì cô cũng thấy quen.
Dù sao thì sau này sinh xong cũng phải đối diện với việc này... bây giờ nhìn thấy cơ thể cũng không quá đáng.
Hai người lau xong thì lên giường, hiện tại Triệu Uyển Thanh đang ở giai đoạn cuối thai kỳ, thường ngày cô thường nằm nghiêng sang trái, Lâm Thiệu Hoa cũng nằm theo cô, ôm lấy cơ thể của cô từ phía sau.
Trước đây khi Lâm Hiệu Hoa muốn trêu cô một chút thì chính anh cũng thường xuyên động tình, nhưng hôm nay anh gần như không kiềm chế được... bản chất đã thay đổi...
"Uyển Thanh..."
Người đàn ông âu yếm gọi tên cô, hơi thở của anh trườn qua tai Triệu Uyển Thanh như một con rắn nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-109.html.]
"... Anh!"
Triệu Uyển Thanh cảm nhận được anh hôm nay khác thường, cô đưa tay ra sau lưng để bắt lấy tay anh.
"Uyển Thanh, em giúp anh..." Người đàn ông nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, muốn dẫn cô đến chỗ nào đó.
Ngay lập tức, đầu cô trống rỗng, khuôn mặt đỏ bừng như lửa, sẳng giọng: "Anh... Anh tự giải quyết đi!"
Cô nhanh chóng rút tay lại, nhích thân mình sang bên cạnh, không nằm sát anh nữa.
Phía sau truyền đến tiếng động cùng với tiếng thở dốc đều đặn trầm thấp của người đàn ông...
Khi người đàn ông cuối cùng cũng trở lại bình tĩnh, Triệu Uyển Thanh đã chìm vào giấc ngủ sâu.
DTV
Lâm Thiệu Hoa bất đắc dĩ nhìn lên trần nhà, thở dài thật sâu.
Ngày hôm sau không cần đi làm, các thành viên trong gia đình Lâm đều ngủ thẳng cẳng.
Khi Triệu Uyển Thanh thức dậy, cô thấy vết dơ trên chăn, cô cắn răng thay chăn trải giường mới, ném chăn cũ vào tay Lâm Thiệu Hoa,"Anh mang đi giặt nhanh đi!"
Mẹ Lâm sáng sớm dậy đã thấy con trai mang rổ đồ đi ra bờ sông liền hỏi,"Sao hôm nay mới sáng sớm mà Thiệu Hoa nó đã đi giặt đồ? Cả điểm tâm cũng không ăn..."
Triệu Uyển Thanh cầm một bát cháo từ tốn húp, cụp mắt không nói gì.
Sau bữa ăn, cô đi dạo ở cửa nhân tiện nhìn xem Lâm Thiệu Hoa đang giặt quần áo bên bờ sông.
Bên cạnh dòng sông mọc cây cỏ rậm rạp, Triệu Uyển Thanh tìm một tảng đá lớn ngồi xuống, Lâm Thiệu Hoa quay đầu nhìn cô,"Anh sắp giặt xong rồi."
Triệu Uyển Thanh mở mắt, hừ nhẹ một tiếng.
Chưa ngồi được bao lâu đã có vài người đi đến bên cạnh, cầm giỏ quần áo đứng bên bờ sông.
"Ớ, kia không phải là Lâm Thiệu Hoa sao?" Một người phụ nữ nói.
Những người khác cũng quay đầu nhìn, xác định đó là Lâm Thiệu Hoa.
Khi nghe thấy thanh âm này Triệu Uyển Thanh liền nhướn mày, nhanh chóng nhận ra người đến là ai, nhưng vị trí cô ngồi bị cây che khuất, người ta chỉ nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa, không thấy cô.