[Xuyên không, Trọng sinh] Tựa Bóng Trăng Sao - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:22:19
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù dùng đủ mưu kế mà khiến đại vĩ lang bại lộ, nhưng tổng thể, sống ở Đông Cung cũng tạm vui vẻ! Tuy nhiên, tên nhóc nhị hoàng t.ử nhất định đến phiền !
Một đêm nọ, lối nhỏ ở Đông Cung, định đem bánh ngọt cho thái t.ử nếm thử, kết quả tên lưu manh xuất hiện bất ngờ, đầy lời lẽ thô tục, còn định động tay động chân với !
“Xinh thế , theo tên ngốc thật uổng phí, theo , để chăm sóc nàng.”
Cùng với khuôn mặt đầy d.ụ.c vọng của , thực sự thấy ghê tởm, nôn! Không còn gì để ! “Theo nhị hoàng t.ử lợi gì chứ.” bộ quyến rũ, kêu cợt cợt, nịnh nọt đáp .
“Ngươi gì cũng cho.”
“Vậy thì bây giờ… ngươi thể c.h.ế.t !” lập tức đổi mặt, nghiến răng nghiến lợi .
Vì điều mong nhất chính là xuống địa ngục càng sớm càng !! Tốt nhất là tầng thứ mười tám, vĩnh viễn siêu sinh!
“Quả nhiên là con mèo hoang nhỏ, thích.” Tên cặn bã nhếch môi nhờn nhợt, bày cái vẻ “nữ nhân, ngươi thành công thu hút sự chú ý của ”!
Bổn cô nương kiểu chối mà như như ngoài ! Ta giống đám yêu phụ ! Ngươi còn đang mơ mộng? Để đ.á.n.h tỉnh ngươi.
Bốp!
tát thẳng một cái lên mặt , cái tát tát từ lâu , đồ cặn bã! Dựa váy đàn bà để trèo lên, ngươi xứng ?! Ngươi xứng cái đầu nhà ngươi!! Ngươi còn chút liêm sỉ nào ?!
Bị tát xong, ánh mắt tối sầm , kéo giật lôi về phía bụi rậm! Má nó, đời rốt cuộc cũng tránh cái lôi bụi rậm ?!
Mệnh là do , do biên kịch! Mạng của , tự định! Không dết ngươi thì cũng phế ngươi!
Tay bộ định móc mắt , hư chiêu một cái, dồn lực đá thẳng chỗ hiểm của !
Bẹp! thấy tiếng… trứng vỡ!
Tên cặn bã ôm hạ lăn lộn đất! đến nước mắt ròng ròng!! Hahahahaha, trời cao mắt! Hôm nay cũng đến lượt ngươi!
lúc , đại vĩ lang chạy đến, chút hoảng, nhưng thấy tình hình khôi phục dáng vẻ tiểu cẩu con vô hại.
“Nhị ca, ca lăn lộn đất ?!”
“Ta chịu chơi trò chơi với nhị hoàng tử, liền giãy nảy đó.”
“Là trò gì ?” Hắn chớp mắt hỏi.
“Là trò chỉ thể chơi với… thê tử.”
“Hả?! Nhị ca thê t.ử , còn cướp thê t.ử của !” Nói xong còn giận dữ đá tên cặn bã hai cái thật mạnh! “Hừ, thèm để ý đến ca ca nữa! Kiều Kiều, chúng .”
“Được.” Chúng đây nhé, tên cặn bã cứ tiếp tục lăn mà kêu khàn giọng !
Về đến phòng, đại vĩ lang bỗng hỏi:
“Kiều Kiều là thê t.ử , thể chơi trò chơi với .”
Cái … lý thuyết thì , thực tế thì . Ngươi bớt giả ngây thơ ! Cứ cái kiểu thấy như mụ dì ghẻ dê xồm đang dụ dỗ tiểu thiếu niên thuần khiết !!
“Đợi A Thần lớn hãy .” Khi nào lột da sói của ngươi thì mới tính tiếp chuyện !
Tiểu thái t.ử đột nhiên hỏi:
“Kiều Kiều, ngươi hạnh phúc ?”
!!!?? Đây là phỏng vấn đài trung ương chắc? Xin , họ Lâm. Đợi … chuyện , hạnh phúc nghĩa là sướng ?! Ặc!!
“Hạnh phúc … hạnh phúc.” chột đáp. Dù là hạnh phúc nào thì cũng !
“Vậy… mới càng hạnh phúc hơn?” Hắn hỏi bằng giọng mềm mại.
Ơ… giúp thực hiện nguyện vọng?! Thế thì thẳng luôn, khỏi tiếp tục moi đuôi sói.
“Nếu tên cặn… , nhị hoàng t.ử ức h.i.ế.p bỗng dưng chớt bất đắc kỳ tử, sẽ càng hạnh phúc. Nếu Lâm gia rửa oan, sẽ càng càng hạnh phúc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-trong-sinh-tua-bong-trang-sao-mhdt/chuong-5.html.]
Nếu thể về nhà, ăn bát thịt luộc Tứ Xuyên , sẽ là cực phẩm hạnh phúc nhất đời!
“Ừm, A Thần sẽ khiến Kiều Kiều hạnh phúc hơn.” Giọng vẫn còn non nớt, nhưng kiên định vô cùng. vốn tưởng giác quan của bản mòn theo phận, nhưng một chuyện khiến đổi suy nghĩ.
Cuối năm đến nơi, tiệc trong cung nhiều hơn. Đi theo thái t.ử ăn ngon cũng , nhưng đa phần đại vĩ lang mượn cớ rời tiệc. đoán nhân cơ hội kết giao thế lực nên cũng bám sát.
Kẻ khác đương nhiên chẳng để ý hành vi kỳ quặc của thái t.ử ngốc, xem đại vĩ lang chỉ diễn giỏi mà còn l..m t.ì.n.h báo tệ, nhưng nhân lúc A Thần rời , cô đến , cô đến ! Cô mang theo âm mưu xảo trá của đến !
Không sai, chính là nữ phụ độc ác, chính phi của tên cặn bã nhị hoàng tử, Diệp Oánh! Kiếp chính là tại yến tiệc , cô vu oan ăn cắp trang sức của cô , khiến kéo Thận Hình Ty chịu đ.á.n.h ba ngày liên tiếp!
“Đây chẳng Minh Nguyệt quận chủ ? Ây da, quên mất, giờ ngươi bất quá chỉ là một nô tỳ hèn mọn.”
Bây giờ để ý đến ngươi, đừng phá hỏng khẩu vị của . Nữ nhân, giờ ngươi cút vẫn còn kịp.
“Chẳng lẽ thái t.ử điện hạ trẻ tuổi thỏa mãn ngươi ? Ngươi còn dám lẳng lơ quyến rũ vương gia của ?!”
Vãi chưởng?! Thái t.ử điện hạ trẻ tuổi còn chơi chữ hai nghĩa?! Có đá hỏng nhà ngươi , ngươi thiếu thốn đến mức chạy tới kiếm chuyện ?! Với rõ ràng là vương gia nhà ngươi lẳng lơ quyến rũ còn gì?! “Ngươi mơ ! Vương gia đối xử với vô cùng , ngươi xem miếng ngọc khắc hoa chính là ngài ban thưởng cho .”
Ả xanh đó lấy một miếng ngọc bội, nâng niu vuốt ve như báu vật.
Miếng ngọc cũng đấy, chỉ là đủ xanh, còn kém xa cái mũ xanh đầu ngươi. Khoan , miếng ngọc hình như quen lắm.
lúc ả xanh chìa ngọc bội cho , như linh tính mà đưa tay nhận lấy.
Ngay khoảnh khắc ngón tay chạm , tim khẽ run lên một cái, ngay đó là cảm giác gai lạnh sống lưng, đau đớn như d.a.o cắt trong lòng. Trong đầu chớp hiện hình ảnh một phụ nhân tự vẫn, lặp lặp .
Đau quá… tim đau quá… đau như ?
Không cầm chắc, miếng ngọc rơi xuống đất vỡ vụn. Cùng âm thanh giòn tan , chợt bừng tỉnh.
Đây là vật tùy của A nương. Vậy cách khác, ả xanh cố ý?!
“Ôi chao, đây là ngọc bội định dâng cho Nhu phi nương nương, mà con tiện tỳ như ngươi vỡ !” Bộ dạng nó y như Hồng Thế Hiền, cô thật lẳng lơ đó, diễn sâu dữ! Hét một cái khiến trong yến tiệc đều sang. Giờ đây? Chẳng lẽ cứ thế để ả xanh đắc ý ?!
“Làm gì chuyện Nhu nương nương miếng ngọc của ngươi, nhớ Nhu nương nương một miếng uyên ương bội , lúc nào cũng mang theo bên .” Con sói đuôi to từ lúc nào, mặt , thẳng với ả xanh .
“Trẫm ái phi miếng uyên ương bội? Có thể cho trẫm xem một chút chăng?” Lão hoàng đế mỉm về phía Nhu phi.
“Thần nhi cũng là nhặt trong hoa viên, đó mới Nhu nương nương lấy .” Con sói đuôi to giả vờ thành chú cừu non ngây thơ.
Đến nước , Nhu phi chỉ đành lưỡng lự lấy miếng uyên ương bội .
A Thần nũng tiếp: “Phụ hoàng, thần nhi gạt , hoa văn thật sự , giống y hệt hoa văn y phục nhà Thành ca ca.”
Ồ! Ta bừng tỉnh ! Con sói đuôi to là vạch trần gian tình đây mà!
Hoàng đế cẩn thận quan sát miếng uyên ương bội, sắc mặt dần đen , đó mang vẻ tức giận đập nát miếng bội, rời khỏi yến tiệc.
Làm nũng mà tung tin động trời? Đứa nhỏ đấy chứ! Lão hoàng đế , nhị hoàng t.ử liền giáng cho ả xanh một cái tát dữ dội.
“Không nên trò trống gì, chỉ phá hỏng chuyện!”
Ai da, , tra nam x.é to.ạc nữ, vở kịch lớn cuối năm, đỡ để động thủ!
A Thần nắm tay , : “Kiều Kiều, chúng cũng về thôi, A Thần buồn ngủ, ngủ.”
“Được.” Ta bỗng nhiên cảm thấy con sói đuôi to bụng đen dễ thương!
Dù dựa một miếng uyên ương bội thì chứng minh gì nhiều, nhưng cũng coi như đ.â.m cho lão hoàng đế một cái gai trong lòng. Lão hoàng đế ngốc, tự khắc sẽ điều tra! Xem , cây đại thụ nhà họ Trình chẳng còn vững bao lâu nữa!
Quả nhiên, qua năm mới, Trình hầu gia giáng chức đến cái nơi chim thèm ị. Hừ, đồ tra nam! Trước tiên chặt đứt cánh tay trợ lực của ngươi xem như lễ mắt, chờ nếm mùi tra tấn thật sự !
Tửu Lâu Của Dạ