[Xuyên không, Trọng sinh] Tựa Bóng Trăng Sao - Chương 3: Những Chuyện Ta Đấu Trí Đấu Dũng Với Thái tử
Cập nhật lúc: 2025-12-04 03:18:41
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đã Đông cung thì thôi, đành thuận theo cảnh, nhưng sớm trả thù thì nhanh chóng chiếm lòng tin của con sói đuôi to .
Ta nghĩ thế : Hắn giả ngốc suốt ba năm trời, ý chí , kiên trì , nội tâm kiên cường đến mức nào?! Phải trải qua cú sốc cỡ nào mới bỏ hình tượng thiếu niên quyền quý, chạy cosplay thành cún con sáu tuổi cơ chứ?!
Cho nên, chứng minh nhất để lấy lòng tin chính là khiến chủ động thú nhận chuyện giả ngốc, hoặc tìm bằng chứng giả vờ dùng nó uy h.i.ế.p , bắt giúp diệt tên tra nam . Dù đó cũng là đối thủ đường đăng cơ của , tiện tay thôi, xong thì thể sớm trở về nhà tìm mẫu .
theo quan sát vài ngày nay, e rằng giả điên chỉ mỗi Vân ma ma. Bà là nha hồi môn của mẫu phi , Nguyệt thị công chúa. Từ khi hoàng hậu qua đời, bà vẫn luôn chăm sóc cho con sói đuôi to .
Vậy nên, bắt đầu từ Vân ma ma là chắc ăn nhất! đời như tính… Vân ma ma nhét cho một đống tranh xuân cung, nửa đêm nửa hôm khóa trái và con sói đuôi to trong tẩm điện..
“???”
Thôi , sẽ tương kế tựu kế.
Chiến dịch chinh phục sói đuôi to, vòng 1: Mỹ nhân kế
“Đại… … Thái t.ử điện hạ, chỗ t.h.u.ố.c giảm đau ? Vai đau .”
“Có chứ, ở trong tủ đầu giường đó.” Con sói đuôi to giả giọng cừu non.
Ta cố ý nghiêng nghiêng bên giường, vai trần nửa kín nửa hở, ánh mắt như tơ, mỉm quyến dụ .
“Điện hạ, ngài đến thoa giúp nhé.”
Nào, đây. Nhào tới . Để xem cái đuôi sói của ngươi lòi thế nào.
Hắn quả nhiên cầm lấy lọ thuốc, chậm rãi bước về phía , như sắp đưa tay lên vai .
Hửm? Dễ lộ liễu ? lúc định bắt đầu đắc ý thì tạt cho một gáo nước lạnh.
“ mà vai tỷ tỷ hết đau mà!”
Hả??? khó tin vết thương do tên của cái thằng nhóc củ cải rạch , đúng là lành thật , m.á.u đóng vảy còn rụng gần hết.
Ờm… quê.
Mà việc soi kỹ quá vô tình kéo căng miệng vết thương cũ. Ngay ở xương bả vai trái một vết sẹo to bằng chiếc lá ngân hạnh, dựa kích thước và mấy đường gân ngoằn ngoèo đó cũng vết thương khi nặng cỡ nào!
“Hả? Tỷ tỷ ơi, vết sẹo đau ?!”
Đau cái đầu nhà ngươi ! Dĩ nhiên là đau, dĩ nhiên là nặng ! Ngươi thử cảm giác một mũi tên cung mười lực b.ắ.n xuyên vai xem nó thế nào ?!
Tất nhiên chỉ mắng trong lòng, bên ngoài vẫn tỏ vẻ yếu đuối: “Đau chứ… Thỉnh thoảng nhói lên…” Giọng mềm như muỗi kêu.
“Vậy để A Trần bôi t.h.u.ố.c cho tỷ tỷ.” Trong mắt thoáng qua chút ảm đạm biến mất nhanh, nhưng vẫn bắt .
Biết hối hận chứ gì, đồ nam nhân tệ bạc! Dù gì thì hai cũng từng cùng chạy trốn, nhất là để bảo vệ mà còn trúng một mũi tên, mà bỏ mặc thương, tự chạy trốn .
May mà mạng lớn, trong đám cấm quân truy bắt thuộc hạ cũ của cha lén cứu , nhưng dù thế, vẫn là tội phạm, họ biến thành quân kỹ mà áp giải lên kinh cung nô là nể tình lắm .
Nếu trả thù thuận lợi thì thôi, nếu giữa đường biến, khi chớt nhất định cũng kéo theo. Xuống mà tạ tội với Lâm Minh Nguyệt thật !
Hắn động tác nhẹ nhàng, cẩn thận như sợ vỡ bảo vật gì đó, nhưng miệng châm chọc: “Vết sẹo quá!”
: Cái quái gì ?!
“Không băng bó , còn sống là may , thì thôi.”
Bôi t.h.u.ố.c xong, thế mà tay vẫn còn xoa xoa vết sẹo, lẽ… ê?! Tên bái thiến !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-trong-sinh-tua-bong-trang-sao-mhdt/chuong-3-nhung-chuyen-ta-dau-tri-dau-dung-voi-thai-tu.html.]
Ngay lúc định thứ hai c.h.ử.i thề, thì bỗng kéo mạnh chăn đang lên, quấn xuống ngủ.
“Ta ngủ , tỷ tỷ ngoài .”
cũng ngoài, nhưng cửa khóa chặt thế thì kiểu gì?! Được, liều luôn, chui lên giường giành chăn với . Hắn cũng kéo buông. Kéo qua kéo , đẩy tới đẩy lui, mấy bức xuân cung đồ đặt đầu giường rơi đầy xuống đất!
“Hả? Đây là loại sách nhỏ mới hả?” Hắn nhặt một cuốn lên xem kỹ. “Sao họ cởi sạch giường chơi trò gì ?”
đầy hàm ý. Diễn tiếp ! Một đàn ông trưởng thành mấy thứ mà mặt đổi sắc, hoặc là diễn xuất quá xuất thần, hoặc là… chỗ đó vấn đề.
Con sói to lông bông còn với vẻ ngây thơ vô hại: “A Trần cũng chơi trò ! Tỷ tỷ chơi với A Trần nha…” Nói định cởi đồ.
“Không …” nhướng mày, đầy ẩn ý. “Đây là trò lớn, trẻ con chơi.”
“A Trần trẻ con nữa, A Trần sáu tuổi !” Hắn còn giơ tay đếm thành sáu.
“ mười sáu tuổi mới chơi mà.”
kiên trì dụ dỗ, mau nhận , ngươi mười chín tuổi đó!
“Ồ, thôi, A Trần chơi nữa… A Trần buồn ngủ… ngủ…” Hắn ngáp một cái lưng chùm chăn xuống.
leo lên, tiếp tục trận chiến giành chăn. Trời sang thu, lạnh , ngươi là nam nhân to con, lạnh một đêm ? Cho cái chăn chứ, là nữ nhân yếu đuối mà!
Thế là chăn kéo qua, kéo , tay chân còn quấn . Cái chăn cứ thế cọ cọ, ma sát, ma sát, ma sát cả hai, tới lui theo nhịp như… bước chân của quỷ dữ.
Cuối cùng cảm giác một thứ cứng cứng chọc eo , ờm… hình như là cái đó, aaaaaa, đúng thật là cái đó.
Bị dọa đến mức lập tức bất động, cũng dám quậy nữa, chăn thì cứ thế nhăn nhúm trùm lên cả hai chúng .
Ây da, chẳng đang dùng mỹ nhân kế ? Đây dấu hiệu sắp thành công hả? Sao chột rút lui thế ? Ờm… thôi bỏ , khoản cha cũng rành, lỡ cuối cùng mất cả chì lẫn chài thì ?
Nghĩ tới nghĩ lui, mà ngủ mất.
Sáng hôm tỉnh dậy, con đại vĩ lang còn giường nữa, nhưng cái chăn thì vẫn đắp ngay ngắn . Ừm, đấy, cha uổng công cứu ngươi!
Mỹ nhân kế của mấy thành công, con đại vĩ lang chắc cũng khó chịu cả đêm, vòng 1 coi như hòa. Chiến lược thu phục đại vĩ lang vòng 2, Khích tướng
Một đàn ông sợ nhất là gì?! Tất nhiên là là ! Đây chính là kinh nghiệm xương m.á.u của Lâm Minh Nguyệt!
Tửu Lâu Của Dạ
Năm xưa khi nhà họ Lâm xảy chuyện, Lâm Minh Nguyệt còn tới tuổi cập kê, đoàn đến cầu hôn xếp hàng tới tận cổng thành Lũng Bắc. Thế nhưng, đóa tiểu hoa tướng môn của chúng xách d.a.o bếp đ.á.n.h đuổi sạch đám rau dưa đó, còn buông câu danh ngôn: “Ngay cả cũng đ.á.n.h , bảo vệ nổi ?!” Câu gây tổn thương sâu sắc cho tâm hồn non nớt của đám nhóc đó, kết quả phản tác dụng, bọn họ về luyện tập chạy tới gây chiến hai, ba!
Đàn ông thể là . Gạch chân, nội dung trọng tâm, sẽ kiểm tra!
Nói chứ, hồi nhỏ cứng rắn như , giờ cung nô thành rụt rè thế ? Haiz… để chị đây giúp em !
Đại vĩ lang, tiếp chiêu!
“Ây da, A Thần , chữ của nha…”
“Để b.ắ.n tên , để dạy?”
“Đệ , , cái như thế …”
“Đệ , nếu thì gọi một tiếng tỷ tỷ, sẽ giúp.”
Cuối cùng tiểu thái t.ử cũng chịu nổi nữa, mặt đen sì một câu: “Không gọi là .”
Không gọi thì gọi con cưng cũng mà. Đại vĩ lang dùng giọng sữa non mềm mại :
“Vân ma ma phụ hoàng thưởng ngươi cho tức phụ, ngươi gọi là phu quân.”