[Xuyên Không Trọng Sinh TN80] 《Cô vợ nhỏ cay nghiệt và cuộc hôn nhân quân nhân TN 80: Chú của chồng cũ sủng không ngừng》 - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-12-25 11:25:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi bàn xong chính sự, Chu Bạch Lộ còn ghé qua nhà bà cụ Đường xem , sẵn tiện thông báo tình hình tiến triển để bà phấn chấn tinh thần hơn chút, mới chào tạm biệt Lưu Xuân.

Lưu Xuân tiễn hai , thấy Lưu Thu vẻ mặt trầm ngâm suy tính, liền đem chuyện từ tháng sẽ phát lương kể cho em trai . Lưu Thu vui đến mức suýt thì nhảy cẫng lên, nhưng đôi chân cho phép.

"Anh, chúng mau về thôi, đem tin vui về cho ! Chắc mợ cũng về , thấy chị Tiểu Mạch thế nào? Anh ơi, em lương , em thể giúp nuôi cháu đích tôn !"

Lưu Xuân lắc đầu: "Tiền của chú thì chú cứ giữ lấy, còn cưới vợ cho chú nữa, để tiền đó mà nuôi vợ con chú."

Lưu Thu lắc đầu buồn, nông nỗi , hà tất khổ con gái nhà ? Một thế , cần thiết kéo thêm khác xuống hố sâu cùng .

Chu Bạch Lộ thấy Cố Cửu Tư vẻ vui vẻ, liền buột miệng hỏi cảm nhận của cô về em Lưu Xuân.

"Anh Lưu Xuân đúng là chất phác, còn Lưu Thu thì hình như nhiều tâm tư hơn một chút. cũng chẳng , hai em họ đều là chính trực."

Cố Cửu Tư từ nhỏ lớn lên trong khu tập thể quân đội, việc cô chẳng cần ai dạy cũng tự thấu hiểu, cộng thêm sự dạy dỗ từ lời đến việc của Cố Dũng và Tống Nhã Ninh. Hai vợ chồng họ, ngoại trừ việc phát hiện con tráo đổi, thì việc khác đều mực mẫu mực.

Nếu , Cố Dũng cũng chẳng thể lên vị trí như hiện tại, và Tống Nhã Ninh thể Viện trưởng cũng chẳng chỉ nhờ y thuật siêu quần, mà còn do cách đối nhân xử thế mực khoáng đạt.

Điểm cho thấy giáo d.ụ.c gia đình quan trọng đến nhường nào. Cha sáng suốt, xa trông rộng mới là phúc đức cho con cái; những già chính là nguyên nhân khiến em trong nhà bất hòa vì "bát nước đổ bưng cho bằng" ( công bằng).

Cố Dũng coi như cha , họ đều mất sớm, ông bà nội nuôi nấng. Bà nội ông vốn là tiểu thư khuê các, từng học hành chữ nghĩa, nên tầm của Cố Dũng cũng vì thế mà tiến bộ hơn.

Còn Tống Nhã Ninh thì khỏi , bà lớn lên trong tình yêu thương bao bọc. Những đứa trẻ nhận đủ đầy yêu thương, khi lớn lên cũng sẽ cách yêu thương khác, điều thể bàn cãi.

" , Lưu Xuân đáng tin, chỉ điều lòng dễ đổi , sự tin tưởng đôi khi thể thế sự giám sát."

Cố Cửu Tư ngẫm nghĩ một hồi mới phản ứng kịp lời của Bạch Lộ. Thật , câu đạo lý! Tin tưởng thể thế giám sát, nhân tính vốn khó lường, thể đặt hết hy vọng sự tự giác của con .

Hai đến nhà bà cụ Đường, Chu Bạch Lộ kể những lời Cố Dũng . Sắc mặt bà cụ Đường lên thấy rõ, Bạch Lộ cũng thấy vui lây.

Ông cụ Tống ngoài thấy, trong lòng cũng thấy ấm áp hơn đôi chút. Ông mồi một tẩu t.h.u.ố.c bắt đầu hút, dư quang thấy Cố Cửu Tư đó khá tĩnh lặng, ông gõ nhẹ tẩu t.h.u.ố.c thành ghế.

"Này cháu gái, với lão già thấy buồn chán lắm ?"

"Ông Tống ơi, ạ. Cháu chỉ thấy bà Đường thật dễ dàng chút nào. Hy vọng bố cháu thể giúp tìm ." Cố Cửu Tư chuyến ngoài thấy nhiều điều. Dù là tàu hỏa khi đến tỉnh Đông , tất cả đều cho cô cảm nhận về những thế giới khác biệt.

Trước đây theo bố luân chuyển qua các khu quân sự khác , những gì cô thấy khác hẳn với những gì Lộ Lộ thấy. Lần cô mới thực sự cảm nhận thế giới rộng lớn bao, và lẽ thế giới trong mắt Lộ Lộ cũng khác.

"Cháu gái , mỗi thế giới đều nỗi khổ riêng. Chúng chỉ cần cố gắng giữ , trong khả năng cho phép mà điều thiện, giúp đỡ khác nhiều nhất thể."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-trong-sinh-tn80-co-vo-nho-cay-nghiet-va-cuoc-hon-nhan-quan-nhan-tn-80-chu-cua-chong-cu-sung-khong-ngung/chuong-240.html.]

Lời của ông cụ Tống chỉ Cố Cửu Tư thấy, mà Bạch Lộ từ trong phòng bước cũng . Cô thể đồng tình hơn.

"Ông Tống, ông đúng quá, cháu xin tặng ông một 'điểm cộng'. Ông ạ, nếu tin tức gì cháu sẽ qua báo với ông ngay. Cháu cũng điện thoại của tổ dân phố , lúc đó cháu sẽ gọi điện cho ông."

Ông cụ Tống gật đầu: "Mau bắt xe kẻo muộn chuyến. Ở đây lo, lão già !"

Chu Bạch Lộ gật đầu: "Ông cũng giữ gìn sức khỏe nhé, việc gì ông nhất định . Tuy chúng dưng nước lã tình cờ gặp , nhưng ông và bà Đường, cháu nhất định sẽ chăm lo."

Ngày đầu mới trở về, Bạch Lộ là đầy lòng cảnh giác, ngoại trừ nhà cô đều ý đề phòng với tất cả. Cô vẫn nhớ đầu gặp ông cụ Tống, ông thể giúp cô và chị dâu thuê nhà, lúc đó cô còn bán tín bán nghi.

Bà cụ Đường ban đầu cũng là khá lạnh lùng, đều qua quá trình tiếp xúc lâu dài mới dần hiểu rõ về . Chu Bạch Lộ từng giúp bà Đường, nhưng sự t.ử tế cô nhận còn lớn hơn nhiều. Không "thùng nước" của bà Đường năm , thì con "cá chép lớn" là cô đây chắc cũng chẳng sống nổi.

"Hai già vẫn còn sống lắm! Cháu lo cho bọn . Mau !"

Ông cụ Tống cố kìm nén cảm xúc, vẫy vẫy tay đuổi khéo Bạch Lộ. Nhìn bóng hai đứa trẻ xa dần, ông mới lặng lẽ đưa tay quệt ngang khóe mắt.

"Cái con bé thật là..."

Trong phòng, bà cụ Đường mặt phía trong giường, cũng dùng khăn gối lau nước mắt bỗng bật . Bà Bạch Lộ là đứa trẻ ngoan, một đứa trẻ lương tâm.

chính vì thế, bà mới chẳng nỡ phiền con bé...

Cùng lúc đó tại Kinh thành, Phó Vân cũng lấy tập hồ sơ mật mà ông hằng mong . Kết hợp với ký ức đây, ông xác nhận phận con trai của bà cụ Đường.

Tuy nhiên, ông còn một việc nữa , một việc nhất thiết .

Chương 200: Chúng đều lãi

Tất cả những gì Phó Vân đang thì hiện tại Chu Bạch Lộ hề . Lúc cô đang cùng khách tại nhà Trương Thúy Sơn.

Bà cụ Trương thấy Cố Cửu Tư thêm một trận nữa, khiến ai nấy đều rưng rưng. Bà cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y Tống Nhã Ninh mà chuyện, ngớt lời cảm ơn.

Tống Nhã Ninh cũng lựa lời an ủi . Bà cụ vốn lòng mềm yếu, cứ đến đoạn quan trọng là sụt sùi lau nước mắt.

Cố Cửu Tư thấy bà ngoại ruột của như , mới hiểu vì trong tính cách của (Trương Thúy Chi) sẵn một luồng khí chất quật cường.

Bố của Trương Thúy Chi mất sớm, một bà hiền lành nhu nhược cộng thêm đứa em trai trưởng thành, nếu bà cứng cỏi thì "ăn tươi nuốt sống" chẳng còn bộ xương khô từ lâu .

Trương Thúy Sơn thấy mãi cũng sợ bà ảnh hưởng sức khỏe, liền nháy mắt hiệu cho vợ vài câu. Vương Chiêu Đệ chồng chị chồng, đành lên tiếng đ.á.n.h trống lảng:

"Chị cả, chị Tống đầu đến đây, giờ chuyện chẳng êm ? Hai đứa cháu gái đều lớn xinh thế , coi như là một kiếp nạn qua. Ngày vui thế chúng nữa nhé."

Loading...