Xuyên không trọng sinh: Làm sao đây khi tôi lại khớp đôi với Bạo Quân - Chương 38: Bãi biển, ánh nắng, bánh chiên giòn
Cập nhật lúc: 2025-12-21 06:41:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Lị và Lục Diệu ở bệnh viện bảy ngày.
Ông lão dấu hiệu tỉnh .
Tô Lị xe cá lăn xoay vòng.
Một vòng, hai vòng, ba vòng, bốn vòng, năm vòng, sáu vòng...
“Có chuyện gì?” Lục Diệu đang việc cuối cùng cũng ngẩng đầu Tô Lị.
“Không gì, chỉ là rập khuôn thôi.”
Lục Diệu: ...
“Nếu bây giờ thể cùng ngoài chơi thì .” Nói xong, Tô Lị lén .Người đàn ông thu mười mấy giao diện trí não ảo đang lơ lửng trong trung, đó chỉnh găng tay , dậy : “Đi thôi.”
Tô Lị chuẩn sẵn kế hoạch, dù cô cũng rảnh rỗi mỗi ngày.
Đầu tiên đến bãi biển nổi tiếng nhất khu Ba, đó phà ngắm hoàng hôn biển, cuối cùng đến vòng đu Mắt khu Ba gần đó để kết thúc một ngày hảo.
Điểm dừng chân đầu tiên của họ là bãi biển.
Chưa kịp bước chân khu vực bãi biển, Tô Lị chú ý đến một dãy cửa hàng bán đồ biển.
Không khí và trang phục để chụp ảnh là thể thiếu.
Tô Lị kéo Lục Diệu cùng, và cố tình chọn một cửa hàng tự phục vụ vắng vẻ.
Cửa hàng lớn, bốn phía đều lắp camera, cửa máy tự thanh toán, bên trong cửa hàng robot phục vụ im lặng sắp xếp kệ quần áo, cũng phiền khách hàng.
Tô Lị chọn một chiếc váy dài hở lưng kiểu nghỉ dưỡng, đó tiện tay lấy một chiếc mũ che nắng màu be đội lên đầu, Lục Diệu ăn mặc chỉnh tề, thậm chí còn cài cúc áo sơ mi đến tận cùng bãi biển nóng nực như , Tô Lị bất lực lắc đầu.
“Đổi bộ khác nhé?” Cô đề nghị với đàn ông.
Ban đầu Tô Lị nghĩ rằng đàn ông sẽ đồng ý, nhưng ngờ gật đầu.
Gật đầu !
Tô Lị lập tức lấy ba bốn bộ quần áo ngắn tay và quần short biển đưa cho Lục Diệu.
Lục Diệu màu sắc sặc sỡ kiểu biển , im lặng một lúc tùy tiện nhặt bộ hoa cúc xanh mặc .
Thực Tô Lị thích bộ váy hoa cam đậm hơn, nhưng màu sắc vẻ chói mắt đối với Lục Diệu.
Thay áo ngắn tay, Tô Lị liếc cánh tay lộ ngoài của đàn ông khi đeo găng tay ngắn màu đen, chọn cho một đôi ống tay chống nắng hình xăm hoa.
He he, xăm hoa đau.
Lục Diệu cô một cái, tự chọn một đôi ống tay chống nắng màu đen tuyền khác.
Chậc, gu thẩm mỹ.
Tô Lị lái chiếc xe cá của , phòng đồ để chiếc váy mới, đó chuẩn tận hưởng chuyến nghỉ mát ở bãi biển tuyệt vời.
Sau đó, Tô Lị còn kịp tận hưởng thì biến thành một điểm tham quan.
“Là nàng tiên cá! Mẹ ơi, là nàng tiên cá!”
“Con cưới nàng tiên cá! Mẹ ơi!”
Thằng nhóc con, tránh xa .
Tô Lị lái chiếc xe cá... lái nổi.
Trên bãi biển cát chất đống, xe cá một đoạn thì nữa.
Lục Diệu một tay đẩy Tô Lị khỏi bãi cát, đến con đường xi măng bằng phẳng.
Không xa còn một đám nhóc con đuổi theo cô chạy, khi thấy khuôn mặt khó đăm đăm của Lục Diệu, dọa sợ chạy nhanh , chỉ một bé gái chằm chằm Lục Diệu , đó chạy về kêu: “Mẹ ơi, con cưới trai đó!”
Tô Lị: ...Tỷ lệ kết hôn 10% hiện tại của vũ trụ là nhờ các đấy.
Đổi sang một bãi biển vắng , Tô Lị cuối cùng cũng yên tĩnh xuống.
Cô vẫy vẫy đuôi cá của , mịn màng tinh tế xinh , sánh ngang với đôi chân dài của con , ánh mặt trời ánh lên thứ ánh sáng dịu dàng, như thể đang mặc một chiếc váy đuôi cá bằng ngọc bích màu tím.
Bãi biển, ánh nắng, đồ uống ướp lạnh.
Tô Lị uống một ngụm nước dừa, thoải mái phát một tiếng thở dài sâu sắc.
Đời cá nên sống như thế .
Cô ghế dài kẻ ô xanh trắng, bên cạnh đặt một chiếc bàn tròn chân ghế tam giác màu trắng, bên cạnh còn một chiếc ghế dài khác, Lục Diệu đó, cách một lớp dù che nắng mỏng, đan tay kê gáy, nheo mắt bầu trời xanh thẳm.
Bầu trời và nước biển hòa một, nhất thời khiến hầu như thể phân biệt sự khác biệt giữa nước biển và bầu trời.
Không xa hải âu bay lượn, thỉnh thoảng sà xuống mặt nước bắt cá. Ở nơi xa hơn, cá heo nhảy lên từ mặt biển.
Tô Lị tìm thấy kính râm hoa nhỏ màu cam trong xe cá của để đeo , tìm thấy một chiếc kính râm hình quả dứa 3D khác đưa cho Lục Diệu.
Người đàn ông thấy kiểu dáng của kính râm, dừng ba giây, mới chậm rãi nhận lấy đeo .
Nước biển ngừng vỗ bờ, trong gió biển, Tô Lị bắt đầu ước: “Muốn ăn bánh kếp chiên giòn.”
Phía bao quanh bãi biển còn một hàng xe bán đồ ăn vặt, bán đồ ngọt, cà phê, mochi, chanh, v.v.
Người đàn ông bên cạnh hề lay chuyển.
“A! Nếu bây giờ thể ăn chiếc bánh kếp chiên giòn nóng hổi, thật sẽ là một tiểu mỹ nhân ngư vui vẻ đến nhường nào!”
Cách lớp kính râm hoa nhỏ màu cam của cô , Tô Lị liếc thấy đàn ông dậy.
Ba phút , chiếc bánh kếp chiên giòn nóng hổi xuất hiện mặt Tô Lị. Không chỉ , còn một cốc chanh đầy đá kèm.
Bãi biển, ánh nắng, bánh kếp chiên giòn và chanh.
Tô Lị sờ cơ bụng 11 của biến mất từ lúc nào mà cảm thán: “Cũng ăn bánh kem, tiramisu, tart trứng, matcha mille-crêpes, bánh kếp chiên giòn... của ai nữa…”
Ăn xong bữa thì giảm cân!
Phà ngay gần bãi biển Phỉ Thúy nổi tiếng .
Tô Lị và Lục Diệu đến bến phà.
Đã nhiều đang chờ đợi, để tránh sắc của gây náo động, Tô Lị dùng váy dài che đuôi, đó đặt đuôi cá xuống xe cá, cứ thế là ẩn giấu bản một cách hảo, thậm chí còn thể dẫn Lục Diệu qua lối dành riêng cho khuyết tật.
Mua vé xong, lên phà.
Phà cũ kỹ, Tô Lị và Lục Diệu cùng boong tàu, hải âu bay lượn quanh boong, can đảm giơ thức ăn cho ăn. Gió biển ẩm ướt ướt đẫm, xa xa là đại dương hiện lên màu cam theo sự đổi của ánh nắng.
“Giống như một viên ngọc lớn màu cam .” Tô Lị khẽ thì thầm.
Hai ở lan can bên cạnh, Lục Diệu thấy lời cô, nhịn khẽ một tiếng.
Chế nhạo cô ?
“Anh hiểu , thứ mà tuổi trẻ , sẽ giam cầm cả cuộc đời đó.” Tô Lị mặt mày nghiêm trọng.
“Cô thứ gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-trong-sinh-lam-sao-day-khi-toi-lai-khop-doi-voi-bao-quan/chuong-38-bai-bien-anh-nang-banh-chien-gion.html.]
“Tiền chứ .”
yêu tiền, tiền yêu , tiền từ bốn phương tám hướng đến!
Hải âu ngày càng nhiều, bay lên từ đường chân trời.
Tông màu của biển cả biến thành màu xanh lam tuyệt , Tô Lị biển cả xanh thẳm sâu thẳm, đôi mắt tím cũng nhuộm một màu xanh lam đậm đặc.
“Quê hương , ở ngay cái thôn ~” Tô Lị nhịn cất tiếng hát vang.
Đương nhiên, về nhà là thể về nhà , đất liền chuyện dễ , EQ cao, cô đặc biệt thích ở đất liền.
“Chụp ảnh cho !” Tô Lị hứng thú bừng bừng dựa lan can tạo dáng chụp ảnh mà cô khổ công học .
Cô như , chụp thế nào mà chẳng .
“Xong ?”
Cô sắp chịu nữa .
“Xong .”
“Cho xem.”
Tô Lị tràn đầy mong đợi về phía máy tinh thông minh mà Lục Diệu đưa tới, đó là cô.
Khoa Phụ đuổi mặt trời?
Cái con quái vật nửa che nửa biển, đầu là mặt trời màu cam mà bảo là cô ?
“Anh thấy ?”
Lục Diệu cúi đầu, một cái.
Lại một cái nữa.
Cuối cùng thốt ba chữ: “Vẻ mơ hồ.”
Mơ hồ cái đầu cá của !
Phà mất năm tiếng đồng hồ để và về, khi ngắm hoàng hôn biển, Tô Lị và Lục Diệu ăn tối trong nhà hàng phà. Cô phục vụ múc cơm hề run tay, đặc biệt là khi thấy chiếc xe lăn của Tô Lị, cô lộ vẻ thương cảm và múc thêm cho cô vài muỗng.
Đợi thêm hai tiếng nữa, phà trở .
Trời tối hẳn, Tô Lị lên xe của Lục Diệu, hai chuẩn đến trạm cuối cùng, Mắt của khu Ba.
Sau chiến tranh, Mắt của Khu Ba xây dựng .
Vào ngày Mắt của khu Ba thành, đèn đóm xung quanh bừng sáng, chứng kiến Mắt của khu Ba hoạt động trở , hạt giống tắt lịm trong lòng dân khu Ba bỗng bừng lên.
Vì , Mắt của khu Ba, với tư cách là công trình biểu tượng của khu Ba, mỗi ngày đều nhiều tìm đến chiêm ngưỡng.
Mắt của khu Ba là một vòng đu khổng lồ hình đĩa tròn.
Thiết kế cabin xoay, cao hơn một trăm mét, tổng cộng hơn ba mươi khoang xoay, bộ bằng chất liệu kính, bao bọc bởi các đường kim loại trắng, tràn đầy cảm giác công nghệ hiện đại.Vì là ban đêm, nên đèn xung quanh Mắt của khu Ba đều bật sáng, màu tím rực rỡ cực kỳ giống với màu đuôi cá của Tô Lị.
Sau khi xếp hàng mua vé, Tô Lị và Lục Diệu đến nhà ga.
Nhân lúc khoang cầu xoay dừng trong giây lát ở nhà ga, Lục Diệu nhấc xe cá lên, trực tiếp đẩy xe cá trong. Sau đó, đàn ông bước theo .
Nhân viên bên ngoài cửa khoang tự động đóng .
Mắt Tam Khu ngừng hoạt động lúc mười giờ tối.
Một khoang cầu thể chứa hai mươi .
Trên Tô Lị vẫn mặc chiếc váy biển, kính râm mặt cũng tháo xuống, đuôi cá giấu trong xe cá, từ xa chỉ thấy thiếu nữ tóc đen da trắng, đến kinh ngạc.
Tô Lệ sấp bên cửa kính kín mít cảnh vật bên .
Thực cũng chẳng thấy gì, chỉ thể thấy những nơi xung quanh ánh đèn chiếu sáng.
Nghe Mắt của khu Ba thể thấy vùng biển lân cận.
Tô Lị trợn to mắt, tìm mãi một hồi, cuối cùng cũng tìm thấy dải quán ăn vặt bãi biển nối liền bờ biển.
Những bóng đèn to bằng hạt đậu chiếu sáng bờ biển, xung quanh tụ tập nhiều , ồn ào náo nhiệt. Có chen lấn về phía , Tô Lị nghiêng đầu, Lục Diệu vốn đang lưng cô đột nhiên nghiêng , vươn hai tay, từ phía nghiêng tới, hai tay đặt lên tay vịn xe cá, dùng tư thế ôm từ phía ôm cả lẫn xe lòng.
Màn đêm buông xuống, Tô Lị tháo kính râm mặt xuống, khi ngước mắt lên, ánh mắt cô giao với Lục Diệu tấm kính.
Gần quá.
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Tô Lị.
Nhìn qua mặt kính, Lục Diệu dường như ôm cô lòng.
Hơi thở của đàn ông truyền đến từ đỉnh đầu, xung quanh hai vương vấn mùi hương hoa hồng thoang thoảng.
Đó là mùi nước hoa Tô Lị dùng .
Hai ba giây, ánh mắt Tô Lị di chuyển lên , thấy phía một đôi tình nhân đang hôn như ai bên cạnh.
Tô Lị: ... Gái thẳng tuyệt vọng JPG.
Lý do con đường tình yêu suôn sẻ là vì đường ai cả.
“Khu ba nổi tiếng với hoa hồng, chính là loại hoa hồng dùng trong nước hoa cô đang dùng.”
Lục Diệu đột nhiên lên tiếng chuyện với cô.
Thật ?
Tô Lị cúi đầu ngửi ngửi mùi nước hoa hồng .
Đột nhiên, Mắt của Khu Ba dâng lên đến điểm cao nhất.
Tô Lị thấy phụ đề chậm rãi lóe lên giữa một vùng đèn rực rỡ .
“Afterthewar,theroseswilleventuallybloom.”
Sau một ngày vui chơi trở về bệnh viện, Tô Lị vẫn còn đang mặc cả với Lục Diệu về việc ngày mai đến tiệm tóc nổi tiếng nhất khu Ba để tìm Hồ Đức Lộc cho kiểu tóc thịnh hành, thì viện trưởng mang đến một tin động trời.
Ông cụ tỉnh .
Ông chỉ giữ mạng thôi, còn mất kiểu tóc mới !
Trong phòng bệnh VVIP, tiếng máy móc “tít tít tít” vang lên.
Tô Lị thấy đàn ông bên cạnh chậm rãi thốt một câu: “Mạng lớn thật.”
là mạng lớn, sắp cháy thành than mà vẫn tỉnh .
Tuy tỉnh , nhưng ông cụ vẫn cử động , ăn uống vệ sinh đều hầu hạ.Trong những lúc thế , lợi ích của công nghệ cao mới thể hiện rõ, bệnh viện trang robot thông minh, chức năng của hộ lý, cũng hiểu một kiến thức y tế cơ bản.
Ông lão vẫn , thấy Lục Diệu thì mắt đảo liên tục, khóe môi run rẩy, như điều gì , nhưng vì tình trạng sức khỏe nên chỉ thể ngừng chảy nước miếng.
Haizz, uống chút nước sôi để nguội cho khỏe .