Xuyên không trọng sinh: Làm sao đây khi tôi lại khớp đôi với Bạo Quân - Chương 32: Tuy đẹp, nhưng quả thực là bạo chúa

Cập nhật lúc: 2025-12-21 06:36:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Diệu, đấy, cuộc bỏ phiếu cần thông qua bởi bộ phiếu bầu.”

 

“Ừm.”

 

“Ở chỗ Bá tước Aethel, định thế nào?”

 

“Làm theo phương pháp của cô.”

 

“Được .” Freya ở đầu bên thiết thông minh gật đầu: “Vốn dĩ định đến mức , nhưng giờ thật sự còn cách nào khác.”

 

Những lời đó Tô Lị nữa, bởi vì cô ngoài dạo .

 

Cách nhất để giữ bí mật là .

 

Lỡ như kéo cô cuộc đấu tranh chính trị nguy hiểm nào đó thì ? Nghe cơm trong tù ngon.

 

Tô Lị lạc đường .

 

Trang viên Vân Đốn thực sự quá rộng.

 

Cô lắc lắc thiết thông minh cánh tay, màn hình báo pin yếu.

 

Sau khi bước tháng Năm, thời tiết nóng bất thường, kể từ trận mưa hôm qua, hôm nay trở thành một ngày nắng gắt.

 

Tô Lị suốt cả ngày, mãi đến tối mới ngoài để tiêu hóa thức ăn.

 

Cô dựa ánh đèn yếu ớt từ đèn chiếu đất, len lỏi qua sân vườn.

 

Thỉnh thoảng chú sóc nhỏ lướt qua ngọn cây, phát tiếng sột soạt.

 

“U u u...” Đột nhiên, Tô Lị thấy một tràng tiếng kỳ quái, giống như tiếng gà kêu giẫm lên cổ.

Mặc dù cô là một theo chủ nghĩa duy vật kiên định, nhưng ngay cả chuyện xuyên cũng xảy với cô ... Tô Lị cố nuốt nước bọt, bắt đầu điên cuồng bấm thiết thông minh để gửi tin nhắn định vị của cho Lục Diệu.

 

“Mau đến đón , mau đến đón , mau đến đón …”

 

Điện cuối cùng của thiết thông minh cạn kiệt, Tô Lị cũng chắc liệu nhận tin nhắn định vị cô gửi .

 

Tiếng quái dị đó gió thổi kéo dài , Tô Lị run rẩy tay nhấn nút lùi xe .

 

“Sắp nghỉ phép ~ ngoan ngoãn ở nhà~”

 

Tô Lị: …

 

Trời quá tối, cô quá căng thẳng, lỡ bấm nhầm nút nhạc xe cá.

 

Bởi vì IQ của chung cao, nên tiêu chuẩn sản xuất các vật dụng dành cho đều dựa tiêu chuẩn trẻ em, khó tránh khỏi sự ngây thơ.

 

bảo nên ở nhà mà! Cái rốt cuộc tắt kiểu gì đây!

 

Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng nức nở đó đột ngột dừng .

 

Trong vườn vang vọng danh sách nhạc của Tô Lị.

 

Tắt tắt tắt

 

Tô Lị dùng sức chọc màn hình điều khiển, khoảnh khắc tiếng hát biến mất, một bóng mảnh khảnh đổ xuống mặt cô.

 

Tô Lị dám ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy cái bóng của đó chậm rãi đổ xuống cô.

 

Một cảm giác rợn tóc gáy lan khắp , cô thấy những chiếc vảy cá cánh tay dựng lên vì sợ hãi.

 

“Đát đát đát…” Tiếng giày cao gót dừng mặt cô.

 

“Luna.”

 

Giọng phụ nữ khàn khàn, mang theo tiếng .

 

“Sarivar~ Sarivar~”

 

Tô Lị bật danh sách bài hát, lẳng lặng điều khiển xe cá tiến về phía .

 

Không thấy, cô thấy gì cả.

 

“Luna! Xin cô, ở với một lát.”

 

Tiếng giày cao gót dồn dập vang lên, xe cá của Tô Lị ai đó túm lấy từ phía .

 

“Ken-cha-na, đinh đinh đinh đinh đinh, đinh đinh đinh đinh đinh, Ken-cha-na~”

 

Tay của phụ nữ chạm cánh tay Tô Lị, Tô Lị nín thở, khoảnh khắc tiếp theo, cô thấy chiếc vòng tay mà phụ nữ đang đeo cổ tay.

 

Bốn chuỗi ngọc trai nước biển tự nhiên nối với bằng nút bạch kim, ở giữa đính một viên ngọc lục bảo.

 

Thứ của cô chắc đắt tiền lắm nhỉ?

 

“Cô thích cái ?”

 

Người phụ nữ tháo vòng tay , đó nhấc tay Tô Lị lên, luồn chiếc vòng cổ tay cô, giọng thì thầm vụn vặt, cho Tô Lị cho : “Cái vốn dĩ là của cô.”

 

Người phụ nữ xong, thở nhẹ nhàng nhiều: “ thể mắt cô ?”

 

thở, còn tặng vòng tay, là .

 

Tô Lị mân mê chiếc vòng tay, so sánh kích thước của viên ngọc lục bảo , nó vẫn nhỏ hơn một chút so với viên đại bảo thạch màu tím mà Lục Diệu tặng cho cô.

 

Tiếng giày cao gót vang lên, phụ nữ vòng mặt Tô Lị.

 

Hai đang cạnh đèn chiếu đất, Tô Lị ngẩng đầu, thấy đôi mắt sưng đỏ lớp trang điểm tinh tế của phụ nữ.

 

Dùng loại mỹ phẩm gì mà như cũng trôi?

 

Người phụ nữ vẻ tuổi, nhưng tư thái vẫn tao nhã, cô mặt Tô Lị đôi giày cao gót nhọn hoắt, là chiếc váy dài màu trắng lạnh ôm sát, nổi bật vóc dáng mảnh mai của cô.

 

Aethel rủ mắt chằm chằm đôi mắt tím nhạt của Tô Lị, nước mắt rỉ từ đôi mắt sưng đỏ của bà .

 

“Mắt của cô, .”

 

cũng thấy .

 

Người phụ nữ chậm rãi cúi xuống, tầm mắt bà rơi xuống đuôi cá của Tô Lị, mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Cô là cá?”

 

Không giống ?

 

“Hóa cá.” Người phụ nữ lẩm bẩm một tiếng, đó chợt nhận : “Cô là cá của đó?” Nói xong, ánh mắt phụ nữ Tô Lị bắt đầu trở nên kỳ lạ.

 

chằm chằm cô, chút nỡ, chút đề phòng.

Tô Lị nghĩ một lát, đưa tay chạm cằm phụ nữ.

 

Khu vực cằm gầy gò của bà ẩm ướt, là nước mắt của bà .

 

Có cằm, ma.

 

Nhiệt độ đầu ngón tay của cá thấp hơn đầu ngón tay , Aethel chỉ cảm thấy cằm mát lạnh, bà khẽ mở to mắt, thấy cá đang xe cá nghiêng đầu , đó nở một nụ với bà .

 

Người cá lớn lên xinh , kiểu ngoại hình mang tính công kích, mà là kiểu ngoại hình ôn nhuận, mềm mại, ngọt ngào.

 

Trong đôi mắt ngấn lệ mơ màng, Aethel dường như thấy hình bóng của một khác.

 

đây cũng một đứa con, giống như cô, một đôi mắt màu tím.

 

Nỗi đau lớn nhất chôn giấu trong lòng, thể mặt con , nhưng thể mặt cá.

 

Có lẽ là vì mang cảm giác quá đỗi bao dung, cô chỉ bạn như , bạn liền thể cảm nhận thở ngừng tỏa từ cô, thở bao bọc lấy, khiến tự nhiên cảm thấy an tâm, khiến bạn thổ lộ, đưa nỗi đau , tan chảy, chữa lành.

 

“Cô xem, con bé hận ? Là đưa con bé đến thế giới , nhưng bảo vệ nó.” Tay Aethel buông thõng bên kìm run rẩy, bà mặt, nước mắt lăn dài từ khóe mắt.

 

Tô Lị yên lặng ở đó, cử động, cho đến khi Aethel cúi đầu với vẻ mặt đau khổ, thở gấp gáp, một bàn tay ấm áp và mát lạnh nhẹ nhàng nắm lấy bà .

 

Mắt cá dường như .

 

Khoảnh khắc tiếp theo, chuỗi vòng tay đó cá trả cho Aethel.

 

Người cá là loài vật, bất kể là xúc giác khứu giác đều hơn con .

 

Vì thế, dấu vết cực kỳ mờ nhạt viên ngọc lục bảo , khi đầu ngón tay Tô Lị xoa qua một vòng cô phát hiện.

 

Tô Lị chạm nhẹ viên ngọc lục bảo.

 

Aethel cúi đầu, nhưng vẫn rõ.

 

Tô Lị thở dài một tiếng, cầm viên ngọc lục bảo lên soi đèn chiếu đất.

 

Ánh đèn xuyên qua viên đá quý, miễn cưỡng lộ một chút dấu vết chữ cái.

 

Lovemom.

 

Nét chữ xiêu vẹo, như thể khắc trong điều kiện vô cùng khó khăn.

 

Rất rõ ràng, chuỗi vòng tay là một vật cũ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-trong-sinh-lam-sao-day-khi-toi-lai-khop-doi-voi-bao-quan/chuong-32-tuy-dep-nhung-qua-thuc-la-bao-chua.html.]

Bá tước Aethel vết khắc , bà nắm chặt lấy chiếc vòng tay, nước mắt tuôn trào kìm .

 

Đây là di vật của con gái Aethel , Luna.

 

Vụ nổ quá lớn, Luna chôn vùi đó mấy ngày, cuối cùng t.ử vong, tìm thấy thứ cô bé.

 

Aethel luôn giữ chiếc vòng tay của Luna, hôm nay thấy Tô Lị, trong lúc tinh thần hoảng loạn nhận nhầm .

 

Vậy nên dòng chữ vòng tay, là lời cuối cùng mà Luna yêu với bà khi c.h.ế.t ?

 

Gió thổi qua ngọn cây, Tô Lị ngửi thấy mùi tanh và đắng phụ nữ.

 

Làm điểm , thể ngửi thấy những thứ mà khi con thì ngửi .

 

Người, mùi đắng.

 

“Anh đối xử với cô ?” Như ma xui quỷ khiến, Aethel với gương mặt đầy nước mắt đột nhiên ngẩng đầu hỏi Tô Lị câu : “Người nuôi dưỡng cô.”

 

Cũng khá .

 

“Cô …”

 

“Phu nhân, đây là cá của .” Một giọng xen từ bên cạnh, lạnh lùng và trực tiếp cắt ngang lời tiếp theo của Phu nhân Aethel.

 

Người đàn ông mặc đồ ngủ màu sáng, chân dép lê, giơ tay gạt bụi cây mặt , xuất hiện mặt hai .

 

Ánh đèn chiếu tới, máy móc đàn ông phản chiếu ánh sáng khác thường.

 

Vẻ mặt của bà khỏi biến đổi.

 

Tô Lị cũng kìm nghiêng đầu bày tỏ sự khó hiểu.

 

Ủa? Sao đeo găng tay?

 

Lục Diệu đến mặt Tô Lị, một tay xoay xe cá của cô: “Chúng đây.”

 

“Khoan .” Phu nhân Aethel dậy, giọng gấp gáp.

 

“Không chờ.”

 

Tô Lị: …

 

Aethel: …

 

Sợ khác ăn trộm cá nhà , vội thế?

 

Đợi đến khi xa khỏi phu nhân Aethel, Tô Lị mới mở lời hỏi: “Người đó là ai?”

 

“Bá tước Aethel.”

 

Tô Lị: !!!

 

“Mau , chiếc vòng tay bà tặng còn lấy.”

 

Bỏ lỡ vòng tay.

 

Ngày hôm , cô còn dậy thấy tiếng chuyện trong phòng khách.

 

Khả năng cách âm của căn suite thật sự quá kém.

 

“Bá tước Aethel sẽ bỏ phiếu cho , rốt cuộc là chuyện gì? Anh gì?”

 

Freya đến từ sáng sớm để báo tin cho Lục Diệu.

 

Người đàn ông bưng cốc cà phê tay, lắc đầu bày tỏ .

 

“Dù nữa, Bá tước Aethel chịu đổi ý định là nhất, nếu thì khó tránh khỏi việc khiến bà trải qua việc xe cộ lạc đường khi bỏ phiếu, đường gặp bọn cướp táo tợn tống tiền, cuối cùng bỏ lỡ vòng bỏ phiếu, tự động mất quyền bỏ phiếu.”

 

Tô Lị: …

 

Tô Lị vẫn luôn nghĩ Freya là một Hoàng nữ nhân hậu.

 

Bây giờ mới , thể trở thành Hoàng nữ thể là một lương thiện chứ?

 

Hôm nay là ngày bỏ phiếu, máy bay đến đế đô Heboria, hướng tới trụ sở Quốc vụ viện, giữa chừng chuyển xe, khi đến địa điểm hội nghị thì tiến đại sảnh.

 

Bên trong đại sảnh rộng rãi sáng sủa, trang nghiêm sạch sẽ, màn hình điện t.ử khổng lồ đang truyền hình trực tiếp tình hình bên trong sảnh lúc .

 

Cuộc bỏ phiếu sẽ công khai bộ quá trình dân.

 

Lục Diệu là nhân vật chính quan trọng nên đương nhiên xuất hiện.

 

Anh kéo vành mũ khán đài, ống kính chĩa , đàn ông mặt cảm xúc ngẩng mắt lên, ánh mắt hề d.a.o động.

 

Mọi lặng lẽ chiêm ngưỡng dung nhan tuyệt mỹ của đàn ông xong lặng lẽ dời ánh mắt .

 

, nhưng thực sự là bạo chúa.

 

Bỏ phiếu bắt đầu, ánh đèn trong đại sảnh chợt tối sầm, chỉ còn ánh sáng sân khấu.

 

Các nhà lãnh đạo của mười khu vực lượt bước lên sân khấu, họ đều bỏ phiếu cho Lục Diệu, mặt dường như chút phục.

 

khi đối diện với ánh mắt của Lục Diệu ở khán đài, sự phục đó biến thành sự phục tùng.

 

Chỉ còn Bá tước Aethel cuối cùng.

 

Người phụ nữ trang điểm tinh xảo, giày cao gót bước đến nút bỏ phiếu.

 

Trên bục hai nút: màu đỏ là phản đối, màu xanh lá là thông qua, màu xám là bỏ phiếu trắng.

Ngoài việc thông qua bộ phiếu, nếu bỏ phiếu chọn bỏ phiếu trắng cũng sẽ ảnh hưởng đến kết quả, nhưng nếu một phiếu phản đối, thì sẽ xảy tình trạng phủ quyết một phiếu.

 

Bá tước Aethel bục, liếc Lục Diệu.

 

Người đàn ông ở hàng ghế đầu tiên, mặc bộ quân phục đen thẳng thớm, vành mũ đen che xuống, đồng t.ử vàng kim vô cùng tĩnh lặng.

 

Nút màu xanh lá cây bật sáng.

 

Xung quanh lập tức vang lên tiếng vỗ tay và chúc mừng đồng loạt.

 

Dưới sự chứng kiến của thể dân Đế quốc Augustus, Lục Diệu thông qua bằng bộ phiếu bầu, đắc cử chức Nguyên soái trẻ tuổi nhất của Đế quốc Augustus.

 

“Hắt xì, hắt xì, hắt xì.”

 

Bị cảm ? Hay là đang nhớ đến cô?

 

Tô Lị khoác một chiếc áo khoác lên .

 

Nhiệt độ thời tiết rõ ràng hơn hai mươi độ, nhưng cô vẫn cảm thấy lạnh run .

 

Vòng bỏ phiếu kết thúc , trang viên Vân Đốn đang chuẩn cho bữa tiệc chia tay cuối cùng.

 

Bữa tiệc tổ chức ngoài trời, xung quanh chỉ ánh sáng từ đèn chiếu đất, khiến bộ bữa tiệc mang vẻ xa hoa kín đáo, tối tăm.

 

Trên những chiếc bàn dài trải khăn trải bàn ren màu trắng, phần ren đều móc thủ công.

 

Đồ tráng miệng và đồ uống sắp xếp ngăn nắp, còn các món nguội và trái cây tươi phục vụ liên tục, nhân viên phục vụ và robot giữa các vị khách để phục vụ.

 

Trong sân vườn ngập tràn hương hoa, tản mát chuyện.

 

Bá tước Aethel vuốt ve chiếc vòng tay bốn chuỗi ngọc trai đính ngọc lục bảo cổ tay, đến bên cạnh Lục Diệu.

 

thích Lily, thể để cô bé cùng về khu 9 ?”

 

Không xa, Tô Lị xe cá di chuyển qua khu vực thức ăn.

 

Ăn tiệc, ăn tiệc.

 

“Không .” Lục Diệu dứt khoát từ chối.

 

Bá tước Aethel nhếch môi gượng gạo, bưng ly rượu lưng bỏ .

 

Tô Lị cầm chiếc bánh cupcake giấy cánh hoa hồng tới, lúc thấy khí kỳ lạ giữa hai , Tô Lị tò mò đưa tay kéo nhẹ Lục Diệu: “Bà trúng ?”

 

Bởi vì khí chất xung quanh đàn ông, nên tự nhiên lấy trung tâm mà tản thành hình tròn.

 

, xung quanh Lục Diệu một ai ngoài Bá tước Aethel đột ngột xuất hiện.

 

Như , Tô Lị mới dám đè giọng xuống nhỏ.

 

Người đàn ông rủ mắt xuống, ánh mắt kỳ lạ cô một cái, đó chậm rãi mở lời: “Bị trúng .”

 

Ồ! Hóng quá , nữa!

 

“Anh từ chối ?”

Lục Diệu xoay xoay ly rượu vang đỏ trong tay, chiếc găng tay da màu đen nâng đỡ chất lỏng rượu màu đỏ tươi, khẽ lắc một cái: “Ừm.”

 

Tô Lị lắc đầu.

 

Suýt nữa khiến cuộc sống .

 

Loading...