Cậu sớm cảm thấy , may là đề phòng.
“Được , dù nhà chỉ vì chuyện mà cãi hoài, gì nữa. Tóm họ tự quyết định.”
Tần Tiểu Mãn nghĩ dù kết quả thì chắc chọn một trong hai nhà, rượu cưới để uống.
“Ta đến quấy rầy hai cãi nữa, đợi đến lát nữa thấy thì họ càng cãi .”
Tôn Đông Mai gật đầu đồng ý.
“Tẩu tử, sang nhà trò chuyện , ở nhà suốt ngày cũng chán.”
Tôn Đông Mai đồng ý.
Đỗ Hành lén, thấy Tần Tiểu Mãn xong thì kéo ngoài. “Sao ?”
Đỗ Hành túm tay thẳng.
“Ta bảo ít qua với Tiểu Trúc, cứ khách khí mãi, xem nhà cãi to thế là tại đó.”
Đỗ Hành mở to mắt: “Vì ?”
Suy nghĩ về chuyện tình cảm giữa em vợ rể thoáng qua trong đầu Đỗ Hành. Hắn chợt lo lắng, việc truyền ngoài khó lắm.
Về còn qua với nhà nhị thúc , gặp Tiểu Trúc thì ? Vậy nên giải thích rõ ràng?
Vấn đề là gì cả! “Ai ai ai!”
Tần Tiểu Mãn thấy ngẩn ngơ, vẫy tay mặt : “Nghĩ gì !”
“Nghe là một gia đình nho gia trong huyện cũng thích Tiểu Trúc, trùng hợp với nhà Lý, Tiểu Trúc thấy là sách nên thích, giờ khinh thường những sách nên lấy trong thành .”
Đỗ Hành thở phào, xoa mũi: “Làm sợ c.h.ế.t khiếp.” Tần Tiểu Mãn nhéo eo: “Chàng tưởng gì ?” “Ta !”
“Chàng thấy Tiểu Trúc hơn , hiền lành hơn ?”
“Ta mấy tiếp xúc với , kỹ, so sánh với .”
“Hừ!”
Đỗ Hành nắm tay : “Được , tâm tư của chẳng lẽ .”
Tần Tiểu Mãn lầm bầm, hai trở về, xen chuyện nhà Tần gia nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-82.html.]
Ngày hôm , Tần Tiểu Mãn lên huyện thành bán dầu cải, tiện thể mua chút rượu nếp về, định khi cao lương chín thì nấu rượu.
Đỗ Hành ở nhà sách.
Tháng sáu trời nóng lắm, đợi đến tháng bảy cao lương và đậu tương chín thì bận rộn, tranh thủ thời gian sách bây giờ.
Đỗ Hành sách và luyện chữ, trưa ăn cơm đơn giản, chiều Tần Tiểu Mãn mới kéo xe bò về.
Ngoài những đồ dùng cần thiết, Tần Tiểu Mãn còn mang về một bó cây hương, từ xa ngửi thấy mùi dễ chịu, ngay cả con trâu cũng đầu.
“Ta tìm riêng để lấy, dù lắm, mùi khó ngửi nhưng đuổi muỗi .”
Tần Tiểu Mãn đưa cho Đỗ Hành, bảo cắm bình hoa bàn. Thêm một bó ngải cứu, ngải cứu khô vì phơi nắng cả buổi trưa.
Cùng cỏ kê buộc phơi khô, đêm đốt lên thể đuổi muỗi.
Nông dân mua thuốc đuổi muỗi trong thành, đây là cách đuổi muỗi đơn giản tự .
Đỗ Hành nghi ngờ về hiệu quả đuổi muỗi, nhưng Tiểu Mãn để ý, vì đêm qua Đỗ Hành muỗi phiền ngủ , tìm cách giải quyết.
Tối Đỗ Hành bận rộn ở bếp, Tần Tiểu Mãn phòng.
Ban ngày ít muỗi, nhưng tối đến thì nhiều, bay quanh ngọn đèn dầu.
Dù đóng cửa sổ thì cũng chỉ ngăn một ít muỗi, mùa hè nóng bức nên đóng cửa thì thoáng khí.
Tần Tiểu Mãn lấy mùng cắt màn treo lên cửa sổ, thể mở cửa sổ để thông gió, thể ngăn muỗi bay .
Làm xong màn, đốt nhang đuổi muỗi tự , khói trắng bay lên, cùng mùi ngải cứu, trong phòng mùi ngải cứu.
Tối ăn xong, Đỗ Hành phòng thì thấy mùi hoa cỏ hỗn tạp, mùi thơm ngọt mà là mùi ngải cứu và hương, dễ chịu nhưng cũng khó ngửi đến mức khó chịu.
Không thể , cách hiệu quả, thấy tiếng muỗi vo ve nữa.
Đỗ Hành sách hiệu quả hơn nhiều, đêm còn một bài văn.
Tần Tiểu Mãn thích sách chữ, đây cha dạy chữ thì chỉ mười lăm phút đùi cha xuống, thấy việc chữ thú vị.
Nên chỉ vài chữ, để tránh việc chữ, học cách mài mực.
Tối vắng vẻ, Tần Tiểu Mãn mài mực, Đỗ Hành sách, cầm lấy bút lông, lông bút thô, chất lượng , là bút của cha đây, lông bút rụng, rối bù như lông gà.
Tần Tiểu Mãn cạnh Đỗ Hành, tỉ mẩn nhổ lông bút, xong thì cạnh Đỗ Hành một lúc ngủ gà ngủ gật.
Đỗ Hành bảo về giường, ngủ một giấc dậy vẫn thấy phòng sáng đèn.
Trời nóng bức đến tận hơn nửa đêm, quạt quạt hương bồ, liếc vẫn thấy bóng hình trong ánh nến yếu ớt liền nhẹ giọng thúc giục Đỗ Hành lên giường nghỉ ngơi.