Bóng đêm tĩnh mịch, trong phòng sáng lên một ngọn đèn dầu nhỏ, ánh trăng bên trong phòng càng thêm mờ ảo.
Đỗ Hành bê ca nhi say rượu về phòng, đặt lên giường.
Ánh đèn dầu chiếu sáng khuôn mặt giường, ửng hồng một mảnh. Tần Tiểu Mãn thẳng giường, cảm thấy ánh sáng chói mắt.
Cậu l.i.ế.m liếm khóe môi, là lưu luyến hương rượu là hương vị đọng từ nụ hôn .
Mơ hồ bĩu môi lẩm bẩm: “Về đến nhà ?” “Ai?”
Đỗ Hành rót một ít nước, đến bên giường đút cho Tần Tiểu Mãn.
Rượu khiến thể nóng lên, da đổ mồ hôi. Môi Tần Tiểu Mãn khô nứt, lưỡi nhẹ quét qua đôi môi đỏ thẫm, để duy trì độ ẩm cho môi.
Khuôn mặt ửng hồng của thiếu niên ánh đèn lim dim, Đỗ Hành trong lòng mới tạm , cơn sóng lòng một nữa dâng trào. Đôi tai cũng ửng đỏ theo.
“Nước, uống nước…”
Tần Tiểu Mãn lim dim mắt bên cạnh rõ ràng cầm chén , nhưng chậm chạp đưa tới. Cậu tự lấy, nhưng tay chân mềm nhũn còn sức lực. Đành thúc giục Đỗ Hành.
Thế nhưng là thấy uống say thật, là cố ý trêu đùa, chẳng những đưa nước cho , còn ngay mặt đưa chén nước lên miệng , uống một ngụm.
Tần Tiểu Mãn cau mày, đang định bĩu môi lẩm bẩm, ánh đèn dầu chiếu lên bức tường, bóng tay cầm chén đột nhiên cúi xuống đè lên bóng .
Hơi thở hòa quyện, trong phòng chỉ còn tiếng nước róc rách.
Đỗ Hành kìm lòng , đưa tay trong áo lót của . Tần Tiểu Mãn còn đang thở hổn hển, đột nhiên bật dậy: “Đừng~”
Đỗ Hành trong lòng đang nghĩ tới thiếu gia quen với kiểu cự tuyệt nghênh đón, khóe miệng cong, tiếp tục, thì Tần Tiểu Mãn:
“Nôn…”
“…”
Đỗ Hành mặt đen ôm lấy thiếu chút nữa đập đầu xuống đất, nhẹ nhàng vỗ lưng Tần Tiểu Mãn, một lúc lâu , Tần Tiểu Mãn mới nắm lấy cánh tay và giơ lên.
Tần Tiểu Mãn Đỗ Hành: “Ta sẽ phun lên .” “Vậy thì đừng .”
“Đừng cho khác , mất mặt quá.”
Đỗ Hành nheo mắt , há miệng: “Còn mất mặt mặt khác, nghĩ tới , tướng công ?”
Tần Tiểu Mãn ngây ngô một tiếng, đó vỗ vai Đỗ Hành để trấn an: “Sau nhất định uống ít hơn.”
Đỗ Hành mặt mày ủ rũ, bế Tần Tiểu Mãn ngoài ném phòng tắm, nấu nước nóng cho tắm rửa, còn dọn dẹp cả căn phòng.
May mắn là thời tiết ấm áp, một đun củi là nước nóng cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-68.html.]
Hắn cầm theo thùng nước bước phòng, ghế gần như ngủ . Hắn bế dậy, Tần Tiểu Mãn còn lảo đảo, bước loạng choạng.
Đỗ Hành : “Uống nhiều đến mức chân nhấc nổi?”
Tần Tiểu Mãn dựa Đỗ Hành, chôn đầu vai , chút vụng về cởi bỏ quần áo bẩn: “Đâu uống rượu đến mức vững. Ta, chỉ một lát nữa là thôi. Là do đánh chân mềm nhũn.”
Đỗ Hành giật nảy , ngày thường đồ trông giữ cửa nẻo, lúc say rượu càng kiêng nể.
Hắn giúp cởi quần áo, ôm eo Tần Tiểu Mãn để rửa mặt. Bản rửa mặt nhưng khiến y phục của cũng ướt.
Phiền phức như , đáng tiếc vòi hoa sen tắm rửa.
Gáo nước nóng ấm áp dội lên từng gáo từng gáo, Tần Tiểu Mãn say rượu tám phần tỉnh . Nhìn vẫn luôn ân cần chăm sóc là Đỗ Hành, nghĩ tới lúc nãy suýt nữa phun lên , còn gây sự với , trong lòng Tần Tiểu Mãn cảm động vô cùng.
Cậu ôm tay Đỗ Hành dịch lên một chút, ôm lấy cổ , hôn lên tai , như báo đáp cho nụ hôn cắt ngang nãy.
Khi tình nồng nàn, Tần Tiểu Mãn tự đến cửa sổ, khom lưng đỡ khung cửa sổ.
……
Ban đêm trong phòng tắm, cả hai đều cảm thấy cảm xúc mới mẻ lạ thường. Giao hoan giường thì hổ, nhưng họ hiểu và kiềm chế . Họ quấn quýt lâu, sang ngày hôm đều dậy muộn.
Mặc dù Đỗ Hành dậy từ sớm, nhưng nhúc nhích, chỉ im giường ngắm Tần Tiểu Mãn say giấc. Cho đến khi ánh sáng từ khe cửa len giường bên cạnh, mới động tĩnh.
Câu đầu tiên chính là: “Phải xem ruộng hoa cải dầu . Cây cải dầu chúng gieo đầu xuân cũng sắp kết hạt.”
Đỗ Hành nhướn mày, vẫn còn mơ màng nhắm mắt. Hắn vuốt trán : “Ý thức còn tỉnh táo nghĩ đến hoa màu?”
Hậu quả của việc say rượu còn đọng , Tần Tiểu Mãn mở hờ một bên mắt, duỗi một cánh tay ôm cổ Đỗ Hành, giọng nũng nịu: “Nông dân mà, ngoài nghĩ đến những thứ thì còn nghĩ tới cái gì nữa.”
Nghĩ đến những thứ lạ lùng, lăn lộn nửa đêm ngủ, ngày hôm dậy nổi.
Đỗ Hành suy nghĩ trong lòng, đưa tay nâng mặt Tần Tiểu Mãn lên và hôn một cái.
Hạt cải dầu gieo từ ba tháng , một cây cao lớn chín đen, cần kiểm tra tình hình.
Nếu phần lớn chín, thì họ thể thu hoạch cùng lúc. Nếu chín , xanh , thì họ sẽ vất vả thu hoạch hai .
Vài tháng nay, Đỗ Hành ngày đêm trông nom cây cải dầu và cây đậu. Lúc cây mới phát triển, đến bón phân, đó ngừng nhổ cỏ. Và bây giờ, khi vụ đầu tiên sắp đến, cũng chút mong chờ.
“Vậy sẽ nấu bữa sáng cho . Đệ ngủ thêm một chút nữa, sẽ gọi dậy.”
Trong lòng Tần Tiểu Mãn ngọt ngào như mật. Trước sự đãi ngộ ? Hắn ôm cổ Đỗ Hành cọ cọ: “Được.”
Mùa hạ thường nhiều ngày nắng . Thấy thời tiết năm nay ôn hòa, dị tượng gì, các hộ nông dân đều vui mừng.