Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-04-02 00:08:50
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Tiểu Mãn thấy ruộng nhà hai ngập nước, ít nhất cũng sâu ba đốt ngón tay.

“Mấy dám phá bờ ruộng nhà , dẫn nước sang ruộng nhà các !”

Đỗ Hành chỗ nước chảy , vội vàng lấy bùn lấp , tuy rõ là do cố tình phá là nước xói mòn, nhưng cơn mưa nhỏ đêm qua đến mức vỡ bờ ruộng.

Trong lúc xem xét bờ ruộng, Tần Tiểu Mãn mặt đỏ tía tai, xắn tay áo nhảy xuống ruộng.

“Mấy dám đào bờ ruộng nhà , tha cho mấy !”

“Này, ca nhi nhà ngươi, chuyện chứng cứ, ngươi thấy đào bờ ruộng nhà ngươi !?”

Hai vợ chồng lúc đầu còn hùng hổ, thấy Tiểu Mãn nhảy xuống ruộng liền chột , vội vàng lùi : “Mãn ca nhi, ngươi đánh ! Ta, cho ngươi , ngươi mà động thủ thì …. Đỗ Hành, Đỗ Hành, mau kéo Mãn ca nhi nhà ngươi !”

“Tiểu Mãn, đừng đánh !”

Đỗ Hành vội vàng chạy xuống ruộng, ôm chặt eo ca nhi, đang tức giận đầy sức lực, nếu giữ chặt thì tay .

Thấy Tần Tiểu Mãn như con nghé con nổi điên, hai vợ chồng thật sự sợ hãi, may mà hạt giống gieo xong, hai bèn kiếm cớ chuồn lẹ.

“Ai da, còn định đánh cả họ hàng, thôi, về thôi.”

Tần Tiểu Mãn hai bỏ , vùng khỏi Đỗ Hành: “Huynh ! Rõ ràng là do hai đó, dạy cho họ bài học, họ còn tưởng dễ bắt nạt!”

Đỗ Hành nắm tay Tần Tiểu Mãn, kiên nhẫn : “Nếu đánh họ, e là họ sẽ cắn ngược , còn bồi thường tiền thuốc men cho họ nữa.”

“Ta tức quá, loại đáng cho vài cái bạt tai!” Tần Tiểu Mãn giơ chân đá về phía hai bỏ .

“Ác giả ác báo, họ dẫn nước sang ruộng nhà tự rước họa .” Đỗ Hành dắt Tần Tiểu Mãn lên bờ, gió thổi mặt lạnh toát.

Nước ruộng sâu quá, hạt giống gieo xuống chìm hẳn xuống đáy, gió thổi nước gợn sóng, cuốn hạt giống dồn một chỗ.

Tần Tiểu Mãn ngây , liếc Đỗ Hành.

Đỗ Hành : “Nếu họ ăn cắp nước ruộng nhà thì chẳng gặp tai họa , cứ để họ lo lắng .”

Hắn bò lên ruộng bậc thang phía , đào một lỗ nhỏ mảnh ruộng nhà .

May mà cả hai mảnh đều là ruộng nhà , ruộng mạ chọn ở phía , thiếu nước thì thể dẫn từ ruộng bậc thang phía xuống.

Nếu thì gánh nước từ sông, nhà họ Khổng đúng là lòng xa. “Từ từ thôi, ruộng nhà cũng mới gieo hôm , mầm còn bén rễ.” “Ta đào ở mép ruộng, ảnh hưởng đến mạ.”

Hai đợi nước chảy từ từ xuống ruộng mạ ngập đến một đốt tay thì mới lấp .

Vợ chồng nhà họ Khổng vốn nông dân chăm chỉ trong thôn, gieo hạt xong hai ba hôm mưa, thấy Tần Tiểu Mãn và Đỗ Hành cắm ba bốn bù ở ruộng mạ và luống rau.

Đỗ Hành sống động, còn dùng vải vụn buộc lên , gió thổi

nhẹ là mảnh vải cũng bay phấp phới, chim chóc dám bay đến gần.

Hai vợ chồng thấy thế cũng bắt chước, gieo hạt xong bốn năm hôm mới nhớ xem mạ mọc.

Vừa đến bờ ruộng kêu la: “Mạ nhà thế !”

Nông dân đang cỏ ruộng thấy tiếng la thất thanh, thấy Khổng Chiếu Tường nhảy dựng lên bờ, cứ như con vật nổi điên.

Mọi : “Cũng mưa to nắng gắt gì , Chiếu Tường la lối cái gì ?”

Thôn trưởng cũng đang gieo hạt ruộng, thấy bèn dừng cuốc hỏi: “Chiếu Tường, chuyện gì ?”

Ông nào tâm trí trả lời, cứ dậm chân bờ. “Sao thế ?”

Thấy ông trả lời, thôn trưởng liền bỏ việc xuống xem, dân làng thấy thôn trưởng qua, vội vàng hiếu kỳ theo xem náo nhiệt.

“O! Chiếu Tường, mạ nhà ngươi dồn thành từng cụm thế, lúc gieo rải đều ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-58.html.]

Dân làng bờ ruộng, mạ ruộng nhà họ Khổng từng đám trong các vũng nước, trời xuân mầm mọc nhanh, mọc rễ bám đất, đằng bốn năm ngày , đáng lẽ rễ bám sâu bùn.

Mạ lên xanh là điều đáng mừng, nhưng dày đặc quá sẽ ảnh hưởng sinh trưởng, đến lúc nhổ cấy cũng khó tách rời.

Khổng Chiếu Tường lo lắng dậm chân: “Dù tay run thì cũng rải đều thế !”

“Biết đấy.”

Tần Tiểu Mãn xem ruộng nhà , từ xa thấy một đám tụ tập ở ruộng nhà dượng, liền hiểu là Khổng Chiếu Tường cuối cùng cũng phát hiện ruộng nhà vấn đề.

Cậu vội vàng kéo Đỗ Hành chạy đến, sợ muộn mất màn vui.

“Là ngươi! Chính ngươi mạ nhà nông nỗi !”

Thấy Tần Tiểu Mãn khoanh tay tới, vẻ mặt hả hê, Khổng Chiếu Tường hung hăng định xông đến túm lấy .

“Chiếu Tường, ngươi cái gì !”

Thôn trưởng quát lớn, hai thanh niên lực lưỡng giữ chặt Khổng Chiếu Tường.

Đỗ Hành theo phản xạ cũng kéo Tần Tiểu Mãn , sợ Khổng Chiếu Tường xông đến đánh Tiểu Mãn mà là sợ nổi nóng lên đánh Khổng Chiếu Tường.

Tiểu Mãn chẳng sợ chút nào: “Ta mà bản lĩnh biến nó thành thế , thì vớt hết thóc rải xuống đó lên luôn ! Chẳng lẽ cuốc từng hạt lên .”

Mọi cũng thấy khả năng, dù mâu thuẫn thật, nhưng mùa vụ ai rảnh rỗi chuyện hại chẳng lợi .

Mọi Khổng Chiếu Tường bằng ánh mắt trách móc, Mãn ca nhi tính tình vốn , là bậc trưởng bối còn ầm ĩ như , vả chuyện chẳng liên quan gì đến Tiểu Mãn.

Lão nông Ngũ Phúc thúc xổm bờ, thò tay khuấy nước ruộng: “Chiếu Tường, ruộng mạ nhà ngươi nước sâu quá, lúc gieo gió ? Chắc là gieo hạt xong, hạt kịp chìm thì gió cuốn dồn một chỗ.”

“Hả?”

Khổng Chiếu Tường lão nông thì òa : “Vậy mạ nhà bây giờ!”

“Hay là dùng cái bừa răng thưa cào tơi , dù cũng mới gieo lâu.”

“Thế nào , rễ bám đất , tuy sâu, nhưng cào thì tổn thương rễ, cào cũng chắc sống nổi.”

Mọi bàn tán xôn xao nhưng cũng chẳng kết luận gì.

Ruộng mạ là quan trọng nhất trong vụ xuân, nhưng ruộng nhà nên chỉ hiến kế cho vui, chứ thật sự sốt ruột.

Thấy Khổng Chiếu Tường kêu la, Ngũ Phúc thúc bèn : “E là , ruộng cày bừa gieo hạt nữa , thôi tranh thủ còn sớm,

cày mảnh khác gieo .”

“Cả nhà cũng chỉ vài mẫu ruộng, ruộng, mua hạt giống tốn thêm tiền, trong nhà còn bao nhiêu thóc .”

Thôn trưởng lúc cũng lên tiếng: “Ai bảo ngươi để nước ruộng sâu như , gieo hạt cũng xem ngày.”

“Mà gieo mấy ngày , hôm nay mới phát hiện , đó chẳng buồn ngó ngàng gì cả.”

Khổng Chiếu Tường đúng là gậy ông đập lưng ông, hối hận xót xa, cam lòng: “Mãn ca nhi, ngươi ngày nào cũng xem ruộng mạ nhà ngươi, thấy ruộng nhà vấn đề nhắc nhở một câu, coi thích !”

Tần Tiểu Mãn lạnh: “Dượng nhỉ, ruộng nhà ai thì tự trông, tự trông nom xong đổ cho khác. Mùa vụ bận rộn thế , xem ruộng mạ nhà thôi, ai rảnh rỗi mà trông ruộng nhà ngươi.”

đấy, Chiếu Tường, dù sốt ruột thì cũng nên như , ai nghĩa vụ canh ruộng cho nhà ngươi.”

Lần dân làng đều lên tiếng bênh vực Tần Tiểu Mãn.

Mọi khuyên can hồi lâu, Tần Tiểu Mãn cũng chen giả vờ an ủi vài câu.

Thấy Tần Tiểu Mãn, Khổng Chiếu Tường càng thêm bực tức, nhưng mặt , dám gì.

Lần chỉ mất thóc giống mà còn lỡ mất thời vụ.

Bực bội trong lòng trút , đành lời cày ruộng mới để gieo .

Loading...