Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-03-28 01:16:12
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm ngoái Tần Tiểu Mãn thời gian hái rau, ruộng nhà còn xong, thời gian những việc khác. Việc cày bừa cứ ngày đêm để kịp tiến độ.

nay cuộc sống khá hơn, ngày ba bữa đầy đủ, dắt trâu về nhà cũng cơm nóng chờ sắn, hơn nữa năm nay còn cày nốt ruộng hoang.

Lúc đến chân núi, mới thấy nhiều trong thôn ở đây, đông như những cây cải trắng, xổm ở đây, xổm ở .

Những cái xẻng nhỏ đào từng cây rau dại, rũ sạch bùn đất ở đá cho rổ.

Tần Tiểu Mãn tưởng chẳng ai ngờ nhộn nhịp thế .

Chân núi vốn là đất hoang giờ dẫm nát, khắp nơi đều là dấu vết mới đào, định hái chút rau sam thơm ngon, nhưng xem khó mà tìm chỗ nào .

Những đang hái rau thấy đến, khỏi vươn cổ một cái, lẩm bẩm: “Mãn ca nhi đến đây, nhà thiếu rau ăn ?”

“Ai mà , tính toán thật đấy, còn đến tranh rau với chúng nữa chứ, kệ nghèo đói.”

Vừa thầm xong, một lên tiếng: “Mãn ca nhi, nhà ngươi cày xong hết ruộng ? Nhiều ruộng thế, một ngươi nổi?”

Tần Tiểu Mãn là Khổng phu lang, họ hàng bên nhà cha nhỏ , gọi là chú.

Hồi cha mất, định mượn ruộng nhà để trồng trọt, chỉ mượn thôi, chẳng hề nhắc đến chuyện trả công, Tần Tiểu Mãn thấy định lợi dụng nên đồng ý.

Thấy khó mở miệng, sẽ cho một thạch lúa mì mỗi mẫu, nhưng ruộng nhà cằn cỗi chỉ thu hai thạch mỗi mẫu, chú hào phóng như , nhất định mục đích gì, nên vẫn từ chối.

Tính tình thẳng thắn quả quyết nên khác ghen ghét, Tần Tiểu Mãn cũng trải nghiệm ít, nhiều mượn danh nghĩa bà con để dùng ruộng nhà khác trồng trọt, thu hoạch là của họ.

Tần Tiểu Mãn chú dùng thủ đoạn , dù nhiều năm qua vẫn quên việc , mấy năm nay dù gì, vẫn gièm pha bướng bỉnh, bất hiếu, tưởng chẳng hề gì.

Giờ Đỗ Hành cày hết ruộng, những lời khó , thể tránh khỏi lời tiếng .

“Ta lấy chồng , một .”

Khổng phu lang : “Ta gặp chồng ngươi hồi cỗ cưới, da dẻ mịn màng, cứ như là ca nhi, hai chén rượu xuống bụng là chẳng vững nổi, mà cầm cuốc cày ruộng cho ngươi ?”

Mọi .

Tần Tiểu Mãn giận: Cậu chính là thích Đỗ Hành như , Đỗ Hành chẳng còn giận nữa kìa.

“Hắn mua trâu cho mà, gì cần tốn sức nhiều chứ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-54.html.]

Nói xong, Tần Tiểu Mãn Khổng phu lang: “Chú , tam ca nhà chú đính hôn , sính lễ cũng kha khá ?”

Khổng phu lang hỏi cho khựng , vẻ mặt ngượng ngùng: “Nhà chúng nghèo, nào dám bì với nhà ngươi.”

Tần Tiểu Mãn thẳng: “Vậy mà chê bai phu quân , thấy quá bụng, những đàn ông khác ngươi chê bai.”

Khổng phu lang mặt đỏ mặt trắng, lên tiếng nữa. Xung quanh khẽ.

Mặt Khổng phu lang nóng ran, đành xách rổ chỗ khác. Tần Tiểu Mãn hừ lạnh, tự đào thêm chút rau về nhà. Trùng hợp là Đỗ Hành mới về đến nhà.

Cậu vội vàng đón: “Sao , mua ?” Đỗ Hành nhẹ gật đầu.

“Mau đưa đây cho !”

Đỗ Hành giữ tay : “Ta đang cầm đồ, nóng vội cái gì.” Tần Tiểu Mãn vội vàng đón đồ của Đỗ Hành chạy nhà.

Đỗ Hành mua một cân thịt lợn xá xíu, vài thứ đậu, cùng mấy thứ tạp vụ đựng trong bao tải nhỏ, ước chừng hai ba cân.

Tuy tò mò Đỗ Hành mua những thứ , nhưng vẫn sốt ruột xem sách, hồi cha lớn dạy sách thì trốn tránh, giờ thì đòi sách, thật là chẳng thể .

Đỗ Hành lấy từ trong n.g.ự.c một cuốn sách nhỏ, kịp đưa thì Tần Tiểu Mãn giật lấy.

Cậu sốt ruột mở , chẳng thèm từ đầu xem.

Đọc đến giữa chừng, trợn mắt há mồm, “bịch” một tiếng khép . Hai mắt mở to Đỗ Hành, vẻ mặt kinh ngạc, nuốt nước bọt.

Đỗ Hành thấy vẻ mặt ngạc nhiên, kinh hãi của , đoán là xem hình minh hoạ, ho khan một tiếng, định lấy cuốn sách: “Ngạc nhiên thế?”

Tần Tiểu Mãn trong đầu hiện những hình nhỏ xíu ôm ấp trong sách, chỉ thể, mặt, thấy mặt Đỗ Hành liền tự động thêm những nhỏ bé , mặt nóng ran.

Cuối cùng hiểu , vì đêm tân hôn Đỗ Hành lên .

Cậu ngượng ngùng, nhưng cũng kích động, kẹp sách nách: “Để tự xem , cứ bột nhé, xong giúp gói hoành thánh.”

Đỗ Hành véo tay : “Tối xem.”

Tần Tiểu Mãn đẩy Đỗ Hành bếp: “Mau , thèm quá !” Nói xong, tự chạy phòng.

Đỗ Hành yên, Tần Tiểu Mãn chạy như khỉ phòng, mấy cây rau dại trong rổ.

Không khỏi thở dài, ca nhi đúng là coi như công cụ hình để dùng.

Loading...