Nha môn dán cáo thị, công bộ sẽ xây dựng các công trình trong thành.
Công việc của Đỗ Hành năm nay không nhiều lắm, một lòng cùng các thợ cả của công bộ bàn bạc vẽ bản thiết kế công trình.
Sau khi có bản thiết kế, trong huyện liền bắt tay vào làm việc.
Vài tháng sau khi khai xuân, công bộ trong huyện thành dẫn theo đội thi công gõ gõ, đập đập, tri huyện đại nhân tự mình giám sát, phần lớn thời gian đều ở công trường, tiến độ công trình rất nhanh.
Công trình vốn định tháng bảy mới hoàn thành, đến cuối tháng năm đã gần hoàn tất.
Đỗ Hành nghĩ đến nửa cuối năm có thể nhàn nhã sống qua ngày, thì phủ thành lại gửi đến một công văn khẩn cấp.
“Quét dọn sạch sẽ đi, tuy là nhà xí, nhưng cũng phải giữ sạch sẽ. Vài ngày nữa mọi thứ đã chuẩn bị xong là có thể dùng thử, đến lúc đó mời những người chuyên dọn phân đến đây bảo trì và quét dọn.”
Đỗ Hành đang dẫn công nhân dọn dẹp những thứ còn sót lại của công trình, Giang Khải vội vàng chạy từ ngoài vào: “Đại nhân, có công văn!”
“Hoảng hốt làm gì, đây là nhà xí, chạy chậm thôi!”
Đỗ Hành giữ hắn lại, sợ hắn chạy nhanh quá ngã vào hầm cầu. Giang Khải vội vàng dâng công văn lên bằng hai tay.
Đỗ Hành nhíu mày, vừa lau tay vừa nhận công văn: “Chỗ này sắp dọn xong rồi, về nha môn rồi xử lý công văn cũng được, cần gì phải vội vàng đưa đến đây.”
“Là phủ thành gửi đến gấp, người đưa tin nói phải giao ngay lập tức cho đại nhân, tiểu nhân mới vội vàng mang đến cho đại nhân.”
Trong lúc nói chuyện, Đỗ Hành đã mở công văn ra, liếc mắt nhìn, hắn nín thở,
khép công văn lại.
“Đại nhân, xảy ra chuyện gì sao?”
Giang Khải hiếm khi thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Đỗ Hành như vậy, mọi người xung quanh cũng vô thức nín thở.
“Về nha môn! Tất cả những người phụ trách ở nha môn đều về hết, Giang Khải, ngươi lập tức thông báo cho mọi người đến nhị đường họp.”
Gần đến giờ ngọ, trong nha môn vừa xử lý xong công việc liền cầm chén trà, lười biếng dựa vào ghế chuẩn bị chờ tan làm ăn cơm trưa, quan lại còn chưa ngồi vững trên ghế đã thấy tri huyện bước chân vội vã từ ngoài trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-311.html.]
Cùng với Giang Khải chạy từ phòng này sang phòng khác hô hào lập tức đến nhị đường, các quan lại giật mình, suýt chút nữa làm đổ trà.
“Ta vừa mới ngồi xuống uống chén trà, trời lại nóng rồi, tri huyện đại nhân hẳn là sẽ không nổi giận chứ?”
“Chẳng lẽ công trường xảy ra vấn đề gì? Không nên vậy, tri huyện đại nhân lúc nào cũng đến chỉ đạo, sắp hoàn thành rồi mà.”
Các quan lại vội vã đến nhị đường, vừa đi vừa nói chuyện với nhau, trao đổi tin tức xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Đến đông đủ chưa?”
Trong nhị đường im lặng không một tiếng động, Giang Khải điểm danh xong liền đến báo cáo với Đỗ Hành: “Đại nhân, trừ vài người xuống nông thôn, mọi người đã đến đông đủ.”
Đỗ Hành đáp một tiếng, quay người nói với mọi người: “Sắp đến giờ ăn cơm rồi, nếu không phải có việc gấp, ta nhất định sẽ không làm lỡ thời gian ăn cơm của mọi người.”
Hắn cũng không nói nhảm nhiều, cầm lấy công văn: “Công văn phủ thành vừa gửi đến nha môn, Hoàng thượng tuần du phía nam đã được quyết định, triều đình đã định ra ba tuyến đường, trong đó có hai tuyến đường đều đưa huyện Thu Dương vào điểm dừng chân. Ý của tri phủ đại nhân là muốn huyện chuẩn bị sắn sàng, để nghênh đón Hoàng thượng tuần du.”
Lời vừa nói ra, dưới sảnh xôn xao.
Quan lại ở huyện nhỏ trên địa phương chẳng qua chỉ là những quan nhỏ, quan lớn gặp qua chẳng qua là mỗi năm khảo hạch hoặc là vài năm một lần công vụ tuần tra, quan lại châu phủ và người từ kinh thành xuống, hơn nữa cũng không phải ai cũng có cơ hội diện kiến, phần lớn là do tri huyện tiếp đón.
Lần này Hoàng thượng tuần du phía nam, lại có khả năng đi qua huyện Thu Dương, đến lúc đó nhất định cả huyện sẽ đến cổng thành quỳ nghênh đón.
Nếu có thể diện kiến thiên nhan, đừng nói là thường dân bá tánh, ngay cả quan lại bình thường cũng có thể khoe khoang cả đời.
Tuy trong công văn không nói rõ Hoàng thượng nhất định sẽ đi qua huyện Thu Dương, nhưng huyện Thu Dương là tuyến đường bắt buộc phải đi qua từ kinh thành đến Tô Hàng, trừ khi đi đường vòng, nếu không huyện Thu Dương chính là huyện thành mà Hoàng thượng chắc chắn sẽ đi qua.
Thời tiết sắp đến giờ ngọ cuối tháng năm vốn đã hơi oi bức, bây giờ lại nhận được tin này, quả thực là đốt cháy mọi người.
“Hoàng thượng tuần du phía nam đi qua huyện Thu Dương, đó là vinh dự của cả huyện! Nhất định phải để lại ấn tượng tốt cho Hoàng thượng.”
“Đúng vậy, huyện Thu Dương trăm năm nay, nào từng có vinh dự này.”
“Trong huyện phải dẫn theo nha dịch, rửa sạch đường phố ít nhất ba lần, không thể để người kinh thành đến xem thường.”
“Còn có nha môn cũng phải sửa sang lại, tường bong tróc, mái nhà phòng giam cũng bị dột, thật sự là khó coi.”