Nam nhân khó hiểu, đầu thì thấy đằng từ lúc nào một đó.
Thấy đến chỉ tướng mạo hơn mà khí chất cũng phi phàm, phong thái của sách, nghĩ hai đều là sách nên : “Không vị đài là trưởng của tiểu lang quân ?”
Sắc mặt Đỗ Hành càng thêm u ám, xưng gọi cái gì chứ, trả lời mà hỏi: “Ngươi là ai?”
“Tại hạ là làng Khương Uyển.” Nghĩ chỉ là dân trong làng thì gì nổi bật, nam nhân vội vàng thêm: “Dạy học cho trẻ em trong làng, học thi, hiện tại công danh tú tài.”
“Vậy cũng là sách. Vậy mà lo học hành chạy đến đây ngâm thơ vịnh cúc với là đạo lý gì?”
Nam nhân nịnh : “Chỉ vì đường dáng vẻ cần cù lao động của tiểu lang quân thu hút, nên mới dừng chân xem. Nếu cả đời thể cưới hiền lành như , thật là phúc phận.”
Đỗ Hành lớn, nhưng nụ hề ấm áp, ngược phần đáng sợ: “Đa tạ khen ngợi, phúc phận xin nhận. Người , đưa vị tú tài thích ngâm thơ đến huyện học để các nho sư dạy dỗ cho đàng hoàng.”
“Này, ! Ngươi là ai mà dám vô lễ như !”
Thấy đến bắt , nam nhân hoảng hốt kêu lên: “Giữa ban ngày ban mặt, thể tùy tiện bắt !”
“Còn dám kêu la, huyện lão gia đưa ngươi đến huyện học đó là phúc phận của ngươi đấy!”
Nói xong, nam nhân lập tức im bặt, mặt đỏ bừng, định giải thích vài câu, nhưng tiểu đồng nhanh tay bịt miệng , tránh phiền huyện lão gia.
Tần Tiểu Mãn lôi , bỏ cuốc xuống tiếp tục sàng đất. “Ta đuổi , vui ?”
Đỗ Hành bước tới xổm mặt Tần Tiểu Mãn: “Hắn đến mấy ?”
“Chàng còn đến mấy nữa.” Tần Tiểu Mãn véo Đỗ Hành một cái.
Đỗ Hành chằm chằm Tần Tiểu Mãn, bên trái bên , Tần Tiểu Mãn liền tăng thêm lực tay.
“Ui da~”
“Nhìn loạn gì ?”
“Ta đang xem chỗ nào giống gia đình, mà mặt dày đến ve vãn.”
Tần Tiểu Mãn liếc xéo Đỗ Hành.
Đỗ Hành bật , đột nhiên đưa tay nắm lấy bàn tay lấm lem bụi đất của Tần Tiểu Mãn, cau mày.
Vừa mới phát hiện lòng bàn tay và ngón tay của tiểu ca nhi thêm nhiều vết thương do cỏ tranh cứa , khi sàng đất thì bụi bẩn bám vết thương, sưng đỏ lên.
“Cũng giữ gìn bản , tay thành như mà còn xuống ruộng!”
Tần Tiểu Mãn thản nhiên vung tay: “Mấy năm xuống ruộng, đột nhiên khai hoang nên vụng về. Tay cũng còn nhanh nhẹn như , chắc là bỏ bê .”
“Bỏ bê cái gì! Lúc nên đồng ý cho đất.”
Đỗ Hành lấy từ trong một chiếc khăn, nhẹ nhàng lau bụi đất tay Tần Tiểu Mãn. Cũng tại mấy hôm nay bận rộn công việc cuối năm của huyện nha, mà hề chú ý đến tiểu phu lang của bậy như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-295.html.]
“Ta , chỉ là mấy năm ruộng, bây giờ thôi, ngày ruộng, chẳng cũng việc .”
Đỗ Hành lắc đầu, thật sự bó tay với y, chỉ đành dỗ dành: “Gần xong , về nhà thôi.”
Tần Tiểu Mãn đáp.
Về đến nhà, Đỗ Hành lấy thuốc trị thương, là bôi thuốc lên những vết thương nhỏ tay Tần Tiểu Mãn cho đỡ viêm, tuy vết thương lớn, nhưng cũng thể mau lành hơn.
Thừa Ý còn tích cực hơn , Cha nhỏ thương ở tay, liền ôm lấy hộp thuốc trị thương của , chủ động xin bôi thuốc cho Cha nhỏ.
Vừa nhẹ nhàng bôi thuốc lên vết thương tay Tần Tiểu Mãn, sợ Cha nhỏ đau, còn thổi thổi.
là cưng chiều.
Đạm Sách cũng lẽo đẽo theo , bảo Tần Tiểu Mãn đừng khai hoang nữa, đợi lớn lên sẽ nuôi y.
Tần Tiểu Mãn .
Mấy ngày tết, Đỗ Hành nhận thư nhà từ huyện Lạc Hà, trong thư báo tin bình an của trong nhà, và tình hình của họ.
Đầu năm, kỳ thi Hương ba năm một tổ chức, Tần Chi Phong năm nay chuẩn từ sớm, dự định sẽ thi.
Đỗ Hành cảm khái, thời gian trôi nhanh thật, từ bỏ việc thi cử gần ba năm , bận rộn với công việc của huyện Thu Dương, suýt nữa thì quên mất năm nay là năm tổ chức kỳ thi Hương.
Giờ đây Tần Chi Phong chuẩn ba năm, cũng thư hồi âm, chúc y việc thuận lợi.
Ngoài , Đỗ Hành còn thư cho những bạn học cũ, chúc mừng năm mới, và chúc thi cử thuận lợi.
Kỳ thi Hương là kỳ thi hội đầu tiên khi tân đế đăng cơ, trải qua sự cố kỳ thi Hương , cần cũng kỳ thi Hương
nghiêm ngặt như thế nào.
Hắn cũng mong những bạn học cũ của , nhiều năm đèn sách, thể sớm đỗ đạt.
Sau gặp quan trường cũng thêm phần thiết.
Huyện Thu Dương nhiều tú tài thi, để khuyến khích nhân tài, Đỗ Hành chi một ít tiền lộ phí cho những tú tài chuẩn lên kinh dự thi tháng Giêng, cũng để những tú tài nghèo thể yên tâm thi.
Kỳ thi Hương gây sóng gió gì lớn trong huyện, dù tú tài cũng nhiều, việc thi cũng lặng lẽ, giống kỳ thi huyện nhiều sĩ tử đổ về huyện thành, thu hút sự chú ý của .
Sau khi xuân, làn sóng gieo trồng vụ xuân trong huyện mới thực sự sôi nổi. Tháng Hai trồng dưa hấu, tháng Tư trồng mè và bông vải.
Mùa xuân ở huyện Thu Dương đến sớm, nhiệt độ cao, thời gian gieo trồng hạt giống cũng sớm hơn nơi khác mười ngày nửa tháng.
Nông dân gieo trồng hoa màu đúng thời vụ ruộng của , cử đất hoang mới khai khẩn cuối mùa thu để học trồng cây trồng mới.
Đỗ Hành tự tay vác cuốc xuống ruộng, luống cho ruộng mè, trộn hạt giống với tro ẩm gieo.
Ruộng bông thì xử lý đất cho mặt tơi xốp, mặt chắc chắn, bằng phẳng và tơi xốp.