Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-05-08 02:11:15
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồ vật là do nhà họ Vân gửi tới.

Hồi ở huyện Lạc Hà, tiểu tử nhà họ Vân rất thích chơi đùa với Thừa Ý. Hai đứa nhỏ cứ chạy nhảy cùng nhau, hai nhà dần dà cũng có chút qua lại.

Đỗ Hành khi ở Lạc Hà cũng thỉnh thoảng gặp lão phu nhân nhà họ Vân, là một lão nhân gia từ tâm thiện mục.

Còn gia chủ nhà họ Vân quanh năm bôn ba buôn bán cùng thương đội, hắn chỉ gặp qua hai lần, tuy không trò chuyện nhiều nhưng qua tiếp xúc ngắn ngủi cũng khiến người ta cảm thấy dễ chịu thoải mái. Ấn tượng của hắn về người này khá tốt.

Đỗ Hành biết, nhà họ Vân sai người quen mặt đưa tới hai xe đồ lớn như vậy, chủ yếu vẫn là để tạ ơn chuyện Vân Thanh Văn.

Hai nhà đã tranh chấp nhiều năm, Vân Thanh Văn có thể toàn thân lui khỏi nhà họ Ngụy đã là kết quả tốt nhất. Nay họ tất nhiên là cảm kích ân tình của nhà họ Tần.

Quà đưa tới khá nhiều, lúc rảnh rỗi, Đỗ Hành cùng Tần Tiểu Mãn mở hòm xem qua.

Nhà họ Vân quả thật chu đáo khéo léo, không tặng những đồ vật kim ngân dễ gây lời dị nghị. Mấy hòm lớn đều là đặc sản ẩm thực các nơi, cùng thư họa bút mực.

Điều khiến Đỗ Hành bất ngờ là, lại có hẳn một hòm lớn toàn là đồ chơi trẻ con, nào là bóng da, vòng cửu liên, chong chóng tre,… lỉnh kỉnh lấp đầy cả hòm.

“Thừa Ý thân khải?”

Nghe tiếng, Đỗ Hành ngẩng đầu lên, thấy trong tay Tần Tiểu Mãn có một chiếc phong thư, vội vàng tiến lại gần, thấy trên phong thư bình thường có mấy chữ viết hơi non nớt.

“Tiểu tử nhà họ Vân viết?”

Tần Tiểu Mãn gật đầu: “Ta vừa mới lấy từ trong hòm ra, nhìn nét chữ, chắc là tiểu tử đó viết.”

Đỗ Hành cau mày, vội vàng cầm lấy phong thư: “Đưa đây, ta mở ra xem, viết cái gì cho ca nhi nhà ta!”

Tần Tiểu Mãn bỗng chốc giấu ra sau lưng: “Chàng làm cha kiểu gì vậy, còn là người đọc sách, lại đi xem thư của người khác.”

Đỗ Hành khựng lại, ho khan một tiếng: “Cũng đúng.”

Hắn vẫy tay, gọi tiểu đồng lại, bảo đem thư đến phòng Thừa Ý.

Thừa Ý nhận được thư nhà họ Vân gửi đến khi đang ở trong phòng vẽ trúc biếc trên án thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-287.html.]

Nghe tiếng tiểu đồng bước vào, cậu khẽ nhíu mày: “Có chuyện gì vậy?” “Tiểu công tử, có thư của ngài. Là lão gia bảo tiểu nhân đưa tới.”

Thừa Ý vốn chăm chú đọc sách vẽ tranh không thích bị người khác làm phiền, lúc này nghe nói có thư cũng không khỏi ngạc nhiên.

Cậu thường thấy cha xử lý thư từ các nơi, bản thân mình lại là lần đầu nhận được thư, trong lòng không khỏi vui vẻ, vội vàng buông bút lông dê xuống.

Nhìn nét chữ trên mặt phong bì, cậu không hỏi tiểu đồng thư từ đâu tới, mà lập tức đoán ra được ai gửi cho mình.

Cậu vội vàng quay lại chỗ ngồi, ngay ngắn chỉnh đốn tư thế rồi mở phong bì, quả nhiên không sai.

Thừa Ý, kiến tự như ngộ.

Ngươi có khỏe không? Ở huyện Thu Dương có tốt không?

Năm nay huyện này lại có tuyết rơi, lúc đầu ta rất vui, sau đó lại không vui, rồi lại vui.

Ta vui vì tuyết rơi nhiều có thể bẫy chim, quây quần bên lò sưởi, nhưng nghĩ ngươi sợ lạnh chắc chắn sẽ không ra ngoài thường xuyên, vậy thì chẳng có gì vui nữa. Nhưng nghe tiểu thúc nói mùa đông ở huyện Thu Dương không bao giờ có tuyết, rất ấm áp, nghĩ đến ngươi sẽ không bị lạnh vào mùa đông, vậy thì thật

tốt, ta rất vui.

Cuối năm cha từ Tô Châu trở về, ông ấy nói ta cũng đã lớn rồi, mời một tiên sinh về nhà dạy ta khai m.ô.n.g đọc sách.

Nhưng ngươi cũng biết đấy, ta buổi sáng không dậy được, mùa đông lại càng không dậy nổi, làm sao có thể đến trường được?

Cha tức giận, đánh vào tay ta, nhưng vô dụng. Mẹ thương ta, viết thư cho ngoại tổ mách tội cha.

Nhưng ta đột nhiên lại muốn đọc sách.

Ta thấy mẹ viết thư cho ngoại tổ, ta cũng muốn viết thư cho ngươi, nhưng ta không biết viết, làm sao ngươi có thể nhận được thư của ta đây?

Vậy nên mùa đông năm nay ta không còn chơi với bọn trẻ trong xóm nữa, cuối cùng cũng học được viết nhiều chữ.

Đồ chơi trong hòm đều là ta tự tay lựa chọn, tặng cho ngươi và đệ đệ, tên đệ đệ hơi khó viết, Thừa Ý hỏi thăm đệ ấy giùm ta nhé, đợi ta học được viết tên của đệ ấy rồi sẽ chào hỏi đệ ấy sau.

Thừa Ý, ngươi có thể đọc hiểu thư của ta không?

Cha nói Đỗ đại nhân là bậc tài học, lại rất thương ngươi, nhất định sẽ dạy ngươi đọc sách viết chữ, ông ấy bảo ta phải viết chữ cho đẹp mới không bị Đỗ đại nhân chê cười.

Loading...