Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-05-07 03:18:07
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại phủ nha huyện Thu Dương, ngoài cổng lớn hơn mười quan chờ sắn. Vừa thấy Đỗ Hành, bọn họ lập tức quỳ xuống nghênh đón.

Đỗ Hành lộ diện ở phố chợ nên cũng chẳng bất ngờ khi thấy quan phủ nha chờ sắn ở cổng.

Bọn họ đều là cáo già trong huyện, tân tri huyện đến địa phận mà vẫn nhận tin tức, quả thực là ăn tắc trách.

Đỗ Hành lướt mắt đám già trẻ đang quỳ, ai nấy đều tỏ vẻ cung kính, chỉ là bụng bọn họ chứa mưu mô gì.

Việc chỉnh đốn bộ máy phủ nha là điều thể tránh khỏi, nhưng tuyệt đối bây giờ. Đỗ Hành mang theo gia quyến, việc mắt là an bài thỏa.

Hắn bày vẻ ôn hòa nho nhã thường ngày: “Bản quan mới đến, còn cần chư vị tận tâm hỗ trợ mới thể tiếp quản công vụ trong huyện. Lần nhậm chức bản quan phô trương, chính là chư vị đa lễ, mau dậy .”

Hắn vẻ một vị quan trẻ tuổi từng trải sự đời, dễ chuyện, còn đích đỡ vị giáo úy đang quỳ lên.

Thấy tri huyện còn để ý nữa, giáo úy – vị quan chính bát phẩm cao nhất – dậy, chúng quan mới lục tục theo.

“Đại nhân đường xa vất vả, đến huyện, chúng hạ quan kịp ngoài cổng nghênh đón, thật là thất lễ.” Giáo úy vẻ áy náy: “Mong đại nhân cho phép hạ quan tự thu xếp nhà cửa trong phủ nha, coi như chuộc . Giờ gần trưa, đại nhân cùng gia quyến chắc cũng đói bụng, xin cho phép hạ quan mời đại nhân đến lầu Thiên Thu nghỉ ngơi dùng bữa.”

Mã Anh Phiên liền lên tiếng: “Tri huyện đại nhân thanh liêm, thể phiền giáo úy đại nhân. Hạ quan đây là đám lính thô kệch nhưng sức vóc khỏe mạnh, khuân vác hành lý , cứ để hạ quan đưa đại nhân phủ nha. Đại nhân mệt mỏi, thể gọi món từ tửu lâu mang tới, chẳng sẽ đỡ phiền

phức hơn ?”

Đỗ Hành nhướng mày, lặng lẽ quan sát hai ngầm tranh đấu, xem chừng bọn họ hòa thuận cho lắm.

dù họ bất hòa , cũng chẳng thể để cho đám thuộc hạ bụng khó lường dọn dẹp phủ nha: “Bản quan các ngươi lòng, nhưng đến nhậm chức sớm vài ngày cũng là để vì việc riêng mà trì hoãn công vụ. Người mang theo cũng đủ , cần phiền phức.”

Thấy giáo úy vẫn từ bỏ ý định, định mở miệng tiếp, Đỗ Hành liền nháy mắt hiệu cho Dịch Viêm: “Nếu các ngươi lòng, hãy bắt tên gây rối ở phố chợ giam ngục.”

Dịch Viêm liền lôi Vương Nhị .

Chúng quan Vương Nhị miệng bê bết m.á.u thì khựng , những lời hoa mỹ định giờ cũng còn thích hợp nữa, sắc mặt giáo úy cũng lắm.

Tri huyện đến địa phận gặp chuyện dân chúng gây rối, tự nhiên là của bọn họ tròn trách nhiệm. Đã bắt tại trận, thêm gì nữa cũng vô ích.

Chúng quan im lặng, chủ sự điển sử nha binh phòng ngượng ngùng tiến lên nhận : “Tiểu nhân tội, quản lý trật tự trong thành, để cho tên ác bá kinh động đại nhân. Sau nhất định sẽ siêng năng hơn, mong đại nhân đừng vì chuyện mà ảnh hưởng đến tâm trạng nhậm chức.”

Đỗ Hành khẽ mỉm : “Lưu manh ở khắp nơi là chuyện thường tình, bản quan trách tội . Binh phòng điển sử lòng cần mẫn, bản quan yên tâm .”

“Chư vị cần lo lắng cho việc an trí của bản quan, cứ về nha môn việc của , xử lý cho xong công việc, để đến ngày bản quan nhậm chức chút thời gian rảnh rỗi, bản quan sẽ vui mừng.”

Quan còn thêm, Đỗ Hành liền thẳng: “Mã tuần kiểm đón bản quan từ phố chợ về đây, cứ dẫn hậu trạch.”

Đỗ Hành chỉ đích danh, những khác tự nhiên dám thêm lời nào, chỉ đồng thanh đáp: “Cung tiễn đại nhân.”

Thấy Đỗ Hành phủ nha, các quan mũi tim, đều hướng mắt về

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-231.html.]

phía giáo úy.

“Đại nhân sắp xếp, các vị cứ theo lời đại nhân là .” Chúng quan mới lượt trở về nha môn.

Một vị chủ bạ họ Triệu tiến gần giáo úy: “Mã tuần kiểm thật là nhanh nhạy và chu đáo, hôm nay mặt tri huyện còn dám mất mặt đại nhân.”

“Hắn là cái thá gì, tưởng bợ đỡ tân tri huyện là tiền đồ rộng mở ?” Giáo úy phủi áo: “Trên đời nào chuyện dễ dàng như , nếu để tên tiểu tử lông bông chiếm mất vị trí.”

Nói xong, giáo úy đến mặt Vương Nhị, đá eo , Vương Nhị loạng choạng suýt ngã quỳ xuống đất: “Tên ngu xuẩn, đụng tay tri huyện, hỏng thanh danh của cả huyện, tống ngục Nam.”

Vừa như là đang trừng phạt kẻ phạm tội, như là đang trút giận trong lòng.

Kiến trúc phủ nha ở các địa phương Đại Quân đại thể giống , chỉ khác đôi chút tùy theo quy mô, nhưng cơ bản xây dựng đều giống .

Phủ nha huyện Thu Dương mặt về hướng nam, từ cổng nam một cửa nghi môn, qua hai cửa là sân phủ nha, giữa sân một tấm bia đá.

Hai bên tấm bia là lục phòng, tương ứng với sáu bộ Lại, Hộ, Lễ, Binh, Hình, Công của triều đình. Ví dụ như bộ Lại, ở phủ nha gọi là nha môn điển sử lục phòng, quản lý việc bổ nhiệm, khảo hạch và điều động quan trong huyện, tương đương với bộ phận nhân sự.

Năm phòng còn là nha môn điển sử hộ phòng, quản lý tài chính, nha môn điển sử lễ phòng quản lý lễ nghi, khảo thí, nha môn binh phòng quản lý phòng thủ trong huyện, nha môn hình phòng quản lý tư pháp, nha môn công phòng quản lý xây dựng trong huyện.

Phân công rõ ràng, đúng là chim sẻ nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ.

Phía tấm bia đá là chính đường nơi tri huyện xử án, phía tây nam cửa nghi môn là nhà lao; phía chính đường là nhị đường, dùng nơi nghị sự khi xử án và tiếp đón quan cấp .

Chính đường và nhị đường đều thuộc nha môn, là nơi tri huyện hành xử quyền lực, phía nhị đường là hậu trạch, nơi sinh hoạt của quan huyện.

Hồi còn hương ở huyện Lạc Hà, Đỗ Hành ít phủ nha, nhiều nên cũng sơ qua bố cục.

Còn Tần Tiểu Mãn, khi còn nông thì thật thà chất phác, đến huyện thành bận rộn buôn bán, từng dính dáng đến quan phủ, hiếm khi phủ nha, rõ bố cục bên trong.

kiện tụng, dân bình thường chỉ cần bước chân phủ nha thôi là lưng thẳng tắp, kính sợ quyền uy, nào dám ngang ngó dọc, nhiều nhất cũng chỉ chính đường thụ lý án kiện và lục phòng hai bên, ai cũng cơ hội nhị đường và hậu trạch.

Sau khi qua cổng lớn, cả đoàn đến cửa nghi môn, cũng gọi là cửa lễ nghi. Văn quan xuống kiệu, võ quan xuống ngựa.

Nô bộc nhà họ Tần bồng hai đứa trẻ, những còn cùng với lính của Mã Anh Phiên khiêng hành lý bộ hậu trạch, qua cửa nghi môn dọc hành lang là thể vòng hậu trạch, cần qua chính đường.

Dọc đường thấy nhà cửa dân chúng đổ nát, đường phố cũng cũ kỹ, Đỗ Hành ban đầu nghĩ rằng phủ nha cũng chẳng khá khẩm gì, lẽ lâu tu sửa, sẽ xuống cấp cũ nát, ngờ phủ nha bài trí khá , thậm chí còn sạch sẽ và sáng sủa hơn phủ nha huyện Lạc Hà.

Không chỉ , hậu trạch của tri huyện hoa cỏ tươi nhưng cắt tỉa gọn gàng, nền nhà lau sáng bóng, bàn ghế một hạt bụi, cần dọn dẹp, chỉ cần trải chăn lên giường là thể ở ngay.

Đỗ Hành chắp tay Mã Anh Phiên: “Chắc đây là công lao của Mã đại nhân.”

Tri huyện tiền nhiệm của huyện Thu Dương dù ưa sạch sẽ đến cũng thể khi điều chuyển bốn tháng, mà hậu trạch vẫn sạch sẽ như .

Đầu hè gió to, trời khô hanh, nhiều bụi bặm, cho dù ở thì hai ngày quét dọn cũng bám bụi , huống chi là lâu như .

Mã Anh Phiên : “Sau khi nhận thư của con gái và hiền tế, hạ quan liền sai dọn dẹp qua loa. Biết đại nhân nhậm chức vất vả, hạ quan gì nhiều, chỉ thể tận tâm ở những việc nhỏ nhặt .”

Loading...