Năm nay là cái tết đầu tiên gia đình đón ở huyện, còn sống trong thôn, mỗi đến huyện mua sắm đồ tết đều cảm thán một câu sống ở huyện thật tiện lợi, nay trở thành huyện, Đỗ Hành và Tần Tiểu Mãn đều đón một cái tết náo nhiệt vui vẻ, vì thế sớm chuẩn từ .
Ngày hai mươi mốt, hầu trong nhà mua sắm ít đồ trang trí dùng cho dịp tết.
Màn cửa, tranh cắt giấy dán lên, đèn lồng đỏ, lụa đỏ treo lên, khu vườn vốn tiêu điều ảm đạm trong mùa đông bỗng chốc trở nên rộn ràng hơn nhiều.
Đỗ Hành còn sai mua thêm pháo, nhân dịp khí ngày tết cũng náo nhiệt một phen.
Những năm , cứ đến gần tết là Đỗ Hành và Tần Tiểu Mãn cùng đến huyện mua sắm đồ tết về nhà ăn tết, tuy còn cách đêm giao thừa một thời gian, nhưng huyện thành tấp nập qua , mua bán đông đúc hơn hẳn ngày thường.
Tiếng pháo nổ rộn ràng khắp huyện, trẻ con nô đùa đường phố, đốt những quả pháo nhỏ ném vũng nước hoặc những chiếc vò cũ ven đường, đùa nghịch ngợm.
Nghe từ đêm hai mươi ba trở , trong huyện sẽ bỏ lệnh giới nghiêm ban đêm, lúc đó tiếng pháo nổ thể kéo dài từ nửa đêm về sáng.
Huyện thành dân cư đông đúc, giống như ở thôn quê nhà cửa thưa thớt, nhiều , nhà pháo dứt, nhà khác nổ tiếp, tự nhiên sẽ náo nhiệt ngớt.
Sáng sớm hai mươi tư, Tần Tiểu Mãn lấy một bộ áo bông đỏ nhỏ điểm xuyết bằng lông thỏ trắng cho Thừa Ý .
Tết đến , quần áo mới cho nhóc.
Cậu nhóc mới chui khỏi chăn ấm, mắt còn mơ màng, như con cá nhỏ mềm nhũn xương, mặc cho Tần Tiểu Mãn nhào nặn.
Thừa Ý thừa hưởng làn da trắng trẻo của Đỗ Hành, từ nhỏ trắng trẻo bụ bẫm, nhưng vì thích vận động, yên lặng nên trông yếu ớt.
bộ quần áo màu đỏ nhóc trông sức sống hơn, cùng với đôi mắt to tròn đen láy long lanh, đáng yêu hoạt bát hơn, giống như đứa trẻ trong tranh tết.
“A cha, hôm nay con thể ngoài xem các bạn nhỏ trong hẻm đốt pháo ?”
Thừa Ý nhấc chân lên, để Tần Tiểu Mãn dễ dàng mang giày mới cho nhóc, gần đây trong huyện ngày càng nhộn nhịp, trẻ con ngoài chơi cũng nhiều hơn ngày thường.
Hôm qua khi cùng cha ngoài, nhóc thấy trong hẻm nhiều bạn nhỏ chơi cùng , sáng nay khi còn trong chăn, nhóc thấy tiếng pháo nổ bên ngoài .
Trẻ con đều , tiếng pháo nổ liên tục là do lớn đốt, nếu chỉ thỉnh thoảng tiếng pháo nổ, thì là do trẻ con đốt.
Dù cũng là trẻ con, bản tính thích chơi đùa, cũng thích náo nhiệt và chơi cùng những đứa trẻ cùng tuổi.
Tần Tiểu Mãn đáp: “Được chứ, nhưng chạy xa.”
Hồi nhỏ chạy nhảy trong rừng, đương nhiên sẽ ngăn cản con .
Nói thì Thừa Ý cũng tội nghiệp, hầu như đều ở trong nhà, ở quê còn thể ngoài dạo, nhưng lúc đó còn quá nhỏ gì.
Chỉ cần một cái lục lạc là thể chơi cả nửa ngày, dễ dỗ dành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-207.html.]
Bây giờ bé cũng chán lục lạc và quả cầu nhỏ nhiều màu sắc , nhưng đến huyện mấy tháng mà vẫn một bạn nào để chơi cùng.
Đứa em họ nhỏ ở nhà Tần Tiểu Trúc thỉnh thoảng đến, nhưng dù cũng nhỏ hơn Thừa Ý hơn một tuổi, hiện giờ vẫn đến hai tuổi, chơi cùng .
Thừa Ý vui vẻ gật đầu: “Con chỉ ở cửa xem thôi, hết.”
Tần Tiểu Mãn xoa đầu Thừa Ý, , dắt nhóc ăn sáng, bảo Cần ca nhi dẫn nhóc hẻm chơi một lúc.
Cậu còn bận rộn với việc xã giao ngày tết, bây giờ định cư ở huyện, việc quà cáp xã giao cũng còn đơn giản như ở thôn quê chỉ cần tặng ít thịt khô là nữa .
Hai giỏ trứng, một con vịt thì thể tặng nữa.
Vì thế chuẩn quà cáp chu đáo, lập danh sách quà tặng, gửi đến từng nhà khác .
Bọn họ tặng quà cho , cũng tặng quà , cứ như qua .
Đỗ Hành cũng sáng sớm ăn ngoài, cửa hàng mới khai trương, vốn định kinh doanh thử quảng bá nhiều, nào ngờ nhận vài đơn đặt tiệc, tiếng lành đồn xa.
Mười truyền trăm, trăm truyền ngàn, cuối năm nhiều tiệc tùng, những nhà đến thuê bàn ghế và mời đầu bếp cũng khá đông.
Bên nhân lực đủ, Đỗ Hành sáng sớm xử lý.
Thừa Ý ăn sáng xong một bát cháo to, mới dắt tay Cần ca nhi nhảy nhót cửa, tuy trời còn sáng sớm, bên ngoài vẫn còn một lớp sương mù, nhưng yên tĩnh.
Hẻm Phúc Tích là nơi ở của những nhà giàu , hẻm cũng rộng rãi hơn những hẻm dân thường, phía còn một khu vườn.
Hiện giờ đang là dịp tết, những đứa trẻ nghịch ngợm đốt pháo ném xuống kênh nước b.ắ.n tung tóe.
“Tiểu công tử chơi cùng các bạn nhỏ , nếu đốt pháo nô tỳ sẽ mua.”
Cần ca nhi dắt Thừa Ý ngoài, nhưng bé lắc đầu. “Con chỉ bậc thang ở cổng xem thôi.”
Cậu bé chạy chậm, nếu hẻm chơi cùng bọn họ, khi pháo đốt lên chắc chắn bé sẽ chạy kịp, thể sẽ pháo b.ắ.n trúng hoặc nước b.ắ.n .
Vì thế chỉ cần ở cửa xem một lúc là vui .
Cần Ca nhi cũng chỉ đành chiều theo Thừa Ý, thấy nhóc chỉ mái hiên, hề bước thêm bước nào, liền phòng gác lấy một chiếc ghế nhỏ .
Thừa Ý chống cằm ghế nhỏ xem đám trẻ con chạy nhảy bên ngoài.
Cần Ca nhi bên cạnh, một lát một tiểu nha chạy đến, đồ đạc trong bếp đặt ở , mời Cần ca nhi đến xem.
“Dịch Viêm ca, trông coi tiểu công tử ở phòng gác nhé, bếp một chút.”