Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-05-06 07:45:34
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm ấy, Đỗ Hành dẫn Dịch Viêm đến nha môn xác minh hộ tịch.

Việc hộ tịch chủ yếu do Tần Tri Diêm phụ trách, Đỗ Hành nghĩ tra cứu sẽ thuận tiện hơn.

Hắn dẫn Dịch Viêm đến cổng nha môn, thấy cổng thường ngày chỉ có hai người gác, hôm nay lại có thêm vài gương mặt mới.

Mấy tên lính mặc giáp dày, thần sắc nghiêm nghị, đứng thẳng tắp như cây tùng, khí chất hoàn toàn khác hẳn hai tên nha dịch gác cổng mặt chuột tai dơi.

“Đỗ lão gia, hôm nay sao ngài lại đến đây?”

Đỗ Hành nhìn nha dịch quen mặt đang tiến lại gần, nhỏ giọng hỏi: “Có phải mới tuyển thêm nha dịch không? Mấy người này trông lạ mặt lắm.”

Tên nha dịch thường trực ở cổng nha môn hạ giọng nói với Đỗ Hành: “Có người từ trên xuống, đây là binh lính đi theo.”

Đỗ Hành khẽ nhíu mày.

“Đỗ lão gia đến không đúng lúc, tri huyện đại nhân đang tiếp khách bên trong, giờ này e là không rảnh gặp ngài.”

Đỗ Hành nói: “Ta chỉ đến tra một cái hộ tịch, không phải chuyện gì quan trọng, không cần làm phiền tri huyện đại nhân.”

Nghe vậy, nha dịch gật đầu: “Vậy Đỗ lão gia cứ đến tìm Tần chủ bộ, hôm nay ông ấy không đi theo tri huyện đại nhân tiếp khách.”

“Được.”

Trong lòng Đỗ Hành thắc mắc không biết nhân vật lớn nào đến huyện, nếu có ai đến huyện, tri huyện nhất định sẽ sắp xếp trước, vậy mà hắn chẳng hề nghe ngóng được gì, xem ra người đến rất gấp.

Hắn muốn dò hỏi đôi chút nhưng thấy mấy tên lính đang nhìn chằm chằm liền

thôi không hỏi nữa.

Hôm nay nha môn vô cùng yên tĩnh, ngay cả người qua lại cũng chẳng thấy mấy ai, Đỗ Hành dẫn Dịch Viêm đến nơi Tần Tri Diêm thường làm việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-203.html.]

“Đường thúc bận lắm sao.”

Tần Tri Diêm nghe thấy tiếng ngẩng đầu lên, thấy Đỗ Hành đến, trên mặt nở nụ cười: “Chỉ đang xem sổ sách, không bận lắm.”

Ông ấy liếc nhìn gương mặt lạ lẫm mà Đỗ Hành dẫn theo: “Hôm nay sao lại đến đây?”

Đỗ Hành nói rõ lý do: “Làm phiền đường thúc rồi.”

“Nói gì vậy.” Tần Tri Diêm kê thêm một chiếc ghế: “Ngồi xuống từ từ tra.”

Đỗ Hành cũng không khách sáo, thấy phòng làm việc chỉ có một mình Tần Tri Diêm, liền nói: “Vừa nãy ta nghe nha dịch gác cổng nói có người từ trên xuống?”

Tần Tri Diêm gật đầu, nhỏ giọng nói: “Mùa thu năm ngoái xảy ra chiến sự, đã bại trận. Hiện giờ triều đình đang chuẩn bị đóng quân, người phụ trách việc này là Lục vương gia, các phủ đều phải thiết lập điểm đóng quân, lần này đến đây là Uy Bình tướng quân dưới trướng của Lục vương gia, đến tuần tra chọn địa điểm.”

Gần đây tuy Đỗ Hành dồn hết tâm sức cho việc chuẩn bị thi Hội nhưng chuyện quốc gia đại sự như biên cương bại trận thì vẫn biết đôi chút, cho dù họ sống ở nơi hẻo lánh nhưng so với vị tiên sinh hiểu biết rộng rãi cũng sẽ nghe được một ít thông tin.

Cũng là để phòng ngừa đề thi Hội, nếu thực sự không nghe ngóng gì, may mắn vượt qua được kỳ thi Hội đến điện thí chỉ e sẽ làm trò cười cho thiên hạ.

Trước đây, vào cuối thu xảy ra chiến sự, đầu đông quân triều đình đã bại trận trở về.

Trận chiến này diễn ra rất nhanh, nói cách khác là quân triều đình thua rất nhanh, vậy mà chỉ trong hai ba tháng đã kết thúc chiến sự, có thể thấy binh lực của triều đình hiện giờ yếu kém đến mức nào.

Nghe nói tin tức bại trận truyền về kinh thành, nhượng đất đai, mất đi dân chúng biên giới, quân đội tổn thất nặng nề, hoàng đế tức giận sinh bệnh nặng.

Đang trong lúc đau lòng, triều đình hạ lệnh chính sách đóng quân cũng là điều dễ hiểu, sau bài học đau xót này cũng là để phòng khi bất trắc.

“Vậy có phải huyện Lạc Hà chúng ta sẽ được chọn làm điểm đóng quân không?”

Tần Tri Diêm lắc đầu: “Chưa biết được, chuyện này sẽ không diễn ra nhanh như vậy, xem ý của cấp trên là muốn xem xét tất cả các huyện, sau đó mới tổng hợp chọn ra địa điểm thích hợp.”

Đỗ Hành đáp một tiếng, điểm đóng quân đặt ở huyện nào, thì nơi đó nhất định sẽ an ninh hơn những huyện khác, thổ phỉ gì đó cũng không dám hoành hành; nhưng càng gần điểm đóng quân, việc bị bắt lính càng nghiêm trọng.

Loading...