XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 118
Cập nhật lúc: 2025-04-04 04:06:03
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng mấy chốc đến phủ Giáo Dụ, khi xuống xe ngựa, Đỗ Hành thấy bên ngoài phủ mấy chiếc xe ngựa khác, xem cũng ít đến.
Gần đến phủ , Tần Tri Diêm : “Hôm nay là sinh nhật của Giáo Dụ đại nhân, khá nhiều đến, hai con cẩn thận lời .”
Đỗ Hành và Tần Chi Phong đồng thanh đáp .
Người gác cổng đón, Đỗ Hành thấy hầu nhà họ Tần dâng quà lên, vài câu chào hỏi xã giao, ba bước cửa.
Tuy chỉ là quan bát phẩm nhỏ, nhưng phủ lớn hơn nhà Tần Tri Diêm nhiều, Đỗ Hành đoán chắc là kiểu nhà hai sân.
Vừa nhà thấy tiếng chuyện rôm rả, dần dần thấy các vị khách.
Liên tục chào hỏi Tần Tri Diêm, Tần Tri Diêm cũng xã giao , những chức danh như Điển Sử, Toàn Điển lượt lọt tai, mà những chức danh chỉ một , Trương Điển Sử, Lý Điển Sử, riêng Điển Sử thôi Đỗ Hành thấy ba khác họ.
Tuy Đỗ Hành rõ nhiệm vụ cụ thể của những là gì, nhưng dù cũng qua kỳ thi đồng sinh, hiểu đó là những quan việc ở huyện nha.
Người , dân thường chỉ thấy hai loại quan lớn, một là Hoàng đế, hai là tri huyện.
Về nguyên tắc, Hoàng đế là lớn nhất, ai cũng , còn triều đình rộng lớn, nhiều quan là thứ mà dân thường cơ hội gặp gỡ, mà họ thực sự thể gặp là tri huyện cai quản cuộc sống của họ.
Bằng , cũng sẽ gọi tri huyện là Thanh Thiên Đại Lão Gia.
Huyện lớn nhỏ, huyện Lạc Hà thuộc loại trung bình yếu, nhưng huyện nha chỉ mỗi tri huyện, còn nhiều quan chức nhỏ và dịch, quả đúng là “chim sẻ mặc dù nhỏ nhưng đầy đủ ngũ tạng”.
Đỗ Hành nghĩ bụng, bữa tiệc hôm nay xem như là chen chân giới thượng lưu của huyện thành.
“Hôm nay Hướng phu tử cũng đến, lâu gặp ngài.”
Một tiếng “phu tử” gọi khiến Đỗ Hành hồn, thấy Tần Chi Phong bên cạnh, khi cha chào hỏi xong cũng cung kính gọi một tiếng: “Hướng phu tử.”
“Giáo Dụ đại nhân lời mời, lão hủ thể từ chối, nên đến đây.” Tần Tri Diêm khách sáo, vội vàng với phu tử: “Đỗ Hành, mau chào
Hướng phu tử, đây là vị lão phu tử học vấn uyên bác của Bạch Dung thư viện.”
Đỗ Hành cảm thấy lão mặt quen, hình như gặp ở đó, nhưng thất lễ mà cố gắng nhớ , mà tiên cung kính hành lễ.
Lão phu tử Đỗ Hành từ xuống , sắc mặt vui, cũng sợ
đắc tội ai mà vội vàng : “Tần chủ bộ cứ tự nhiên, lão hủ .” “Mời ngài.”
Mặc dù , Tần Tri Diêm vẫn tươi .
Nhìn lão phu tử mặt mày khó chịu bỏ , Đỗ Hành khẽ nhíu mày: “Chẳng lẽ chỗ nào thất lễ?”
Tần Chi Phong, vẫn luôn ít , nhỏ giọng : “Hướng phu tử là vị phu tử học vấn uyên bác nhất của thư viện chúng , nhưng tính tình cũng phần kỳ quặc, ông đối xử với học sinh nghiêm khắc, bao giờ hỏi xuất của học sinh, đối xử bình đẳng với tất cả, ngay cả ấm nhà Đồng Tri chỗ nào học hành thông, ông cũng sẽ mắng mặt .”
Tuy khác, nhưng mặt Tần Chi Phong lộ vẻ ngưỡng mộ, chủ yếu là vì học trướng của Hướng phu tử nên trong lòng khỏi tiếc nuối.
Nhìn theo bóng lưng bỏ , Đỗ Hành chợt nhớ , lão hình như chính là vị đưa sách cho khi dừng cổng Bạch Dung thư viện, tìm chỗ bán sách.
Trong kỳ thi đồng sinh năm nay, còn hai ba bài thơ và đoạn văn từ ghi chép của Hướng phu tử, trong lòng lập tức dâng lên sự kính trọng, nhưng luôn cảm thấy Hướng phu tử đổi sắc mặt là vì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-118.html.]
Tần Tri Diêm cũng thở dài: “Hướng phu tử ít khi tham dự yến tiệc, hôm nay thể gặp thật là bất ngờ, đáng tiếc là kịp giới thiệu con là trạng nguyên kỳ thi đồng sinh với Hướng phu tử.”
Đỗ Hành hiểu ý của Tần Tri Diêm, học vấn uyên bác thường quý trọng nhân tài, nếu để phu tử là trạng nguyên, lẽ sẽ đánh giá cao hơn, quen với , cũng cơ hội để giải đáp hoài nghi.
“Không , thôi.”
Tần Tri Diêm tiếp tục dẫn Đỗ Hành trong sảnh, phòng khách của phủ Giáo Dụ lớn hơn nhà họ Tần, lúc bên trong đang náo nhiệt.
Thấy bước , đàn ông ở vị trí chủ tọa : “Tri Diêm, cuối cùng ngươi cũng đến, còn đang nhắc đến ngươi đấy.”
“Giáo Dụ đại nhân sinh nhật mà đến muộn, thật đáng đánh.”
“Không muộn, đúng giờ .” Người đàn ông ở vị trí chủ tọa lớn, sang Tần Chi Phong: “Hôm nay Chi Phong cũng đến ?”
Nghe , Tần Chi Phong vội vàng hành lễ: “Vãn bối xin mắt Giáo Dụ đại nhân, chúc đại nhân hôm nay sinh nhật hồng phúc tề thiên.”
“Tiệc nhà thôi mà, cần gì khách sáo thế.”
Giáo Dụ một câu, mới sang Đỗ Hành.
Ba cùng bước , hễ gương mặt lạ thì chắc chắn sẽ chú ý ngay, huống chi Đỗ Hành nổi bật như , chỉ là ở vị trí chủ tọa lên tiếng, những khác cũng tiện lên tiếng.
“Vị là?”
Tần Tri Diêm diễn một chút: “Xem , quên giới thiệu, đây là cháu rể của . Đỗ Hành, còn mau mắt Giáo Dụ đại nhân.”
Từ lúc phòng, Đỗ Hành cảm nhận những ánh mắt dò xét xung quanh, giờ Giáo Dụ hướng câu chuyện sang , những trong đại sảnh cũng đương nhiên thẳng .
Hắn vội vàng, hành lễ theo lời: “Vãn bối Đỗ Hành xin mắt Giáo Dụ đại nhân, chúc đại nhân sinh nhật khang lạc nghi niên, thiên ban hạ linh.”
Giáo Dụ lên, dường như hài lòng với hai câu chúc tụng của Đỗ Hành: “Đã sớm cháu rể của Tri Diêm là một trai , hôm nay gặp mặt quả nhiên là tuấn tú lịch sự. Mau mau, xuống uống .”
“Đa tạ đại nhân khen ngợi.”
Coi như mắt , Tần Tri Diêm thấy Đỗ Hành hề tỏ vẻ sợ hãi, năng chừng mực đúng mực, những trong đại sảnh cũng vẻ sáng mắt, vẻ mặt mang theo nụ , dẫn hai xuống.
“Đỗ Hành? Phải là trạng nguyên kỳ thi đồng sinh ?” Một đàn ông ở vị trí khách, gần Giáo Dụ nhất lên tiếng.
“Minh viện trưởng trí nhớ thật, chính là cháu rể giỏi giang của Tri Diêm đấy.”
Người đàn ông gọi là Minh viện trưởng vuốt râu, về phía Đỗ Hành: “Hôm , khi cùng dự tiệc với Học Chính đại nhân, ngài nhắc đến kỳ thi , trạng nguyên năm nay cả năm kỳ thi đều đầu, lão phu cứ mong dịp gặp mặt, tiếc là bận rộn thời gian, hôm nay nhờ mặt mũi của Giáo Dụ đại nhân mới gặp.”
Giáo Dụ ha hả: “Minh viện trưởng và Học Chính đại nhân đều là quý trọng nhân tài, nếu cảm thấy trai là nhân tài thể đào tạo, mời thư viện?”
Minh viện trưởng đáp: “Giáo Dụ đại nhân nỡ để đứa trẻ thư viện mà huyện học ?”
“Huyện học thể so sánh với Bạch Dung thư viện, nếu nó thể học hành thành tài, tương lai quan cống hiến cho triều đình, đó cũng là lão phu báo đáp triều đình.”
Nghe , Minh viện trưởng sang Đỗ Hành, đôi mắt tinh tường đánh giá một lượt, hình như tướng mạo thì tâm trạng cũng vui vẻ hơn, ông chậm rãi hỏi: “Ngươi nguyện ý đến Bạch Dung thư viện học ?”
Đỗ Hành kinh ngạc trong lòng, một là đầu huyện học, một là Viện trưởng Bạch Dung thư viện, cùng ở trong một căn phòng hỏi , thể khiến bối rối.