XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 113
Cập nhật lúc: 2025-04-04 04:03:45
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây Tần Tiểu Mãn nhận chữ Hành, nhưng từ khi Đỗ Hành bắt đầu sách tên cho xem, bây giờ tự nhiên là nhận , cảm thấy chữ của tướng công , nhưng hôm nay chữ bảng đỏ càng mắt hơn.
“Đỗ , đỗ , thật sự đỗ !”
Đỗ Hành nắm tay Tần Tiểu Mãn, cũng yên tâm đặt trái tim bụng.
Sau khi dán bảng cáo thị kỳ thi đồng sinh, thí sinh trúng tuyển thể tự đến chỗ học chánh để nhận giấy chứng nhận đồng sinh của , cũng như một phần thưởng.
Dù cũng là kỳ thi đầu cấp thấp nhất, giống như cử nhân, tiến sĩ trang trọng như , cho dù thi đầu cũng sẽ yến tiệc chính thức gì, ngoài một giấy chứng nhận , hầu như phần thưởng thêm nào.
Khi Đỗ Hành đến văn phòng học chánh, nhiều sĩ tử trúng tuyển đang chờ nhận.
Không nhiều thứ để phát, tự nhiên cũng nhận nhanh, Đỗ Hành chỉ trong chốc lát nhận một tấm lệnh bài bằng bạc, đó khắc công danh và tên của .
Ngoài , còn một phong thư màu đỏ, đó đồng sinh những quyền lợi gì.
Không mấy điều, điều hữu ích nhất hiện nay là thể thuê mướn tá điền.
Đỗ Hành lật tấm lệnh bài, e rằng nặng vài lạng, đây là bạc nguyên chất, tuy cùng loại với bạc trắng dùng hàng ngày, nhưng cái thể dùng tiền.
Khi hai vợ chồng nhận giấy chứng nhận, ở văn phòng còn tỏ thiếu kiên nhẫn, lẽ là tiếp xúc với nhiều sĩ tử, đồng sinh cấp thấp nhất cũng coi , nhưng khi Đỗ Hành xướng tên, việc rõ ràng lịch sự hơn so với những khác.
Đỗ Hành cảm thán trong lòng, coi như là dựa bản lĩnh của kiếm chút thể diện.
Hai gì khác, nhận đồ xong liền vui vẻ lên đường về nhà, chuyện vui đương nhiên ăn ngon, nhưng tiêu tiền mua ở huyện thành, trong nhà còn vài con gia cầm thể thịt.
Chưa đến giữa trưa, trong thôn thấy hai vợ chồng nhà họ Tần đánh xe ngựa từ huyện thành trở về, tuy nhà con cái thi, nhưng chuyện của nhà khác chắc để tâm, nhưng mấy ngày nay chuyện phiếm ruộng đều đến việc Đỗ Hành thi, đều hôm nay kết quả.
Từ xa, dân làng ruộng thấy Tần Tiểu Mãn đường cái toe toét, vẻ mặt giống hệt như lúc Đỗ Hành mua bò về cho .
“Mãn ca nhi, Đỗ Hành, hôm nay về từ huyện thành sớm ?” “Ây! Không là vì thi đậu nên mới về sớm !”
Tần Tiểu Mãn hét to, dứt lời, những dân làng đang ngóng động tĩnh ruộng đều bỏ công việc trong tay xuống, vội vàng hỏi: “Thật sự thi đậu ?”
“Bảng cáo thị còn đang dán ở huyện thành kìa, chuyện giả .” Tần Tiểu Mãn tủm tỉm: “Ồ, đúng , tướng công nhà còn thi đậu đầu bảng nữa! Cái tên bảng đỏ to lắm, cách mấy mét cũng thấy rõ ràng.”
Dân làng líu lưỡi, nhất thời vì kinh ngạc mà nên lời, thành thật mà , những cho rằng Đỗ Hành thể thi đậu thật sự hai .
Tuy Đỗ Hành vốn , nhưng công việc trong làng nhiều và bận rộn, nhà họ Tần còn nhiều ruộng đất cần chăm sóc, những gì cả suốt ngày chỉ sách cũng chắc thi đậu, huống chi là Đỗ Hành, còn ruộng.
Mà bây giờ sự thật là thi đậu, hơn nữa còn thi đậu đầu bảng, điều khiến đều khó tin.
Cho đến khi Tần Tiểu Mãn lấy tấm lệnh bài đồng sinh nhận từ phòng học chính cho xem, lúc mới thể tin Đỗ Hành thật sự thi đậu.
“Quá giỏi , đây cảm thấy Đỗ Hành là tố chất sách, bây giờ thi một phát là đậu, tương lai chắc chắn sẽ tiền đồ rộng mở!”
“Thế thì , thôn chúng thêm một đồng sinh, đúng là chuyện vui lớn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-113.html.]
Nhất thời, những dân làng tin ruộng đều đến chúc mừng, Tần Tiểu Mãn đương nhiên đắc ý, Đỗ Hành vẫn như kiêu ngạo tự mãn, khẽ gật đầu cảm ơn lời chúc mừng của .
“A, cô cũng ở ruộng .”
Tần Tiểu Mãn tinh mắt thấy phụ nữ đang cách đó xa chống cuốc bàn tán, lẽ là qua đây, nhưng xuống nước , bây giờ Đỗ Hành đạt thành tích như , càng thêm ngại ngùng.
“Ừ, chúc mừng Đỗ Hành.”
Cô của Tần Tiểu Mãn gượng gạo, một câu khách sáo khá lúng túng.
“Chuyện gì đáng chúc mừng chứ, cô sớm Đỗ Hành thể thi đậu ? Đi khắp nơi với bà con trong làng là nhà
thuê mướn tá điền.”
Tần Tiểu Mãn nể nang : “Ta cố ý cho cô một tiếng, bây giờ nhà thật sự thuê mướn tá điền , cô đừng nghĩ đến việc giúp chúng chăm sóc ruộng đất nữa.”
Người phụ nữ thấy lời Tần Tiểu Mãn mặt nhiều bà con như , dù mặt dày đến cũng cảm thấy hổ, đây chẳng là rõ với là bà nhắm ruộng đất nhà Tần Tiểu Mãn thành công, khắp nơi .
Bà tìm cái lỗ nào đó để chui xuống, dù cũng là cay độc như Trịnh nương tử, thể hổ mà cãi với , chỉ nhỏ giọng : “Mãn ca nhi đùa cái gì .”
“Ta đùa, những ngày trong thôn náo nhiệt như đều là công lao của cô.”
Người phụ nữ dám ánh mắt dò xét của , bây giờ là thể đắc tội với Tần Tiểu Mãn, cũng hối hận vì thiết với phụ nữ nhà họ Trịnh, bà nhiều chuyện thị phi của Tần Tiểu Mãn, bà xúi giục với Tần Tiểu Mãn những lời như , kết quả Tần Tiểu Mãn chặn họng .
Trong lòng bà khó chịu, liền với bà con trong làng là nhà Tần Tiểu Mãn thuê mướn tá điền, cả làng đều đang bàn tán sôi nổi, nghĩ truyền đến tai lý chính để lý chính tìm đến nhà họ Tần gây phiền phức.
Bây giờ Đỗ Hành thi đậu đồng sinh hợp tình hợp lý, chỉ e là lý chính đến cũng sẽ chuyện êm , chừng còn giúp đỡ tìm tá điền.
Trong lòng bà hối hận, vốn còn qua nhiều với nhà Tần Tiểu Mãn, mấy năm nay tuy thiết, nhưng dù cũng hòa thuận.
Sao lời xúi giục của nhà họ Trịnh, tự chọc tức , cuối cùng chẳng gì, ngược còn tự chuốc lấy phiền phức.
Mà bà phiền phức còn ở phía , về nhà vốn định lóc kể lể với chồng, ai ngờ chồng cũng chuyện , đàn ông ít ngày thường mắng bà một trận, bà cả ngày việc gì chỉ gây chuyện.
Trong lòng bà uất ức cũng chỉ thể nuốt giận bụng, xưa nay vẫn là sĩ nông công thương, bây giờ nhà họ Tần bước chân hàng ngũ đầu tiên,
bọn họ là nông dân chân chất, đừng là nịnh bợ, nhưng điều cũng là thể đắc tội với .
Cũng thật sự ngờ, thật sự thể thi đậu.
Tần Tiểu Mãn hề che giấu mà oai một trận trong thôn, trong lòng nên lời sung sướng.
Trước đây Đỗ Hành thích phô trương như , nhưng nghĩ đến việc khi thi dân làng bàn tán xôn xao như , cũng ngăn cản Tần Tiểu Mãn, chừng mực, còn kịp thời cho bọn họ một chút răn đe nhỏ, như cũng để cho bọn họ dễ bắt nạt.
Người trong nhà đều nghĩ Đỗ Hành thi đồng sinh đạt thành tích như nên bày hai bàn tiệc ăn mừng,
Đỗ Hành từ chối, một là trong lòng thi đậu đồng sinh thật sự tính là gì, hai là đúng lúc nông vụ bận rộn, nhiều thời gian rảnh rỗi để tiệc.
Hắn vội vàng thuê mướn tá điền, sắp xếp ruộng đất trong nhà cho thỏa.