Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - Chương 303: phiên ngoại 9

Cập nhật lúc: 2024-09-17 11:49:31
Lượt xem: 76

Gần đây, có một bộ phim truyền hình vô cùng thu hút trên mạng internet, bộ phim có tên “Bà nội truyền kỳ của tôi”.

Khi bắt đầu quay, căn bản không có ai chú ý. Nhưng sau khi quay xong, tin tức tuyên truyền lại che trời lấp đất, từ quảng cáo trên internet đến video ngắn trên mạng xã hội, tất cả đều đăng tin về bộ phim này.

Một Bình Rượu Ngon: [Vị kim chủ nào nâng người mới mà rắc nhiều tiền thế nhỉ?]

Nghĩ Trước Làm Sau: [A… Lắm quảng cáo, ghét thế nhỉ? Hôm nay tôi tuyên bố, tuyệt đối sẽ không cống hiến một điểm ratings nào!]

Mắt Nai: [Trời ạ, hóa ra nữ chính là nữ thần của tôi? Kia chẳng phải là tam kim ảnh hậu XXX à? Sao lại quay bộ phim truyền hình low như vậy?”

Vườn Trẻ Tam Tán: [Nghe nói là cải biên từ câu chuyện có thật. Trời ạ! Có nhìn thấy không? Nam chính kia là nam thần của tôi đó!!!]

Không xem? Không thể nào.

Vốn dĩ đài truyền hình cho rằng, bà chủ nhà giàu nào đó chỉ vung tiền quay phim chơi chơi thôi, ai ngờ lại hot thật.

Nhà họ Thịnh.

Thịnh Phù ngồi trên ghế sô pha nhìn bà nội ưu nhã của mình, miệng cười rất tươi: “Bà nội thấy thế nào? Cháu đóng không tệ chứ?”

Thịnh Ngọc Châu xem bộ phim cải biên từ câu truyện đời mình, mặt hi đỏ lên. Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ biết mình lại có lúc chăm chỉ khắc khổ như vậy.

Thanh niên trí thức xuống nông thôn, chăm chỉ làm việc, hay giúp đỡ người khác, ưu tú, hiếu học …

“Vì sao lại đặt tên là “Bà nội truyền kỳ của tôi”? Chẳng khí phách tẹo nào.” Vì che giấu hổ thẹn trong lòng, Thịnh Ngọc Châu hỏi lại cháu gái mình một câu.

“Hì hì.” Thịnh Phù nhếch miệng cười, không nói câu nào. Vì sao đặt tên là bà nội truyền kỳ ư? Bởi vì ánh mắt đầu tiên khi cô nhìn thấy bà nội mình, bà giống như vầng sáng lóng lánh, chiếu rọi trên người cô.

Một bà lão khác ngồi bên cạnh, cười đến mức rơi cả răng giả: “Ngọc Châu nhà chúng ta vẫn luôn tuyệt vời như thế.”

“A Phù cũng rất tuyệt! Diễn được bộ phim truyền hình ưu tú như vậy…” Người nói chuyện là bà cụ nhà họ Thịnh: Mẹ của Thịnh Ngọc Châu.

Được khen ngợi, cuối cùng Thịnh Phù cũng hơi ngượng, nhớ lại quá khứ trước đây, cảm thấy cuộc sống hiện tại giống như một giấc mơ vậy.

Năm Thịnh Phù bốn tuổi, cô với em trai mình vẫn sống ở xóm nghèo. Vì tuổi còn nhỏ nên thường xuyên bị người ta bắt nạt, nhục mạ, đánh đập. Thịnh Phù che chở em trai, luôn phải đi nhặt đồ ăn từ đống rác.

Ngày nọ, mặt trời rất ấm áp, Thịnh Phù nhìn thấy một chiếc bánh mì bị vứt bỏ bên cạnh thùng rác, cô vui vẻ khỏi bàn, sợ người khác phát hiện ra, cô lập tức nhặt lên định chạy về.

Nhưng khi Thịnh Phù đang định chạy trốn, thì đột nhiên, một bóng râm phủ xuống trên người cô, khiến cô sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng ném chiếc bánh mì trong tay xuống.

Đúng lúc đó, một giọng nữ dịu dàng vang bên tai cô: “Đừng sợ, bà là bà nội của cháu…”

Bà nội?

Thịnh Phù ngẩng đầu, hơi sợ hãi nhìn người phụ nữ xuất hiện đột ngột. Ánh mặt trời chiếu rọi trên đỉnh đầu, nhìn từ góc độ này, đối phương như đang phát sáng, vẻ ngoài còn xinh đẹp, ăn mặc thì cao quý… Căn bản không giống đám ăn mày bọn họ. Thịnh Phù co quắp nhìn đối phương.

“Đi thôi, để bà đưa cháu về nhà.” Người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng nói, đồng th vươn tay ra, muốn dắt tay cô.

Giống như bị mê hoặc, Thịnh Phù không thể nghĩ ra điều gì khác, cũng vươn bàn tay bẩn thỉu của mình ra, đặt lên trên bàn tay trắng nõn kia.

Khi đi đến gần xe ô tô rồi, đột nhiên Thịnh Phù mới ý thức được. Nếu người phụ nữ này là kẻ buôn người, thì…

Cô đang định chạy trốn, lại trông thấy một cái đầu nhỏ nhô ra từ cửa kính xe, đối phương vô cùng vui vẻ gọi cô: “Chị ơi.”

Một tiếng gọi lập tức khiến Thịnh Phù từ bỏ ý định trong đầu, đành phải lên xe, ôm lấy em trai mình, trong lòng nghĩ kế hoạch nên mang em gái mình chạy trốn thế nào.

Sau đó, người phụ nữ kia dẫn hai chị em bọn họ đến một căn biệt thự nhỏ, căn nhà rất xinh đẹp, còn dẫn bọn họ đi tắm rửa sạch sẽ.

Lúc này, bọn họ vẫn chưa có tên, người phụ nữ tự xưng là bà nội kia đặt tên cho bọn họ, cô tên là Thịnh Phù, em trai là Thịnh Tô Mặc, cô còn có một người cha… Tên là Thịnh Chiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-303-phien-ngoai-9.html.]

Ông nội có vẻ ngoài rất hung dữ, nhưng khi nói chuyện với bọn họ lại rất dịu dàng, luôn nấu đồ ăn ngon cho bọn họ.

Ông trẻ trong nhà thì thích chơi cùng bọn họ, luôn mua cho bọn họ mấy món đồ chơi trẻ con.

Hai người cụ (Chỉ cha mẹ Thịnh) không thường xuyên về nhà lắm, nhưng lần nào về cũng mang theo đồ ăn ngon, còn thích ôm bọn họ thủ thỉ “Chắt ngoan của cụ.”

Sau này, khi cha cô về, bị ông bà nội cùng nhau đánh cho một trận, cô mới biết, hóa ra cha cô là dân chơi thứ thiệt, mẹ bọn họ không biết đã chạy đi đâu từ bao giờ rồi.

Mà trước đó, cha cũng không hề biết về sự tồn tại của bọn họ. Bọn họ còn có một người bác, nhưng cả năm không thấy mặt được mấy lần, chỉ biết bác ấy đang tham gia quân ngũ.

Ăn tết khi gặp mặt, nhìn thấy khuôn mặt hung dữ giống ông y như đúc, còn muốn lừa gạt em trai vào bộ đội… Thịnh Phù lập tức nổi giận.

Cha nói, vì bác ấy không có vợ con, mới muốn lừa gạt Tô Mặc vào bộ đội, muốn cướp con trai của ông ấy.

Cố Diệp Phi

Thịnh Phù thích bà nội nhất, cô cảm thấy bà nội căn bản không giống bà nội, không già chút nào, nói là mẹ cô cũng không ngoa.

Nghe bà nội kể chuyện trước kia, sau khi lớn lên Thịnh Phù quyết định sẽ quay một bộ phim về bà nội mình, muốn cho cả thế giới này biết, bà nội cô là người tốt nhất.

Về điểm này, ông nội cực kỳ tán đồng, còn chuyển cho cô mấy trăm triệu làm kinh phí, yêu cầu kịch bản chính chỉ xoay quanh bà nội, còn ông ấy là người làm nền. Thịnh Phù nghe vậy cũng không ý kiến gì.

Sau đó cha cô biết cô sắp quay phim về bà nội, cũng ném cho cô mấy trăm triệu, nói muốn đầu tư. Điều này khiến ông nội không vui, đêm đó suýt nữa đã đánh nhau to. Ông nội cho rằng, phim về cuộc đời vợ ông, con trai xen vào làm gì?

Cha cô lại nghĩ, đây là ông ấy hiếu kính mẹ mình, cha quá hẹp hòi rồi, đã già mà vẫn hay ghen, đúng là không tiến bộ chút nào.

Có hai sếp tổng ném tiền vào, Thịnh Phù không hề thiếu tiền, cứ việc mặc sức sáng tạo.

Đám minh tinh nổi tiếng không biết nghe được tin tức từ đâu, biết bộ phim này do nhà giàu số một bỏ tiền ra quay, đều điên cuồng xin vào đoàn làm phim.

Sau khi nổi tiếng, trong một gameshow phỏng vấn Thịnh Phù, MC hỏi cô có suy nghĩ thế nào khi bộ phim này hot như vậy?

Cô trả lời: “Bộ phim này có thể “Bạo”, hoàn toàn vì bà nội tôi! Do chuyện xưa của bà quá cảm động, bà dũng cảm, lương thiện, khắc khổ, mới có thể tạo ra tiếng vang như vậy…”

Gameshow Thịnh Phù tham gia vừa phát sóng không lâu, Lục Dữ cũng bị hỏi chuyện trên một chương trình tài chính kinh tế. MC dùng giọng điệu giống như đang đùa hỏi, còn nói nếu nhà giàu số một không thích trả lời, có thể bỏ qua câu hỏi.

Ai ngờ…

“Đúng vậy, vợ tôi là một cô gái lương thiện, ưu tú, đã từng được phong là nữ ngoại giao xinh đẹp nhất! Tôi vẫn luôn kiêu ngạo vì cô ấy.” Sắc mặt Lục Dữ đầy nuông chiều, khiến người xem không thể bỏ qua được.

Nhưng điều khiến bọn họ kinh ngạc hơn là: Chồng của Hoa khôi bộ ngoại giao Thịnh Ngọc Châu lại chính là nhà giàu số một.

“Từ khi chúng tôi quen biết nhau tới nay, cô ấy vẫn luôn…” Sau đó đều là lời khen nhà giàu số một dành cho vợ mình, MC chủ trì căn bản không thể cắt ngang.

Nói tới Thịnh Ngọc Châu, Lục Dữ đã thay đổi hoàn toàn dáng vẻ trầm mặc ít nói thường ngày, ngữ điệu mang theo hoài niệm, ánh mắt kia như đang hồi tưởng về quá khứ của bọn họ.

Ban đầu rất khổ nhưng Ngọc Châu không vứt bỏ anh mà cùng anh phấn đấu, cuối cùng mới có được thành tựu như ngày hôm nay.

Sóng bình luận: [Ha ha ha ha, mọi người có nhìn thấy ánh mắt bất đắc dĩ của MC không? Căn bản không thể xen vào… Ha ha ha.]

Bình luận 2: [Trời ạ! Hóa ra nhà giàu số một cũng là thê nô! Ngọt ngào quá a a a a!]

Bình luận 3: [Ngọt sâu răng mất… A a a a! Trên mạng đã tuồn ra ảnh chụp chung thời trẻ của nhà giàu số một và hoa khôi bộ ngoại giao rồi! Trời ạ, đúng là một đôi thần tiên lữ quyến mà!]

Bình luận 4: [Cắn đường từ cp minh tinh còn không bằng cắn đường của cp này! Đã ngọt sâu răng còn không lo bị sập phòng! Đừng ai nói nhà giàu không có tình yêu đích thực nữa! Đây không phải tình yêu đích thực thì là gì?]

Bình luận 5: [Người nào từng cho rằng vợ chồng chỉ có thể chung hoạn nạn, không thể chung phú quý, đó là vì người đó chưa tìm thấy tình yêu đích thực mà thôi! Nhìn sếp Lục người ta kìa! Lát nữa tôi phải cho chồng mình xem lại mới được!]

Bình luận 6: [Sếp Lục có tuyển con dâu không? Ngài xem con đi, có đủ tiêu chuẩn gả cho con trai ngài không? Hay là gả cho cháu trai ngài cũng được?]

Loading...