XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - Chương 298: Phiên ngoại 4
Cập nhật lúc: 2024-09-17 11:36:58
Lượt xem: 65
Khi bé Lục Dạ Trường và bé Thịnh Chiêu hơn hai tuổi, Thịnh Ngọc Châu tốt nghiệp đại học!
Thân là lứa sinh viên đầu tiên sau khi khôi phục thi đại học, quốc gia rất coi trọng lứa sinh viên này. Ban đầu khi mới vào trường, trong trường đã có hội sinh viên và xã đoàn, nhưng tất cả đều xây dựng rập khuôn theo nước ngoài.
Sau này, sinh viên tự mình thi đỗ vào đại học căn bản không thể hòa đồng với lứa sinh viên công nông binh được đề cử lên. Anh chướng mắt tôi, tôi chướng mắt anh… Đa phần sinh viên tự thi đỗ đều khinh thường đám sinh viên được đề cử kia.
Trong khoa tiếng Anh.
Ban đầu vì thành tích học tập của Thịnh Ngọc Châu vô cùng ưu tú, thi cử đều đạt điểm tối đa, cho nên có rất nhiều tới học hỏi từ Thịnh Ngọc Châu, lâu dần hợp thành một nhóm học tập nhỏ, rồi chậm rãi phát triển thành hội học tập mở rộng ra cả các khoa khác.
Học kỳ hai, kỳ thi đại học lại tổ chức tuyển chọn sinh viên mới, sau đó, hội học tập dần dần biến thành hội sinh viên mới.
Thịnh Ngọc Châu bộc lộ tài năng, vào kỳ hai năm thứ hai đại học, còn vinh quang ngồi lên vị trí hội trưởng hội sinh viên.
Cố Diệp Phi
Ban đầu, khoa ngoại ngữ chỉ có tiếng Anh và tiếng Nga, đến năm ba lại có thêm một ngành khác là tiếng Nhật.
Trong thập niên 80 khi mà nền kinh tế toàn cầu phát triển nhanh chóng, dưới sự nâng đỡ của nước M, Nhật đã trở thành cường quốc thứ hai thế giới về kinh tế.
Thịnh Ngọc Châu cũng vô cùng tích cực, học thêm chuyên ngành hai: Chuyên ngành tiếng Nhật.
Ngày tốt nghiệp.
Lục Dữ dẫn Lục Thu Hạo và hai cậu nhóc mập mạp kia theo, cùng tới đại học Thanh Hoa.
Đây không phải lần đầu tiên anh tới học phủ tốt nhất trong nước này, nhưng so với trước kia, lần này cảm xúc rất khác. Vốn dĩ hai cậu nhóc đang nắm c.h.ặ.t t.a.y cha mình, nhưng vừa nhìn thấy Thịnh Ngọc Châu, hai cậu bé đều hưng phấn chạy qua: “Mẹ.”
Bạn học bên cạnh nhìn thấy hai đứa nhóc nhà Thịnh Ngọc Châu, đều yêu thích không thôi: “Ngọc Châu, con trai cậu à? Đáng yêu thật đấy, đẹp trai quá…”
“Đúng đấy, Ngọc Châu, hâm mộ cậu thật, có hai đứa nhỏ đáng yêu như vậy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-298-phien-ngoai-4.html.]
Bé Lục Dạ Trường và bé Thịnh Chiêu được bạn học của mẹ mình khen, hơi ngượng ngùng, đỏ mặt ôm chân Thịnh Ngọc Châu.
Thấy con trai đáng yêu như vậy, Thịnh Ngọc Châu cũng không nhịn được cười xoa đầu hai cậu nhóc.
Bạn học hỏi Thịnh Ngọc Châu: “Tớ bế thằng bé được không?”
Thịnh Ngọc Châu nhướng mày, giọng đầy ý cười: “Tớ không quyết định được, cậu hỏi bọn nhóc đi.”
Người kia lập tức ngồi xổm xuống, dỗ hai bé con: “Bé con đáng yêu ơi, xin hỏi, dì có thể bế cháu một lát được không?”
Được khen là bé con đáng yêu, bé Thịnh Chiêu nhiệt tình hoạt bát lộ ra khuôn ặt ửng hồng. Cậu bé ngẩng đầu nhìn Thịnh Ngọc Châu, sau khi chần chừ một lúc, mới cất giọng non nớt: “Được ạ.”
Bé Lục Dạ Trường bên cạnh lại không thân thiện như vậy, cậu chôn đầu trong lòng mẹ mình, muốn mẹ mình ôm. Được mẹ ruột ôm tốt hơn bị người xa lạ ôm nhiều.
Sau đó, thợ chụp ảnh đến, chụp ảnh cho từng lớp. Thịnh Ngọc Châu xinh đẹp lóa mắt, lập tức trở thành đóa hoa rực rỡ nhất, những bạn học khác chỉ có thể trở thành lá xanh.
Đối với sinh viên có thành tích tốt, trường học nâng đỡ rất nhiều. Khi tốt nghiệp, Thịnh Ngọc Châu con được phân tới phòng ban nhỏ của bộ ngoại giao.
Vì chuyện này, cục xúc tiến đầu tư vô cùng buồn bực. Chỗ bọn họ cũng siêu cấp thiếu nhân viên phiên dịch mà…
Như nghe được tiếng lòng của bọn họ, trường học lập tức nhét cho cục xúc tiến đầu tư vài nhân tài vừa tốt nghiệp của khoa ngoại ngữ. Nhìn xem, tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Nhật đều có đủ.
Thịnh Ngọc Châu không oán hận câu nào, trong bộ ngoại giao, quyền lên tiếng đều nằm trong tay các vị lãnh đạo cấp cao, nhân vật nhỏ như cô chỉ cần phụ trách xử lý văn kiện thường ngày là được, nhìn qua có vẻ vô cùng đơn giản.
Thịnh Ngọc Châu không có bất luận cái gì câu oán hận, bộ ngoại giao a… Đều là phía trên các đại lão lên tiếng, bọn họ này đó tiểu nhân vật phụ trách hằng ngày văn kiện xử lý, Nhìn qua đặc biệt đơn giản.
Vốn tưởng rằng cuộc sống cuộc sống của cô sẽ trôi qua bình đạm như vậy, thì đột nhiên cấp trên gọi cô đi họp cùng, sau đó, bắt đầu theo lãnh đạo đi tới các quốc gia khác.
Sau nữa, từ phiên dịch tới đứng ra tự lên tiếng. Thịnh Ngọc Châu tự tin càng ngày càng lóa mắt, càng ngày càng được nhiều người chú ý đến, cũng dần dần phát hiện ra, cô gái ngoại giao xinh đẹp này không chỉ có vẻ bề ngoài, mà khả năng ăn nói cũng rất tốt, luôn có thể nhắm đúng trọng điểm…
Là một đóa hồng, xinh đẹp nhưng có gai!