XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - Chương 203: Vạch mặt Giang Quả Nhi (4)
Cập nhật lúc: 2024-09-16 13:59:39
Lượt xem: 65
Triệu Mộc càng nói càng ấm ức, nghĩ tới kết cục của mình lại òa khóc.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Giang Quả Nhi, mà lúc này, thanh niên trí thức trong khu tập thể nghe được tin tức cũng đã chạy đến rồi, bọn họ đang đứng sau đám người, trông thấy cảnh này, bọn họ đều cảm thấy sao Giang Quả Nhi lại gây ra lắm chuyện phiền toái như vậy.
Lần trước là chuyện thím Anh, lần này lại là chuyện Triệu Mộc.
“Không phải thế, không phải tôi!” Giang Quả Nhi đỏ mắt, lắc đầu, khóc rất thương tâm: “Đồng chí Triệu Mộc, sao anh lại vu oan cho tôi như vậy, vì thấy tôi dễ bắt nạt sao?”
Cố Diệp Phi
“Tôi thấy chắc chắn thanh niên trí thức Giang này có vấn đề, lần trước có chuyện thím Anh, ai biết lần này có phải họ Giang kia chơi xấu sau lưng hay không.” Các thôn dân đâu phải kẻ ngốc, tất nhiên đều nghi ngờ rồi.
Trước kia thanh niên trí thức Giang giữ gìn hình tượng bên ngoài rất tốt, luôn hiền hòa dịu dàng với mọi người, lừa gạt được thanh niên trí thức trong khu tập thể và các thôn dân. Nhưng mà sau chuyện Triệu Kiến Quốc và thím Anh, các thôn dân và thanh niên trí thức đã bắt đầu xa cách cô ta, sợ bị lây xui xẻo đen đủi từ thanh niên trí thức này.
“Đúng vậy, ai biết có phải Triệu Mộc bị thanh niên trí thức lắm mưu mẹo này lừa gạt hay không?” Người thành phố đều xấu bụng, tốt xấu gì Tri Mộc cũng là người thôn bọn họ, sao có thể để anh ta bị thanh niên trí thức từ nơi khác đến lừa gạt?
“Đúng vậy, tôi cũng cho rằng do thanh niên trí thức Giang từ thành phố tới này có ý đồ xấu, nhìn nhà thím Anh xem, cũng bị cô ta làm cho tan cửa nát nhà đó, sao Triệu Mộc vẫn dám tiếp cận họ Giang kia nhỉ?”
Thanh niên trí thức đứng sau thôn dân nghe thấy bọn họ chỉ chỉ trỏ trò đều đen mặt, tràn đầy phẫn nộ và không cam lòng, nếu không phải tại Giang Quả Nhi, thanh danh của thanh niên trí thức bọn họ đâu có như vậy.
Từ khi xuống nông thôn tới nay, rất nhiều thanh niên trí thức đều chú ý tới hình tượng của mình, mà người bị đả kích nhất không ai khác chính là Trần Xuân Hoa.
Vốn dĩ cô ta còn lo lắng, đang định xông lên hò hét trợ uy, chống lưng cho Giang Quả Nhi, nhưng mà sau khi nghe thấy lời Triệu Mộc nói, Trần Xuân Hoa lập tức sững sờ tại chỗ.
Sau đó nhìn về phía La Linh, trong mắt chứa kinh ngạc không thể tin nổi và đau lòng khi bị người ta phản bội. Giang… Giang Quả Nhi không phải người như vậy.
“Triệu Mộc, anh nói vậy, có chứng cứ gì không? Hay là anh chỉ đang ba hoa chích choè?” Giang Quả Nhi trừng mắt với Triệu Mộc, phẫn nộ chỉ trích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-203-vach-mat-giang-qua-nhi-4.html.]
“Sao không có? La Linh với Trần Xuân Hoa kia đều bị cô lừa lên núi!” Triệu Mộc c.h.ế.t ôm tâm tư dù c.h.ế.t cũng phải kéo Giang Quả Nhi xuống nước, khăng khăng muốn Giang Quả Nhi c.h.ế.t cùng mình mới cam lòng.
“Đúng thế, thanh niên trí thức Giang nói, cô ta đánh rơi ngọc bội gia truyền, muốn tôi tìm giúp.” La Linh lạnh lùng cười nói với Giang Quả Nhi: “Không biết đồng chí Trần Xuân Hoa bị đồng chí Giang Quả Nhi lừa lên núi khi nào, lấy lý do gì vậy?”
Khi nói ra lời này, ánh mắt La Linh đãnhìn về phía Trần Xuân Hoa đang đứng sau đám người.
Lúc này, cuối cùng Trần Xuân Hoa cũng tin rồi, nước mắt vô thức rơi ra từ hốc mắt, cô ta thật sự coi Giang Quả Nhi là bạn tốt, là bạn tri kỷ, vậy mà…
Từ lần đầu tiên gặp mặt trên tàu hỏa, Giang Quả Nhi đối xử với cô ta rất dịu dàng, từ trước đến nay chưa bao giờ ghét bỏ cô ta, không bắt nạt cô ta như bạn bè trong trường học, làm gì cũng dẫn cô ta theo.
Cho nên, Trần Xuân Hoa mới đối xử tốt với Giang Quả Nhi như vậy, dù Giang Quả Nhi làm gì, Trần Xuân Hoa đều đứng về phía Giang Quả Nhi, nhưng hiện tại…
Lúc này, Trần Xuân Hoa đã chạy ra khỏi đám người, mắt trợn trừng, nhìn chằm chằm vào Giang Quả Nhi, khóc nức nở chất vấn: “Giang Quả Nhi, cậu nói đi, lời bọn họ nói có phải sự thật hay không? Bọn họ lừa tớ, đúng hay không?”
Giọng điệu giống như đang chất vấn người yêu đã phụ lòng mình.
Còn Giang Quả Nhi, khi La Linh nói ra câu kia, cô ta đã biết, lần này mình xong đời rồi.
Sắc mặt Giang Quả Nhi trắng bệch, đứng yên tại chỗ, cả người bị bao trùm trong sợ hãi, ánh mắt hoảng loạn nhìn về phía đám người, bây giờ làm gì còn ai có ý thương tiếc cô ta nữa.
“Không ngờ đúng là thanh niên trí thức Giang gây ra, đúng là không thể tưởng tượng nổi, chắc chắn Anh Tử cũng bị cô ta làm hại.”
“Nói không chừng Triệu Kiến Quốc bị hại, cũng do thanh niên trí thức Giang báo tin, không thấy cô ta còn gọi Triệu Mộc tới hại thanh niên trí thức La sao? Đều là thanh niên trí thức, còn hại đồng bạn như vậy, đúng là ác độc…”
“Đúng thế, loại con gái ác độc như vậy, trước kia tôi còn nói chuyện với cô ta, sẽ không bị lây đen đủi từ cô ta đâu nhỉ?”
Nhìn đám người chỉ chỉ trỏ trỏ, trên mặt lộ rõ vè chán ghét mình, Giang Quả Nhi sốt ruột đến mức chảy nước mắt, nhưng tất cả đều vô dụng.