XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - Chương 199: Nhà họ Lê gặp phiền phức
Cập nhật lúc: 2024-09-16 13:51:20
Lượt xem: 95
Ở thủ đô xa xôi.
Dạo gần đây nhà họ Lê phiền muốn chết, trước đó bọn họ đã nhờ hai vợ chồng già nhà họ Thịnh điều tra giúp rồi, với quan hệ giữa hai nhà, nhà họ Lê không tin hai người bọn họ không chịu giúp.
Bởi vì dưới gối hai vợ chồng nhà họ Thịnh chỉ có một cô con gái như vậy, còn nuông chiều như công chúa… Đương nhiên, thời đại này không thể dùng từ ngữ “Phong kiến” đó để miêu tả, nhưng sự thật là thế, trong khu tập thể này có ai là không biết?
Ngọc Châu nhà bên đó còn luôn quấn lấy Thừa Du nhà bọn họ, còn khăng khăng không gả cho ai khác ngoài Thừa Du nhà bọn họ, vì thế còn cùng theo nhau xuống nông thôn.
Cho nên, người nhà họ Lê không sợ nhà họ Thịnh không hỗ trợ, nếu bọn họ dám không hỗ trợ, kết cục của con gái nhà bọn họ cũng sẽ không tốt đẹp gì.
Kết quả, người nhà họ Thịnh hỗ trợ thật, kết quả điều tra là đối thủ ở đơn vị của con trai cả nhà họ Lê gây ra, bọn họ không có quan hệ trong phương diện này nên không xen vào được, bảo nhà họ Lê tự đi khơi thông quan hệ.
Khi ấy, người nhà họ Lê cũng muốn dựa vào mạng lưới quan hệ của nhà mình, đáng tiếc, khi bọn họ ngã ngựa mạng lưới quan hệ đã “Người đi trà lạnh” từ lâu, giúp bọn họ sao? Không thêm dầu vào lửa đã là tốt lắm rồi.
Huống chi người thay thế vị trí ấy lại trùng hợp là một trong những người có quan hệ tốt với bọn họ, với bọn họ mà nói, không tổn thất gì, vì sao phải khổ tâm kéo nhà họ Lê một phen?
Người nhà họ Lê tức muốn chết, vì thế bọn họ lại đến nhà họ Thịnh nhờ giúp đỡ, nhưng mà phát hiện ra hai vợ chồng nhà họ Thịnh đã vào viện nghiên cứu “Bế quan” vì hạng âm nghiên cứu khoa học nào đó vủa quốc gia rồi, khi nào ra ngoài, khi ấy mới tính được.
Đúng lúc này, lại nhận đươc thư Lê Thừa Du gửi về, bọn họ lấy đâu ra thời gian nhàn rỗi để quan tâm tới Lê Thừa Du, còn muốn gửi đồ qua đó sao? Nếu là trước khi ngã ngựa, đương nhiên chút đồ ấy không thành vấn đề, nhưng hiện tại…
Đâu phải cha mẹ Lê Thừa Du chỉ có mình anh ta là con trai, mấy đứa con trai con dâu kh vẫn đang nhìn chằm chằm vào tiền dưỡng lão của bọn họ đây này.
“Không phải con gái nhà họ Thịnh rất để ý đến Thừa Du nhà ta sao? Nhà chúng ta đã như vậy rồi, chắc con gái nhà họ Thịnh sẽ không hà khắc với Thừa Du đâu nhỉ?” Mấy người chị dâu đều ngăn cản, đồng thời còn “Thổi gió bên gối” chồng mình.
Dần dần, các anh trai của Lê Thừa Du cũng cảm thấy vợ mình nói có lý, bọn họ không gửi đồ cho Lê Thừa Du, Lê Thừa Du vẫn có thể trông vào con gái nhà họ Thịnh.
Cố Diệp Phi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-199-nha-ho-le-gap-phien-phuc.html.]
Chẳng lẽ nhà họ Thịnh còn để con gái nhà mình đói khổ?
Hiện tại nhà bọn họ đã mất vị trí kia rồi, đồ của cha mẹ gửi đi một phần là mất một phần, bọn họ còn nhiều anh em như vậy…
Tóm lại là mặc kệ, nếu không đồng ý thì tách ra ở riêng!
Bị mấy đứa con trai uy h.i.ế.p như vậy, cha mẹ Lê cực kỳ phẫn nộ, nhưng lão hổ đã rụng răng chỉ là hổ giấy, không còn thân phận có thể áp chế, tương lai còn phải dựa vào con cháu chăm sóc nuôi dưỡng lúc tuổi già, có tư cách gì gào thét với bọn họ.
Bởi vì chuyện này, con trưởng nhà họ Lê còn tức giận đến mức phải vào bệnh viện, mà thay đổi ở thủ đô, Lê Thừa Du dưới thôn Minh Hà xa xôi lại không biết chút nào.
Thực tế, sao hai vợ chồng nhà họ Thịnh có thể giúp nhà họ Lê, bọn họ còn đứng sau lưng quạt thêm chút gió kéo nhà họ Lê ngã ngựa đó.
Đương nhiên, bọn họ cũng không viết thư nói cho con gái mình biết chuyện này, ai biết thư bọn họ gửi ra ngoài có bị người khác đọc trộm hay không, thà đợi Thịnh Ngọc Châu quay về rồi nói còn hơn.
“Lần trước không phải ông nói có cách giúp Ngọc Châu nhà chúng ta về thành phố à? Làm đến đâu rồi?” Mẹ Thịnh dò hỏi chồng mình, mặt nhăn lại, giọng điệu không vui vẻ lắm, bà ấy còn trừng mắt lườm qua, dáng vẻ nếu không giúp Ngọc Châu của bà ấy quay về, bà ấy sẽ liều mạng.
“Hướng gió phía trên đang thay đổi, đại khái sang năm sẽ có biến hóa lớn, cứ chờ đã, để xem lãnh đạo tiếp theo… Khụ khụ, chờ thêm chút nữa thôi, Ngọc Châu nhà chúng ta kiên cường như vậy, chắc chắn có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa.”
Cha Thịnh trấn an mẹ Thịnh, bởi vì hiện tại ông ấy vẫn chưa rõ hướng gió kia sẽ thay đổi thế nào, nếu như sau đó lại có chính sách gì mới thì sao, cho nên tốt nhất là bọn họ ngồi yên xem xét động tĩnh trước đã.
Nghe thấy lời này của cha Thịnh, mẹ Thịnh trầm mặc một lát. Đúng thế, nếu năm đó không phải vì bọn họ quá nổi bật, còn xảy ra chút chuyện, sao Thịnh Ngọc Châu có thể thành công giấu giếm bọn họ đăng ký xuống nông thôn.
Năm đó bọn họ cũng có suy tính để Thịnh Ngọc Châu tránh né “Đầu sóng ngọn gió”, bởi vì năm đó, rất nhiều giáo sư đại học, nhân viên nghiên cứu, thậm chí lãnh đạo cấp cao đều ngã ngựa, bọn họ sợ bản thân cũng xảy ra chuyện.
“Lại gửi thêm chút đồ nữa qua đó đi, đừng gửi thịt khô với kẹo mãi như thế, không biết Ngọc Châu nhà chúng ta…” Mẹ Thịnh đang suy xét lần tiếp theo nên gửi thứ gì qua cho con gái.
“Không cần gửi đồ tốt quá, đám người ở nông thôn khỉ ho cò gáy kia toàn bọn điêu dân, nếu gửi đồ tốt quá qua đó, không biết có sảy ra chuyện gì hay không…” Cha Thịnh lắc đầu thầm nghĩ, gửi đồ dùng được dùng bền qua đó là được rồi, ông ấy sợ gửi thứ tốt quá qua đó lại bị người ta ghen ghét, bọn họ thì ở quá xa…