Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - CHƯƠNG 106 :Không thể giải thích (2)

Cập nhật lúc: 2024-09-15 10:04:48
Lượt xem: 54

 “Mọi người hiểu lầm rồi, lúc ấy vì thanh niên trí thức Lê……” Thịnh Ngọc Châu muốn giải thích, Giang Quả Nhi lại đi qua, thấy mọi người nhiệt tình như vậy, không nhịn được vui mừng thay cho Thịnh Ngọc Châu.

“Ngọc Châu, mọi người đều là người trong thôn, nhiệt tình còn lương thiện, chắc chắn sẽ mừng vì chuyện của cô, cần gì phải che che giấu giấu như thế?” Giọng nói dịu dàng của Giang Quả Nhi từ phía sau truyền tới, nhưng âm thanh không nhỏ, như sợ thôn dân không nghe thấy.

Nghe Giang Quả Nhi nói, Thịnh Ngọc Châu lập tức hiểu ra, xem như đã biết vì sao người trong thôn đều hiểu lầm, chỉ qua một đêm đã truyền khắp thôn rồi.

Hóa ra là vì Giang Quả Nhi!

Sau khi nói xong, Giang Quả Nhi còn kéo Lê Thừa Du cách đó không xa lại: “Lúc ấy thanh niên trí thức Lê ở bên cạnh cũng nghe rõ ràng, thanh niên trí thức Lê, anh nói xem có phải không?”

Lúc bị Giang Quả Nhi kéo đến, sắc mặt Lê Thừa Du còn không vui lắm, đặc biết nhớ tới mấy lời Thịnh Ngọc Châu nói tối qua, rõ ràng là chọc thẳng vào nỗi đau của Lê Thừa Du mà, không biết lúc này anh ta đang oán hận Thịnh Ngọc Châu đến mức nào đâu.

Khi nghe thấy Giang Quả Nhi hỏi, Lê Thừa Du đang oán hận gật đầu quyết đoán: “Còn không phải sao, hôm qua thanh niên trí thức Thịnh còn vô cùng đắc ý nói với tôi, đồng chí Lục Dữ có bao nhiêu ưu điểm, sao bây giờ lại không thừa nhận thế?”

Nếu như cẩn thận lắng nghe, có thể nghe ra được vị ghen ghét trong lời Lê Thừa Du nói, đáng tiếc lúc này không ai rảnh chú ý đến Lê Thừa Du, đều đang để tâm đến Thịnh Ngọc Châu.

Đương nhiên, Giang Quả Nhi bên cạnh thì khác, cô ta đã nghe ra được lúc này Lê Thừa Du đang nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng, như vậy thì sao?

“Đúng thế, thanh niên trí thức Lê nói đúng.” Giang Quả Nhi gật đầu, Thịnh Ngọc Châu, nếu cô đã thích Lục Dữ như vậy, thì ở bên nhau đi, chúng tôi là người tốt sẽ giúp cô đến cùng!

“Đúng đúng đúng, tôi cũng cảm thấy thằng nhóc Lục Dữ kia không tồi, vừa đẹp trai còn chăm chỉ, tương lai thanh niên trí thức Thịnh của chúng ta có phúc rồi……”

Có bác gái gật đầu, chỉ cần không tai họa con trai nhà bọn họ, gả cho ai cũng được, bọn họ đều rất vui lòng.

Mấy thím khác đều có ý nghĩ giống vậy, cũng bắt đầu khen ngợi Lục Dữ khắp nơi, đám con trai bên cạnh nghe mẹ mình nói thế, đều trợn tròn mắt kinh ngạc.

“Mẹ, mẹ đang nói gì thế!”

Bọn họ còn vọng tưởng mẹ mình có thể nói vài lời hay giúp mình trước mặt Thịnh Ngọc Châu, ít nhất cũng khuyên bảo cô một câu.

Nào ngờ, mẹ anh ta chẳng những không giúp con trai, lại đi giúp kẻ địch, nói tốt giúp Lục Dữ trước mặt Thịnh Ngọc Châu, hơn nữa còn không chỉ một người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-106-khong-the-giai-thich-2.html.]

Các bác gái trong thôn cũng không có ý xấu, chẳng qua là hy vọng sau khi Thịnh Ngọc Châu kết hôn, con trai nhà mình hết hy vọng sẽ mau chóng cưới vợ, sinh cho mình đứa cháu ngoan.

Cố Diệp Phi

Hiện tại Thịnh Ngọc Châu chưa kết hôn, bọn họ đều ôm hy vọng, vẫn luôn chờ đợi đến ngày Thịnh Ngọc Châu coi trọng mình!

Hiện tại bọn họ đều đã có tuổi, qua thêm vài năm nữa, không còn sức chăm cháu nhỏ, đương nhiên phải tranh thủ lúc còn trẻ dốc sức để con trai mình sớm sinh cháu rồi.

“Tao nói gì? Đương nhiên là toàn lời nói thật rồi! Không tin mày hỏi các thím khác xem có phải không?” Bác gái kia cũng đoán ra được tâm tư của các bà mẹ khác, rất đúng lý hợp tình mở miệng.

Các thím khác gật đầu liên tục: “Đúng thế, thằng nhóc Lục Dữ kia đã chăm chỉ còn có năng lực, vừa nhìn đã biết là người thương vợ, gả cho Lục Dữ, tuyệt đối không sai!”

Có cô gái nhỏ trong thôn đi ngang qua nghe được lời này của mẹ mình, thiếu chút nữa đã tức giận chảy nước mắt.

Lục Dữ đẹp trai hơn đám thanh niên trong thôn rất nhiều, còn mang theo khí chất lạnh nhạt, vừa nhìn đã biết rất thu hút con gái, không biết trong thôn có bao cô gái nhỏ thích anh đâu.

Cho dù có thanh niên trí thức dịu dàng văn nhã xuống nông thôn, nhưng vì thẩm mỹ bị người lớn ảnh hưởng từ nhỏ, các cô ấy vẫn thích Lục Dữ đẹp trai rắn chắc còn có năng lực hơn, đám thanh niên trí thức kia yếu như gà luộc vậy.

Nhưng mà, dù bọn họ có thích cũng không tác dụng gì, muốn tới gần Lục Dữ sao? Không thể tiếp cận nổi, Lục Dữ quá lạnh lùng, bất kể người nào đến gần cũng không để ý tới. Điều này khiến bọn họ càng thích hơn, chứng minh tương lai sẽ không ong bướm bên ngoài, toàn tâm toàn ý với mình, rất tốt!

Nhưng ai ngờ, quay về tâm sự với cha mẹ lại bị cha mẹ mắng cho một trận, thiếu chút nữa còn bị roi mây hầu hạ, kiên quyết không đồng ý, còn khiến cha mẹ sốt ruột tìm bà mối tới làm mai cho bọn họ.

Sau bây giờ… Mẹ mình lại nói…. Vì sao hoàn toàn khác lời trước kia từng nói với mình?

Vì sao lại khen Lục Dữ như trên đời chỉ có một, không nhanh tay sẽ bị người khác cướp mất?

Vì sao?

Hiện tại, dù Thịnh Ngọc Châu có giải thích một vạn lần, cũng không thể thuyết phục những người đã tin tưởng vững chắc việc này, chủ yếu là do không thể gọi tỉnh những người giả vờ ngủ, người ta sẽ không nghe cô giải thích, sẽ cho rằng lời giải thích ấy là ngụy biện.

Sau khi hiểu rõ điểm này, Thịnh Ngọc Châu đứng yên tại chỗ, giống như người câm, kệ các người, các người cứ nói đi, tôi nghe.

Trước kia không phải Thịnh Ngọc Châu chưa từng thấy thái độ của mọi người với Lục Dữ, nói chung là nhìn thấy Lục Dữ từ xa, đã vội vàng né tránh như tránh tà vậy.

Lần đầu tiên Thịnh Ngọc Châu phát hiện ra, mình là người có sức hút lớn đến vậy, có thể thay đổi ấn tượng của người trong thôn về Lục Dữ.

Loading...