Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 542
Cập nhật lúc: 2024-10-04 20:14:07
Lượt xem: 654
Ước chừng thời gian một chén trà trôi qua, Lý chính vỗ đùi nói: "Phường xà phòng ở nhà nương Đại Sơn càng lúc càng lớn, đồ cần mỗi ngày cũng càng ngày càng nhiều, ví dụ như mật ong, thứ này đắt vô cùng, mua lại rất không tiện, Ngôn chưởng quỹ nếu biết nuôi ong thì bán mật ong, về sau không lo không có nguồn tiêu thụ.”
Ngôn chưởng quỹ lộ ra nụ cười xấu hổ lại không thất lễ: "Ta không biết nuôi ong.”
“Cái thứ này mọi người cũng chưa từng nuôi qua, không biết nuôi cũng là chuyện bình thường.” Lý chính cười híp mắt mở miệng, "Hay là nuôi dê núi đi, một con dê cái sau khi sinh xong sẽ cho sữa tám tháng, ngươi nuôi chừng mười con dê cái, cả năm sữa dê không ngừng, một cân sữa dê rất đáng tiền, tất cả đều đem bán cho nương Đại Sơn, tuyệt đối sẽ không lỗ vốn. Chậc chậc, lại nói ta cũng muốn nuôi dê cái, đáng tiếc trong nhà không có chỗ lớn như vậy..."
Ngôn chưởng quỹ rất muốn nói, dê núi hắn cũng không biết nuôi.
Nhưng dưới ánh mắt tự tin của Lý Chính, hắn yên lặng thu hồi những lời này.
Mặc kệ có nuôi được hay không, trước thử một chút rồi nói sau, nếu thật sự không được, vậy hắn sẽ nuôi heo, nghe nói nuôi heo là đơn giản nhất.
Ngôn chưởng quỹ gật đầu: "Được, ta đây trước tiên mua hai trăm mẫu đất, kế tiếp muốn xây nhà, hi vọng Lý chính thúc có thể ra mặt tìm vài người đến hỗ trợ."
“Chuyện này dễ nói mà!”
Lý chính vô cùng vui vẻ đồng ý.
Phường xà phòng trong nhà nương Đại Sơn vừa mới hoàn thành, một đám nam nhân đang lo không tìm được việc làm thì công việc liền dâng đến tận cửa.
Ngày hôm đó ông tìm người đo đất, viết xong khế đất, cùng Ngôn chưởng quỹ đi huyện ấn dấu tay, chuyện này diễn ra cực kỳ nhanh chóng.
Người trong thôn bàn luận sôi nổi.
“Nghe nói người có tiền trong trấn đến thôn Đại Hà chúng ta đặt mua thôn trang.”
“Một lần mua hai trăm mẫu đất, còn muốn xây nhà trên mảnh đất này, nghe nói là nhà gạch ngói.”
"Ôi, thôn Đại Hà chúng ta là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh rồi ấy nhỉ, vậy mà lại có người giàu tới nơi này an cư lạc nghiệp, về sau sợ là ghê gớm đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-542.html.]
"Cửu phẩm Nhũ nhân đều ở trong thôn, nhất định sẽ hấp dẫn không ít người đến, Lý chính trước đó còn lo đất hoang bán không được, ta nói chứ, đợi một thời gian nữa, số đất hoang này có thể sẽ không đủ bán."
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ta còn định sau lễ mừng năm mới mua vài mẫu đất, có thể không mua được hay không, không được, ta phải đi tìm Lý chính thúc định ra ba mẫu đất mới được, không thể để bị cướp đi.”
“Vậy ta cũng định năm mẫu đất, chờ sau này có tiền sẽ viết khế đất.”
“…”
Thôn Đại Hà không hiểu vì sao nổi lên một làn sóng mua đất.
Thôn dân mua đất, một mẫu đất hoang nửa lượng bạc, làm một tháng trong phường của Trình Loan Loan là có thể mua được một mẫu đất, mọi người tạm thời không đưa tiền cũng không sao, bảo Trình Loan Loan bên này viết một danh sách, giao danh sách cho Lý chính, chờ đến lúc phát lương, tiền mua đất sẽ do Trình Loan Loan trực tiếp trả cho Lý chính, xem như một loại tiêu phí vượt mức quy định.
Liên tục mấy ngày, bên Lý chính đều bận tối mày tối mặt.
Mà Ngôn chưởng quỹ cũng đưa bản vẽ xây nhà tới, rất nhiều gạch xanh được vận chuyển tới trong thôn, tòa nhà gạch xanh đầu tiên của thôn Đại Hà chính thức được khởi công.
Số đất này của nhà Ngôn chưởng quỹ cách nhà Trình Loan Loan cũng không xa, đứng ở bên trên trục lăn lúa cửa nhà là có thể nhìn thấy bên kia khí thế bận rộn ngất trời.
Người trong thôn cũng chỉ xem náo nhiệt một hồi, sau đó đều bận rộn.
Lúc này, Triệu lão thái thái rảo bước tiến vào sân: "Tức phụ lão đại, lần trước con nói bảy ngày là kỳ thử việc, hôm nay là ngày cuối cùng, có muốn ta gọi Ngọc Nhi và Nhị Nữu tới hỏi một chút tình hình không?"
Trình Loan Loan mở miệng nói: "Mấy ngày nay nương tuần tra trong phường, hẳn là có hiểu biết cơ bản nhất về hai người bọn họ rồi, không bằng nương nói trước một chút đi.”
“Hai hài tử đều rất biết làm việc, cũng rất hiểu chuyện, nếu như nói chỉ có thể giữ lại một đứa, thật đúng là ta không dễ chọn." Triệu lão thái thái ăn ngay nói thật, “Người trong nhà không dễ đánh giá, ta gọi mấy bà nương tới hỏi một chút xem sao.”
Trần Nhị Nữu phụ trách lọc phân tro, sau đó Lâm Ngọc Nhi đổi sang đổ khuôn làm việc, Triệu lão thái thái gọi người phụ trách hai khâu này tới.
Hai người phụ trách đều là lão công nhân, ở trong phường cũng làm hơn nửa tháng, nếu non nửa tháng kế tiếp biểu hiện vẫn rất tốt thì sẽ đề bạt làm tổ trưởng, tổ trưởng tiền công một tháng sẽ tăng hai trăm văn tiền, hai người này mỗi ngày tăng ca hơn nửa canh giờ, trời tối mới về, đã thành những công nhân hăng hái mà người người làm việc trong xưởng đều biết.
“Tú Nga tỷ, Thủy Yến tỷ, hai người các ngươi ngồi đi.” Trình Loan Loan bây giờ trực tiếp gọi tên các nàng, nàng cười nói, “Gọi các ngươi tới đây là muốn hỏi biểu hiện của hai nha đầu Ngọc Nhi và Nhị Nữu trong phường thế nào, ăn ngay nói thật là được.”