Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1199
Cập nhật lúc: 2024-10-09 06:00:45
Lượt xem: 540
Sáng sớm.
Trình Loan Loan ngồi ở trong sân uống trà, Trình Giáp ở bên cạnh báo cáo.
"Hạ đại nhân lần này tới huyện Bình An, mang theo bốn nha hoàn, bốn gã sai vặt, mười hai tên hộ vệ, đây chỉ là người bên ngoài, chỗ tối có bao nhiêu ám vệ tạm thời không rõ ràng."
"Hạ đại nhân là Thiếu phủ giám tam phẩm, theo lý thuyết, lần này hắn tới Hồ Châu hẳn là sẽ thông báo Tri phủ đại nhân cùng Huyện lệnh các nơi, nhưng theo tin tức thuộc hạ nghe ngóng được, quan phủ Hồ Châu cũng không biết Thiếu phủ giám tam phẩm đại nhân đến."
Trình Loan Loan cười lành lạnh.
Hạ Lăng vốn nên đi Nam Dương tìm thần y chữa bệnh cho Hạ phu nhân, lại đi vòng đến Hồ Châu làm chuyện xấu, tự nhiên không muốn để cho người biết hành tung của mình.
Nếu như nàng không về thôn Đại Hà, Hạ Lăng che giấu thân phận làm ác, quả thật có thể giấu trời lừa biển.
Nhưng bây giờ nàng đã trả về, Hạ Lăng muốn tiến vào thôn Đại Hà, nhất định phải báo rõ thân phận, một số việc đặt ở bên ngoài thì sẽ có cố kỵ.
Trình Loan Loan lẳng lặng uống trà, bốn năm con sói hoang nằm ở bên chân, nơi xa năm con ngỗng Đại Bạch nhiều lần muốn tới gần, đều bị sói hoang dọa đi.
Bọn chúng vốn là thú dữ nhất trong trạch viện, bởi vì Tiểu Điểm kêu người nhà tới hỗ trợ khí thế mà năm con ngỗng Đại Bạch quả thực là bị ép đến góc tường, đứa nào cũng mang dáng vẻ tủi thân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Châu Châu đột nhiên chạy tới, ngồi ở trên lưng Tiểu Điểm, hai bàn tay nhỏ nắm lấy vòng cổ của nó, hô lớn: "Tiểu Điểm, giá!"
Tiểu Điểm nhận mệnh từ dưới đất bò dậy, cẩn thận từng li từng tí chở tiểu tổ tông đi dạo vòng quanh sân.
Trình Loan Loan bất đắc dĩ nâng trán, nha đầu này thật sự là càng ngày càng vô pháp vô thiên, thậm chí ngay cả sói hoang cũng dám bắt nạt, mà Tiểu Điểm dáng vẻ cưng chiều, những con sói hoang khác cũng lười vênh vang, không thèm để ý chút nào.
Được thôi, vậy nàng coi như không thấy được đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1199.html.]
Nàng một mực ở trong viện đọc sách uống trà, quả nhiên, giờ Thìn ba khắc, trong thôn có người đến.
Bây giờ thôn Đại Hà thuộc về kiểu nửa mở, có thể kinh thương, có thể du ngoạn, người ngoài nếu như đi chợ phiên mua đồ, căn bản không cần đăng ký, nếu như ngắm hoa du lịch hồ thì cứ đưa tiền là được.
Nhưng nếu như muốn đến khu cư trú, vậy thì nhất định phải trải qua đội tuần tra.
Một đoàn người Hạ Lăng bị ngăn lại ở giao lộ khu cư trú.
Vương Vĩnh Thành đứng ở giao lộ, làm theo thông lệ nói: "Mời đăng ký tính danh quê quán, vào thôn cần làm chuyện gì."
"Làm càn!" Gã sai vặt sau lưng Hạ Lăng lạnh lùng nói, "Vị này là Hạ đại nhân từ Kinh Thành tới, đến đây xử lý chuyện quan trọng, còn không mau mau cho đi!"
Vương Vĩnh Thành đã sớm được Trình Loan Loan căn dặn, hắn lập tức lộ ra thần sắc cung kính: "Tiểu nhân gặp qua đại nhân, đại nhân mời."
Hạ Lăng đong đưa cây quạt, cất bước đi vào, mười hai hộ vệ đi theo phía sau cực kỳ khí thế.
Vương Vĩnh Thành đưa mắt ra hiệu cho Trương Đại Cương ở bên cạnh, Trương Đại Cương lập tức đi theo đường tắt đi tìm Trình Loan Loan báo tin, mà hắn thì cấp tốc triệu tập tất cả thành viên đội tuần tra, cũng đến cửa nhà Trình Loan Loan.
Trình Loan Loan ngồi ở trong sân, chậm rãi đứng dậy, chỉnh ngay ngắn cây trâm trên đầu, sửa sang lại cổ áo, lúc này mới cất bước đi ra ngoài.
Vừa tới cửa viện, một đoàn người Hạ Lăng đã đến.
Trên mặt nàng lộ ra nụ cười: "Lúc ở Kinh Thành đã nghe nói Hạ đại nhân muốn vì Hạ phu nhân bệnh tình nguy kịch tìm kiếm thần y, nhưng thôn Đại Hà chúng ta cũng không có thần y, Hạ đại nhân đây là đi nhầm địa phương rồi."
Thấy được nụ cười trên mặt nàng, Hạ Lăng liền biết, phụ nhân này rất thông minh, nàng thông minh đến mức đã sớm đoán được mục đích chuyến đi này của hắn ta cho nên nàng mới sớm rời kinh gấp rút trở về.
"Tuệ An Nhân là người thông minh, vậy chúng ta liền người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám." Hạ Lăng thu hồi quạt giấy, lạnh nhạt mở miệng, "Hai năm trước, Hạ gia Nhị thiếu gia thông đồng với địch phản quốc, bị Hoàng Thượng tống vào địa lao, nhưng hắn lại chạy án, đến nay sinh tử chưa biết. Ta nghe nói hắn từng xuất hiện ở thôn Đại Hà cho nên lúc này mới ngàn dặm xa xôi đến đây tìm đệ đệ."
Trình Loan Loan câu môi: "Tìm được, sau đó thì sao?"
"Ta sẽ thỉnh cầu Hoàng thượng một lần nữa tra rõ chuyện năm đó, nếu Hạ gia Nhị thiếu gia thật sự có tội, ta cũng sẽ quỳ xuống đất khẩn cầu Hoàng Thượng xử lý nhẹ tay." Hạ Lăng chắp tay, "Tuệ An Nhân nếu như biết tung tích của đệ đệ ta, thỉnh cho biết một hai, Hạ mỗ vô cùng cảm kích."