Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1116
Cập nhật lúc: 2024-10-08 21:07:27
Lượt xem: 379
Có một số người trước đây bất hòa với Chương đại nhân, nhân cơ hội này chọt một chân.
“Xin hỏi Chương đại nhân chuyện quan trọng như vậy làm sao tận bảy, tám năm mới biết được?”
“Nếu sứ giả A Tát Bố trở về tìm quốc quân của bọn họ cáo trạng thì quan hệ giữa hai quốc gia sẽ chuyển biến xấu, Chương đại nhân gánh được hậu quả sao?”
“Ở chỗ của Chương đại nhân lại xuất hiện sơ hở lớn như vậy, một khi khai chiến thì sẽ có bao nhiêu người c.h.ế.t trên chiến trường…”
“Hồng Lư Tự dùng để thiết lập mối giao hảo giữa Đại Vũ và các quốc gia bên ngoài, Chương đại nhân lại xem không hiểu thư từ của nước khác thì có xứng với vị trí Hồng Lư Tự khanh này không?”
“…”
Chương đại nhân không dám ngẩng đầu, trán vẫn để trên mặt đất: “Thần tội đáng c.h.ế.t vạn lần, thỉnh cho thần từ quan về quê… Tội thần từ quan là chuyện nhỏ, chậm trễ quốc sự là chuyện lớn, khẩn cầu hoàng thượng nhanh chóng triệu kiến sứ giả A Tát Bố…”
Hoàng Thượng ngồi ở chỗ cao, tay vuốt long ỷ, chầm chậm mở miệng: “Trẫm có điểm nghi hoặc, thư tín mấy năm trước phiên dịch bị sai, vì sao năm nay mới lại phát hiện được, do có người còn am hiểu ngôn ngữ của A Tát Bố hơn Chương ái khanh sao?”
“Hoàng Thượng cao minh!” Chương đại nhân lập tức nói: “Lần trước Tuệ An nhân thêu văn tự của A Tát Bố lên thọ lễ của hoàng thượng, tội thần vẫn luôn muốn gặp mặt Tuệ An nhân một lần, lần trước Tuệ An nhân vào kinh, tội thần có mời Tuệ An nhân nhìn qua thư tín thì mới biết được mấy năm nay tội thần đã làm sai rồi…”
Hắn vừa dứt lời thì trong điện đã vang lên tiếng cười nhạo.
“Chương đại nhân đúng là lão hồ đồ, chỉ là một nông phụ thì làm sao có thể hiểu văn tự A Tát Bố?”
“Thần thừa nhận Tuệ An nhân rất có thành tựu trong việc đồng áng, nhưng chuyện ngoại giao này không phải trò đùa, Chương đại nhân vì chiến tích của Hồng Lư Tự, tuyệt vọng rồi thì cái gì cũng dám thử sao.”
“Xung quanh Đại Vũ còn có Tịch Cơ Quốc, Hung Nô,…cũng cần Hồng Lư Tự kết nối quan hệ, Chương đại nhân đừng để được cái này lại mất cái khác.”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1116.html.]
Chương đại nhân ngẩng đầu, kiên định nói: “Tuệ An nhân quả thật là tinh thông ngôn ngữ A Tát Bố, điểm này tội thần không cần phải lừa gạt hoàng thượng, hoàng thượng chỉ cần triệu kiến Tuệ An nhân thì tự nhiên sẽ biết tội thần không nói dối.”
Vẻ mặt kiên định của hắn làm cho những người kia không dám nói gì nữa.
Chuyện Tuệ An nhân tinh thông ngôn ngữ A Tát Bố tuy hoang đường nhưng cũng chính vì vậy mà lời nói dối có thể dễ dàng bị chọc thủng, Chương đại nhân cũng không phải tên ngốc, không có khả năng ở trước mặt công chúng, ở trước mặt hoàng thượng mà nói dối như cuội thế này được.
Lâm thái phó bước ra từ trong đám người, chắp tay nói: “Tuệ An nhân có công với Đại Vũ, hoàng thượng triệu kiến Tuệ An nhân cũng là hợp tình hợp lý, nếu Tuệ An nhân thật sự hiểu ngôn ngữ của A Tát Bố thì đối với Đại Vũ ta mà nói là một chuyện may mắn.”
Những lời này xem như đa cầu tình trước cho Tuệ An nhân, ý tứ là nếu Tuệ An nhân không hiểu ngôn ngữ A Tát Bố thì mong hoàng thượng xem xét Tuệ An nhân có công với triều đình, không cần trách móc nặng nề.
Hoàng thượng hơi suy tư một chút rồi mới nói: “Vậy để Tuệ An nhân sáng mai vào yết kiến, Minh công công, sáng mai ngươi tự mình đón Tuệ An nhân vào cung.”
Minh công công cúi đầu lĩnh mệnh: “Tuân chỉ!”
“Còn về phần Chương ái khanh…” Hoàng Thượng nhàn nhạt mở miệng, “Trước khi tìm được tân nhiệm cho vị trí Hồng Lư Tự khanh thì ngươi cứ tiếp tục ngồi ở vị trí này đợi đi, từ quan thì miễn nhưng không thể thiếu trách phạt, vậy phạt ngươi ba năm bổng lọc, ngươi có phục không?”
Chương đại nhân lập tức dập đầu: “Tội thần tạ chủ long ân!”
Chuyện phát sinh trong điện, ngoài điện cũng có thể nghe thấy.
Trình Chiêu thân là quan Thất phẩm, chỉ có thể đứng ở bậc thang ngoài điện tham gia chuyện triều chính, nói cách khác là quan viên thấp cổ bé họng không có quyền thượng tấu, chỉ cần nghe một chút chuyện phát sinh trong triều là được.
Lần đầu tiên lên triều Trình Chiêu cảm thấy toàn thân mình đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng hắn rất nhanh đã bình tĩnh lại, nhị cô không phải người b.ắ.n tên không có mục đích, nếu có thể làm Chương đại nhân tin phục thì sẽ không để xảy ra sự cố trước mặt hoàng thượng.
Xong việc lần này hẳn là nhị cô sẽ có một vị trí trong triều, hắn cũng nỗ lực nhanh hơn một chút, tranh thủ có thể trở thành trợ thủ của nhị cô…