Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1014

Cập nhật lúc: 2024-10-08 05:45:20
Lượt xem: 582

Tây xuất Dương Quan vô cố nhân 2

Lần này người lên kinh thành ngoại trừ Hạ Tiêu và Tam Ngưu thì còn sắp xếp Trình Bính đi theo, đến lúc đó Trình Bính sẽ cùng theo vào quân doanh với Tam Ngưu, âm thầm bảo hộ Tam Ngưu, nếu xảy ra chuyện gì thì cũng có thể kịp thời truyền tin về nhà.

Hạ Tiêu cưỡi ngựa đi trước, Triệu Tam Ngưu cùng Trình Bính phụ trách đánh xe, bên trong xe là quà mừng thọ gửi đến kinh thành.

Trước tiên ba người đến cổng thành của huyện Hà Khẩu tập hợp với người của Lâm gia, người Lâm gia sắp xếp Lâm thiếu gia Lâm Yến cùng quản gia đưa hàng về kinh, sau khi hai bên hội hợp thì Trình Bính sẽ ra roi thúc ngựa tiến đến tỉnh thành gặp nhóm người Trình Chiêu, sau đó sẽ cùng nhau chạy lên kinh thành.

Tỉnh Vân nằm ở vùng ranh giới của hai miền nam bắc, khoảng cách đến kinh thành khá xa, chậm rãi đi bằng đường bộ thì cần khoảng hai mươi ngày mới tới nơi.

Cũng may người đồng hành đều là nam tử, không có nữ tử nên ít phiền toái, trên cơ bản là trời chưa sáng đã dậy lên đường, đến khi trời tối mới tìm trạm dịch nghỉ ngơi, bởi vì trên xe ngựa có dấu mộc của quan phủ nên dọc đường đi cũng yên bình, nhưng thật ra có không ít học sinh vào kinh thành dự thi cũng xin theo đồng hành, Lâm gia tự nhiên sẽ không cự tuyệt, đoàn xe cũng càng ngày càng lớn mạnh, không ngừng đẩy nhanh tốc độ, rốt cuộc tới ngày thứ mười bảy đã đến cổng kinh thành dưới chân thiên tử.

Thẩm Chính xuống xe ngựa thư giãn gân cốt, kinh ngạc cảm thán nói: “Lúc trước ta còn cảm thấy thành Vân là chốn phồn hoa, không nghĩ tới kinh thành so thành Vân thì lại càng náo nhiệt xa hoa hơn, hơn nữa người đi trên đường đều mặc y phục bằng tơ lụa, thật nhiều người giàu có.”

Lâm Yến tiếp lời: “Bằng không làm sao lại có người nói, ở kinh thành một cái biển hiệu rơi xuống là có thể đè c.h.ế.t hai người làm quan.”

Thẩm Chính vô cùng tự nhiên ôm lấy bả vai hắn: “Tới địa bàn của huynh rồi, bọn ta chỉ có thể nhờ huynh che chở.”

Cùng đồng hành gần hai mươi ngày, trên đường không có hoạt động giải trí gì khác nên cả ngày chỉ ngồi trong xe ngựa nói chuyện, dẫn đến quan hệ với Lâm Yến của có bước tiến vượt bậc, hơn nữa hắn cũng có một chút lòng riêng nên mối quan hệ giữa hai người lại càng trở nên thân thiết hơn.

“Chính ca, huynh nhìn thấy tòa nhà đằng kia không, bên trong có rất nhiều thứ chơi vui, ta thích nhất là trò chọi dế.” Lâm Yến vô cùng phấn khích: “Đợi lát nữa chúng ta tới đó xem thử.”

“Khụ khụ!” Lâm quản gia tiến lên: “Thiếu gia, chúng ta vẫn nên thu xếp trước đi, thu xếp xong xuôi thì còn phải tới thỉnh an gia chủ.”

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1014.html.]

Thẩm Chính lập tức nghiêm túc: “Đúng vậy, còn phải đi bái kiến Lâm đại nhân, chuyện nghĩa mẫu giao cho cũng phải nhanh chóng đi làm.”

Hắn phải nghiêm túc làm việc, không thể để lại ấn tượng là một kẻ ham chơi trong mắt người khác.

Trình Chiêu kéo kéo khóe môi, hai người này dọc đường đều nói tới chuyện lên kinh thành ăn uống chơi bời, thật là làm khó tiểu tử Thẩm Chính này phải ghi nhớ những gì mà nhị cô dặn dò.

Lâm quản gia mang theo đoàn người đi tới căn nhà nhỏ mà trước kia Lâm gia từng ở, đây là một căn tiểu viện tam tiến, nhìn qua thì không thể nào chớp mắt, một chức quan Thất phẩm hèn mọn ở tại kinh thành tấc đất tấc vàng này mà có một căn nhà để ở đủ để chứng minh gia thế không tầm thường chút nào.

Sau khi thu xếp thỏa đáng thì Lâm Yến dắt theo Trình Chiêu và Thẩm Chính đến trước cửa Lâm phủ.

Lúc trước Trình Chiêu và Thẩm Chính không có quá nhiều hiểu biết về Lâm gia, chỉ biết Lâm gia là người ở kinh thành, sau khi thân quen với Lâm Yến thì mới biết Lâm gia lợi hại như thế nào.

Gia chủ Lâm gia là thái phó đương triều, là đại quan Chính Nhất phẩm, đại bá đích tử Lâm gia hiện giờ đang ở Hàn Lâm Viện đảm nhận một chức quan Tứ phẩm, mặt khác, Lâm gia có một nhi nữ tiến cung làm phi tử, có thể nói Lâm gia xem như là một trong số những gia tộc lớn trong kinh thành.

“Cô mẫu của ta rất được sủng ái.” Lâm Yến mở miệng nói: “Nương của ta đem chuyện hôn sự của đại tỷ phó thác cho cô mẫu, nếu cô mẫu nhìn trúng công tử nhà ai thì trực tiếp cầu hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn là được.”

Thẩm Chính lập tức giật mình

Hạ chỉ?

Tứ hôn?

Hắn còn có hy vọng sao?

Loading...