56.
Lần Lục Trạch Đồng từ chối nữa, vỗ vai Trần Ký Bắc, "Làm nhé." Rồi lên xe rời .
Không lâu khi Trần Ký Bắc và Hạ Thược rời ga tàu, một chuyến tàu màu xanh lá cây khác kềnh càng chạy đến.
Trần Khánh Phong vác túi, móc trong túi một phong thư, "Anh cả, là địa phương, hẻm Liễu Diệp thế nào ?"
"Cậu tìm ai ở hẻm Liễu Diệp?" Người đàn ông lớn tuổi cùng chuyến tàu rõ ràng là .
Trần Khánh Phong lập tức : " tìm họ , tên là Lục Trạch Đồng, là giám đốc nhà máy cơ khí Giang Thành."
Mặc dù Lục Trạch Đồng thư về, gần đây nhiều việc nên khuyên đừng đến vội, khéo léo từ chối. sai, Trần Khánh Niên thể đến, thể đến? Bố địa chỉ nhà họ Lục.
"Cậu là em họ của Giám đốc Lục ," Người liền hào hứng, "Vậy quan hệ gì với Trần Ký Bắc?"
"Trần Ký Bắc?"
Trần Khánh Phong sững sờ, "Anh Trần Khánh Niên ? là trai nó." Giọng điệu lạnh nhạt hơn nhiều.
Người đàn ông lớn tuổi rõ ràng là một thô lỗ, cũng để ý, "Cậu theo , nhà cũng ở gần đó."
Rồi khỏi tò mò, "Lần đến là thăm , cũng giống em trai , định về nữa?"
"Gia đình định để xem ở đây cơ hội việc nào ." Trần Khánh Phong khéo léo.
Người thì hiểu , đây cũng là đến nhờ Giám đốc Lục tìm việc, "Có họ hàng năng lực thì thật, ai cũng thơm lây. Chứ như , em dâu vẫn ở nông thôn quê nhà, đây là về uống rượu cưới của em trai út xong."
Hai trò chuyện, gần nửa tiếng mới đến hẻm Liễu Diệp.
"Đến ." Người đàn ông chỉ cánh cửa mặt, còn giúp gõ cửa, "Chị dâu Lục ơi, nhà chị khách đến thăm ."
Gõ hồi lâu, bên trong mới bực bội đáp lời, "Khách khứa gì? Nhà gì khách?"
Trần Khánh Phong sớm gia đình là chị dâu dễ hòa đồng, bảo nhiệt tình, nên vội vàng nở nụ .
Quả nhiên, cửa mở , mặt Lưu Thiết Bình dài thượt, tóc cũng chải, vẻ mặt mệt mỏi âm trầm , "Anh là ai?"
"Chị dâu quên ? Em là Khánh Phong, Trần Khánh Phong. Con trai của bác cả Trạch Đồng."
"Trần Khánh Phong?" Lưu Thiết Bình ngờ vực đ.á.n.h giá .
" đúng, là em." Trần Khánh Phong vội vàng gật đầu, "Chị dâu trí nhớ thật, mười mấy năm chị kết hôn em gặp qua mà chị vẫn nhớ."
Trần Khánh Phong toe toét, đang định hỏi "Anh ", Lưu Thiết Bình đột nhiên một lời sân.
Không đợi thắc mắc, Lưu Thiết Bình , tay còn xách một cái chổi, nện thẳng .
"Tao đ.á.n.h mày cái thằng Trần Khánh Phong! Nhà họ Trần các ai lành gì hết! Phá nát nhà cửa tao, còn dám đến kiếm chác!"
Xem xem còn hại con gái nhà thế nào...
Mấy ngày nay Lưu Thiết Bình sống cực kỳ thuận lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-56.html.]
Bất kể cô cầu xin ai, đối phương đều thoái thác, chịu nhận đồ cũng chịu giúp việc.
Được thôi, quan hệ của Lục Trạch Đồng dùng , cô dùng quan hệ của bố cô ? Bố cô cũng vài quen chứ?
Ai ngờ những đó thực dụng, cô ly hôn với Lục Trạch Đồng, liền bắt đầu lảng tránh. Cô hỏi gấp gáp một chút, họ liền lộ vẻ khó xử, chuyện ồn ào quá, họ cũng tiện nhúng tay .
Có thiết với Lục Trạch Đồng hơn, thậm chí còn lộ vẻ khinh thường, "Cô thời gian cầu xin , chi bằng về quản Đại Quân . Hồi đó bố nó mất bao công sức mới đưa nó , suýt nữa đ.á.n.h c.h.ế.t nó, nó vẫn chừa?"
Cái đám ch.ó má vong ơn bội nghĩa ! Giống hệt cái thằng bạc tình Lục Trạch Đồng!
Lưu Thiết Bình tức nghẹn trong lồng ngực, suýt nữa c.h.ế.t vì tức, thấy Trần Khánh Phong mà sắc mặt ?
"Sao chổi! Nhà họ Trần các là chổi! Thấy tao sống thì đến hại tao, tao đ.á.n.h c.h.ế.t cái thằng chổi !"
Trần Khánh Phong đ.á.n.h đến choáng váng, đàn ông lớn tuổi bên cạnh cũng suýt chổi quét trúng, "Ê , cô gì mà đ.á.n.h ?"
Lưu Thiết Bình mặc kệ là ai, "Đánh chính là các ! Tao ly hôn mà còn dám đến kiếm chác, ức h.i.ế.p nhà họ Lưu tao !"
Cái chổi đó là dùng để quét phân gà trong nhà, chỉ bẩn mà còn mùi lạ.
Trần Khánh Phong sắp nôn mửa vì kinh tởm, nhưng cũng hiểu , Lưu Thiết Bình ly hôn với Lục Trạch Đồng.
Làm thể?!
Lưu Thiết Bình nhiều năm sinh con, ai ở quê cũng khuyên Lục Trạch Đồng ly hôn cưới khác, nhưng Lục Trạch Đồng bao giờ để ý.
lúc , đột nhiên chạy đầu hẻm, "Dì Lục! Dì Lục, em trai dì đ.á.n.h !"
"Cái gì? Đại Quân đánh!"
Lưu Thiết Bình đang đ.á.n.h hăng suýt chút nữa trật eo, vội vàng hỏi đến: "Giờ nó ở ? Bị thương nặng ?"
"Ngay phía hẻm nhà nó, còn về vết thương... Dì Lục tự mà xem ."
Lúc Lưu Thiết Bình còn để ý đến Trần Khánh Phong nữa, ném cái chổi xuống chạy .
Trần Khánh Phong thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lấy tay áo lau đầu lau mặt, chỉ thấy nồng nặc mùi phân gà.
"Cậu thật sự là họ hàng nhà cô ?" Người đàn ông lớn tuổi xa .
Trần Khánh Phong càng cạn lời, " cô ly hôn với họ , con mụ điên ?"
Người đàn ông lớn tuổi cũng trở về, " , hai họ ly hôn ? Lúc thì vẫn còn mà."
Dù cũng tìm thấy Lục Trạch Đồng ở , Trần Khánh Phong suy nghĩ một chút, vẫn theo Lưu Thiết Bình.
Lưu Đại Quân ở xa nhà họ Lục, chạy đầy mấy trăm mét, thấy từ xa đầu hẻm một đám vây quanh, trong đám còn tiếng Lưu Thiết Bình gào t.h.ả.m thiết, "Đại Quân! Đại Quân mày đ.á.n.h nông nỗi ! Thằng nào c.h.ế.t cả nhà sống nữa!"
Người đông, Trần Khánh Phong nhất thời chen , nhưng ít lời bàn tán.
"Chậc chậc, t.h.ả.m thật. Nhìn cái kiểu , nhắm chỗ hiểm mà đá."
"Nó cứ mang cái của quý gây họa ? Đá đó là đúng ."