[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 351

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:18:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là ngày đầu tiên ngày nghỉ, lúc chú La đến, mấy lãnh đạo nhà máy đang họp nhỏ.

Nhìn thấy chú La, Bí thư Tống còn tưởng ông đến thúc giục, mấy khác, “ bảo chuyện nhanh lên mà, đây là tìm đến tận nơi .” Lại với chú La, “Chúng đang chuyện đây, ông cũng xuống .”

“Không cần .” Chú La ở cửa nhúc nhích, “ đến chỉ để một tiếng, bên huyện Hồng Hương chuẩn quan hệ trực tiếp điều .”

Chuẩn quan hệ trực tiếp điều ?

Mấy đều ngẩn , đặc biệt là Phó giám đốc, “Hạ Thược đồng ý mà?”

Riêng Bí thư Tống vẫn giữ bình tĩnh, “Rốt cuộc là chuyện gì?”

Chú La lười nhảm, trực tiếp kể bộ chuyện tìm đến Hạ Thược hôm qua, và cho Hạ Thược .

“Tin tức chính xác ?” Phó giám đốc nhíu chặt mày, ông chỉ đào Hạ Thược, tình hình cụ thể còn rõ.

Sắc mặt Bí thư Tống và Giám đốc Tô cũng lắm, trực tiếp quan hệ đào , quá coi Nhà máy Thực phẩm Giang Thành của họ .

“Hay là gọi điện thoại, bảo bên Sở Thương mại giúp để ý?” Giám đốc Tô đề nghị, “Tiểu Hạ chỉ là một công nhân bình thường, chức vụ gì, bên Sở Thương mại rõ tình hình, thể sẽ điều thật.”

Hạ Thược mà , bánh cung đình và bánh trung thu đường cũng theo, còn gọi là bí quyết gì nữa?

Bí thư Tống gì, trực tiếp cầm điện thoại tay gọi . Lãnh đạo nhà máy như họ đều quen ở Sở Thương mại, chỉ là giúp để ý của Nhà máy Thực phẩm huyện Hồng Hương, tìm đại một cũng .

Không ngờ lời ông mở đầu, bên điện thoại , “Người của Nhà máy Thực phẩm huyện Hồng Hương ? Mới đến, đang tìm Giám đốc chuyện đấy.”

Những giao thiệp với Nhà máy Thực phẩm huyện Hồng Hương đều là tổ bánh ngọt, Bí thư Tống và họ đầu tiên cảm nhận cái gọi là sự khó chịu.

Hạ Thược mới nhận tin hôm qua, hôm nay họ mới , bên huyện Hồng Hương việc , tốc độ quả là nhanh.

Bất kể đây nghi ngờ , bây giờ cũng thể tin, thậm chí còn may mắn Hạ Thược nhận tin tức . Dù chỉ muộn hơn một ngày, thậm chí nửa ngày, nếu thực sự để Nhà máy Thực phẩm huyện Hồng Hương chuyện , họ tức c.h.ế.t cũng kịp.

Hơn nữa chuyện truyền ngoài, họ còn chỗ nào để lý lẽ.

Ai bảo đóng góp nhiều như cho nhà máy, mà vẫn chỉ là một công nhân bình thường. Đều là nhà máy thực phẩm trong cùng một thành phố, cùng trong một hệ thống, điều chuyển một công nhân bình thường còn cần thông báo cho lãnh đạo nhà máy các ông ? Chẳng qua là chuyện chuyển hồ sơ thôi mà...

Đây đầu tiên, năm ngoái Trần Ký Bắc cũng điều như .

Sắc mặt mấy vị lãnh đạo nhà máy đều khó coi, Giám đốc Tô là đầu tiên lên, “Chuyện thể chần chừ, Sở Thương mại ngay đây.”

Chuyện quả thực thể chần chừ, Bí thư Tống và Phó giám đốc đều ý kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-351.html.]

Chỉ là Phó giám đốc chút đau đầu, “Đến đó thế nào? Không thể thẳng là cho Nhà máy Thực phẩm huyện Hồng Hương đào chứ?”

Đều là trong cùng một thành phố, dù mâu thuẫn riêng tư, thì bề ngoài cũng là nhà máy em, là cùng đóng góp cho đất nước. Cứ thế mà toạc , Nhà máy Thực phẩm huyện Hồng Hương chơi cố nhiên sẽ vạch trần, nhà máy của họ cũng lợi gì.

“Không , thành phố chẳng một văn bản, bình chọn tiên tiến ?”

Giám đốc Tô về văn phòng, tìm một bản văn bản mang theo, lúc mới đến nhà xe lấy xe, về phía Sở Thương mại.

Ông nhanh, lúc đến Sở Thương mại thì Giám đốc Hàn vẫn đang chuyện với Giám đốc Đổng.

chỉ là điều chuyển một công nhân bình thường, Giám đốc Đổng hiển nhiên quá coi trọng, cho điều hồ sơ .

Giám đốc Tô và thư ký cầm hồ sơ chạm mặt, chỉ liếc mắt một cái, ông thấy hai chữ “Hạ Thược” hồ sơ, nhưng vẻ mặt như thấy, “Giám đốc Đổng ở trong ? chuyện quan trọng hỏi ông .”

Ông là giám đốc nhà máy, bên trong chỉ là một chủ nhiệm tổ, thư ký đương nhiên sẽ ngăn ông .

Giám đốc Tô , thấy Giám đốc Hàn còn ngẩn . Giám đốc Hàn thấy ông , nụ mặt cũng thu .

Hai đều ý đồ riêng, nhưng đều duy trì sự hòa nhã bề ngoài. Giám đốc Tô như Giám đốc Hàn đến gì, cầm bản văn bản , “Chuyện thành phố bình chọn công nhân tiên tiến , tuổi nghề nhất thiết đủ ba năm ?”

Ông đưa văn bản qua, Giám đốc Đổng cũng thuận tay nhận lấy, mở xem, “Tuổi nghề thì đủ ba năm. Công nhân bình thường , hai năm đầu đều là dò dẫm, học hỏi, cũng thành tích gì, đủ để bình chọn tiên tiến.”

“Giám đốc Đổng đừng thế, nhà máy chúng thật sự một đủ tiêu chuẩn bình chọn tiên tiến.” Giám đốc Tô .

Giám đốc Đổng ngạc nhiên.

Bên Giám đốc Tô tiếp lời, “Tổ bánh ngọt nhà máy chúng một nữ đồng chí tên là Hạ Thược, mới đến năm ngoái, ban đầu còn là công nhân gia đình. thực sự tháo vát, tuyệt chiêu vê bột cần cân, còn đưa một đề xuất cho nhà máy, tiết kiệm gần ngàn đồng chi phí, năm ngoái đặc cách chuyển chính thức, năm nay nghiên cứu bánh cung đình và bánh trung thu đường…”

“Bánh cung đình là cô nghiên cứu ? Không La Vĩnh Quý ?” Giám đốc Hàn nhịn xen .

Ông đến đào , lúc thấy Giám đốc Tô, vốn dĩ trong lòng giật . Giám đốc Tô mở miệng là về Hạ Thược, quá trùng hợp , nghi ngờ cũng khó, ông đương nhiên cắt ngang chủ đề.

Có lẽ Giám đốc Đổng cũng ngờ ông đột nhiên xen , ông một cái, nhưng trong mắt rõ ràng cũng cùng thắc mắc.

Giám đốc Tô , “Bánh cung đình là do đồng chí Hạ Thược và đồng chí La Vĩnh Quý cùng nghiên cứu, bánh trung thu đường là do đồng chí Hạ Thược độc lập nghiên cứu. Cả hai đều bán chạy, đồng chí Hạ Thược tuyệt đối là công thần lớn của nhà máy chúng .”

Ông cứ một tiếng “đồng chí Hạ Thược” khiến Giám đốc Đổng cuối cùng cũng nhận điều , “Hạ Thược?”

Lòng Giám đốc Hàn cũng trầm xuống thêm nữa, luôn cảm thấy Nhà máy Thực phẩm Giang Thành dường như gì đó. Nếu đây ngay cả một chức tổ trưởng cũng chịu cho, đột nhiên đến hỏi về tiên tiến? Công nhân tiên tiến mỗi nhà máy chỉ hai suất đề cử thôi mà.

Giám đốc Tô , “ là tên Hạ Thược, nhà máy còn đề bạt cô tổ trưởng, Giám đốc Đổng quen ?”

Loading...