[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:15:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe trong quân đội thiếu thứ gì, Hạ yên tâm, nhưng luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó.

Bà quen lo lắng cho con cái, đột nhiên chuẩn gì cả, bà quen. cũng ở xa, lực bất tòng tâm, ánh mắt bà chỉ thể đặt lên con gái, “Sao con ăn nữa thế? Cẩn thận ăn to quá, khó sinh.”

“Không ăn ạ?” Hạ Thược còn , Trần Ký Bắc lên tiếng bảo vệ.

Mẹ Hạ cuối cùng cũng nhận , con rể bà lạnh lùng thì lạnh lùng thật, cũng ít , nhưng đối với con gái bà thì . Có điều trông chừng quá kỹ, dù một lời, ánh mắt đó cũng khiến bà cảm thấy thừa thãi, luôn tìm một chỗ tránh mặt.

Bà chỉ thể giải thích với con rể, “Con thể ăn to quá, nếu dễ đẻ khó, bụng con bé to hơn bình thường .”

“Đã to hơn bình thường ạ?” Hạ Thược cúi đầu bụng, khỏi đặt quả táo đang cầm xuống.

Cô là đầu , kinh nghiệm về mặt , “ con luôn thấy đói, ăn ngay cả ngủ cũng yên.”

Nói đến đây Hạ cũng nhíu mày, “Trông quả thật to hơn bình thường, con mới hơn năm tháng, bằng sáu tháng . Hồi m.a.n.g t.h.a.i Vạn Huy thì thời thế , Vạn Huy nuôi nhỏ, bảy tháng bụng còn to bằng con bây giờ.”

“Đi tìm bác sĩ Giang xem .” Trần Ký Bắc lập tức nhíu mày.

Không , Hạ Thược chợt nhớ đến khám bác sĩ, cũng vẻ mặt như gặp đại địch , hỏi cô vì một đêm đá chăn mười chín . Lúc đó ánh mắt bác sĩ Giang , chỉ thể là cực kỳ ghét bỏ.

Tuy nhiên, Hạ , cô quả thực chút lo lắng.

thời đại tuy mổ đẻ, nhưng trình độ y tế vẫn kém xa so với khi cô xuyên . Hơn nữa chỉ Hạ, ngày hôm chị dâu Tôn Thanh xuống đưa đồ cho Tôn Thanh, thấy cô cũng bụng cô lớn.

“Vân Anh m.a.n.g t.h.a.i sớm hơn hai tháng, cũng lớn hơn là bao, ... nhất là nên kiểm soát một chút.”

Trần Ký Bắc còn đợi đến ngày nghỉ, sáng sớm hôm dậy đưa Hạ Thược đến nhà bác sĩ Giang.

Mẹ Hạ yên tâm, theo cùng. Trên đường gặp dì Hà đổ rác, xong liền đặt thùng rác bên đường, theo, “Sinh con là chuyện lớn, xem, trời lạnh thế bác sĩ Giang chắc ở nhà.”

Trời lạnh , tiện lên núi hái t.h.u.ố.c nữa, bác sĩ Giang quả thực ở nhà.

Chỉ là một đám ùa , che hết cả ánh sáng, ông lão bác sĩ nheo mắt, “Ai khám?”

“Cháu.” Hạ Thược giơ tay, cũng suýt chút nữa căng thẳng vì cái thế trận .

Bác sĩ Giang vốn định chỉ một khám mà nhiều đến gì, nhưng thấy Trần Ký Bắc bên cạnh cô, liền hiểu . Vợ đá chăn thôi mà còn hỏi cả buổi, căng thẳng như , ông hề thấy lạ, thật sự đấy.

Ông lão bác sĩ lấy chiếc gối kê tay bằng lông trâu, “Ngồi nghỉ một lát, đợi mạch định khám.”

Hạ Thược bên bàn thư giãn một lúc, đợi tim đập bình thường đưa tay , ông lão bác sĩ đặt tay lên mạch thốn quan xích, liền nhíu mày.

Bác sĩ Giang vốn tuổi cao, lông mày dài, là kiểu lông mày trường thọ điển hình, nhíu như , trông vô cùng nghiêm trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-346.html.]

Mẹ Hạ nhát gan, lập tức nín thở, giọng Trần Ký Bắc cũng trầm xuống, “Sao thế ạ?”

Ông lão bác sĩ trầm ngâm hồi lâu, mới vén mí mắt đầy nếp nhăn, “Cậu nhóc giỏi thật đấy.”

Mắt Trần Ký Bắc vẫn trầm, hiển nhiên hiểu. Mẹ Hạ vì lo lắng mà rối trí, mặt cũng đầy vẻ lo lắng và băn khoăn. Riêng dì Hà quen bác sĩ Giang nhiều năm, liền thở phào, “Không , chắc chuyện .”

chuyện gì, chỉ là m.a.n.g t.h.a.i đôi thôi.” Ông lão bác sĩ rút tay về.

Không khí ngưng trệ trong chốc lát, một lúc , Hạ mới là phản ứng đầu tiên, “Ông gì? Tiểu Thược m.a.n.g t.h.a.i đôi ?”

“Thai đôi, mạch của hai đứa trẻ đều mạnh mẽ.”

Vậy thì việc bụng Hạ Thược to như , luôn thấy đói là điều dễ hiểu, hai đứa trẻ cần ăn mà, thể đói?

Dì Hà nhịn Trần Ký Bắc một cái, trêu, “Quả là giỏi thật.”

Trên khuôn mặt tuấn tú của Trần Ký Bắc ý , “Không to quá thì khó sinh, hai đứa, dễ sinh ạ?”

Ông lão bác sĩ thế nào cũng hỏi câu , chút bực , “Chỉ cần ngôi thai thuận là , đừng suốt ngày căng thẳng như , vợ sợ. thai đôi thì giữ đủ tháng, ngày dự sinh của cô sớm hơn đấy.”

Tính bình thường, Hạ Thược tháng Hai năm sẽ sinh. Tính như thế , sớm hơn tháng Giêng .

còn tã lót chắc chắn đủ dùng, thế đến hai đứa, mà đủ ?” Ra khỏi nhà bác sĩ Giang, cơn kinh ngạc của Hạ qua , bắt đầu lo lắng, “Còn chăn mỏng nữa, cũng thêm một cái nữa, ngờ Tiểu Thược m.a.n.g t.h.a.i đôi.”

Hạ Thược cũng ngờ.

Lúc về nhà là sinh, sinh đôi, bốc phét với Trần Ký Bắc, ai ngờ thực sự m.a.n.g t.h.a.i đôi. Hơn nữa tính ngày, khi là từ Trần Ký Bắc hỏi cô mười tháng còn sinh đó mà .

Hạ Thược ôm bụng, hỏi Trần Ký Bắc, “Anh gọi là đậu phụ cào gà và rau chân vịt giấm già, qua loa quá ?”

Trần Ký Bắc nghĩ đến cô m.a.n.g t.h.a.i đôi, liền vô thức nhíu mày. Nhớ lời ông lão bác sĩ quá căng thẳng, dễ vợ sợ, cố gắng giãn , “Hay là gọi là đùi gà om, cánh gà om, đầu vịt cay, cổ vịt cay?”

Giọng lạnh nhạt, vẻ mặt cũng nghiêm túc, Hạ Thược chỉ cảm thấy một luồng gió thu thổi qua, lạnh.

Hơn nữa đây cũng là nội dung cô bốc phét đây, nhớ thế!

Chỉ Hạ vẻ mặt hiểu, “Cái gì đậu phụ cào gà? Đùi gà om?”

“Không gì, con rể ăn đùi gà om, tối nay ăn đồ om .” Hạ Thược mở miệng dối.

thấy là cô ăn thì .” Mẹ Hạ trách yêu, nghĩ đến cô m.a.n.g t.h.a.i hai đứa, quả thực thể để đói, yêu thương xoa đầu cô, “Thôi , lát nữa chợ nhỏ xem , gà thì mua cho con một con.”

Làm đồ om, Hạ vẫn là học Hạ Thược, nhưng tay nghề cũng khá.

Buổi trưa Hạ Thược tan , trong nhà quả nhiên thoang thoảng mùi đồ om. Tôn Thanh bê chậu, đợi để xin nước sốt om , thấy cô còn kỹ bụng cô, “Cái giường sưởi nhà Tiểu Trần uổng công sập, một là hai đứa…”

Loading...