[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:08:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể từ ngày thai máy hôm đó, Trần Ký Bắc thỉnh thoảng sờ bụng cô. Nếu cảm nhận phản ứng của em bé, còn ngủ ngon , hôm Hạ Thược gần như ngủ , vẫn còn thắc mắc, “Sao động đậy? Hôm nay em bé vui ?”

Hạ Thược mơ màng, “Hôm nay bé lẽ mệt .”

Qua hơn nửa tháng, cô cũng nắm bắt một chút quy luật. Khi cô bận việc, đứa bé tuyệt đối sẽ động đậy, ngoan ngoãn yên trong bụng cô; nhưng nếu cô xem truyện tranh, ăn đồ ngọt, đứa bé sẽ đặc biệt phấn khích.

Chiều nay cô ăn một miếng bánh trung thu ngọt ở đơn vị, thai máy rõ ràng trở nên thường xuyên hơn.

Cô luôn cảm thấy thằng nhóc con đang kháng nghị, đòi ngoài ăn một miếng. Chỉ riêng điểm , chắc chắn là con của Trần Ký Bắc sai .

Kết quả là lúc ăn uống quá hoạt bát, tối về nhà tiêu cực lười biếng, thèm chào bố nó một tiếng.

Đến khi bánh trung thu xong, bụng Hạ Thược thể thấy đường nét rõ ràng.

Đặc biệt là cô vóc dáng mảnh mai, tăng quá nhiều cân, nên đứa bé trong bụng cô càng nổi bật. Chị Quách thấy nào cũng đó, “Cô với Tiểu Trương đúng là những kinh khủng, m.a.n.g t.h.a.i vẫn bánh trung thu bình thường. Cô còn kinh khủng hơn, từng thấy cô phản ứng gì mà bụng lớn thế .”

“Không phản ứng chẳng là chuyện ?” Hạ Thược cong mắt , thu dọn đồ đạc về nhà nghỉ ngơi.

Trung Thu năm nay liền kề Quốc Khánh, ngày mùng hai tháng Mười. Được nghỉ hai ngày liên tiếp , cuối cùng cô cũng thể ngủ một giấc thật ngon.

Mẹ Hạ thương cô, cũng cô ngủ nướng nữa, cô ngủ thẳng đến hơn mười giờ mới dậy.

Người còn tỉnh táo, thấy tiếng dì Hà chuyện bên ngoài, “Mang thai là đấy. Vân Anh nhà ngoan ngoãn điều bao, mới hôm bảo ăn lê đông lạnh, thèm đến mức luôn, cái tìm cho con bé đây?”

“Lê đông lạnh?” Mẹ Hạ đến từ Quan Nội hiển nhiên thứ .

“Là quả lê đông cứng như hòn đá bên ngoài.” Dì Hà , “Mùa đông để ngoài trời là , mang về rã đông, ăn ngon tuyệt.”

Hạ Thược thức dậy , Hạ vẫn gọt vỏ khoai tây hỏi, “Thế nên chuẩn một ít cho Tiểu Thược ?”

“Cái đó đợi thêm hai tháng nữa, bây giờ .” Dì Hà , thấy Hạ Thược , liền xách cái giỏ tre bên cạnh, “Tiểu Hạ ngủ dậy ? Đây là trứng ngỗng nhà dì thứ hai của Nhị Lập nuôi, phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i ăn là nhất.”

“Sao bác mang đồ đến nữa?” Trung Thu năm ngoái tặng hai con gà rừng , Hạ Thược ngại quá.

Dì Hà mắt cong lên, “Cháu còn ? Nhị Lập sắp bái sư .”

“Nhị Lập sắp bái sư ạ?” Hạ Thược bất ngờ.

Thời gian bánh trung thu quá bận rộn, cô chỉ Nhị Lập Hà hết ba tháng thử việc, thành công ở xưởng mộc, còn chuyện bái sư.

là sắp bái sư , qua lễ là bái.” Dì Hà ngớt miệng, “Cái còn nhờ phúc Ký Bắc nhà cháu, gì với Nhị Lập, mà thằng bé học hành siêng năng đến thế. Trước đây buổi tối ăn cơm xong việc gì , cứ lang thang khắp nơi, bây giờ việc gì là nó cầm cái bào gỗ đó tự luyện tập. Đợt đưa hai học việc, chỉ giữ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-339.html.]

Hạ Thược thấy là công lao của Trần Ký Bắc, Nhị Lập Hà thể khổ luyện như , lẽ còn liên quan đến cô bé .

Dì Hà thì rõ ràng vui vẻ, nhắc đến con trai là dừng , “ còn đặc biệt hỏi nó, là thùng đơn giản đều thể sửa , cái gì mà lá gỗ thì còn kém chút. So với Ký Bắc nhà cháu thì chắc chắn bằng, nhưng nhanh hơn Tào Đức Trụ nhiều.”

Nói khóe mắt còn đỏ hoe, “Thấy nó như , và bố nó nhắm mắt xuôi tay cũng yên tâm .”

Người tính mềm như Hạ chịu nổi cảnh , lập tức chút hoảng hốt. Hạ Thược cũng vội vàng khuyên nhủ, “Bác gì lạ , bác còn xem nó lấy vợ chứ ạ? Còn trông cháu nội nữa chứ? Đợi cháu nội lớn , còn bế chắt nữa chứ.”

“Cứ bế mãi như , chẳng thành yêu quái già ?” Dì Hà “phì” một tiếng bật .

Ánh mắt bà đặc biệt chân thành, “Nhà cháu giỏ , dì để trứng ngỗng cho cháu. Cháu để dì tròn tấm lòng, dì cũng yên tâm.”

Nói đến mức , tiện từ chối nữa, Hạ rửa tay, dậy tìm một cái giỏ.

Trứng ngỗng dì Hà mang đến ít, đợi , Hạ đếm , “Vừa con luôn miệng kêu đói, mang cái no lâu hơn mang trứng gà.” Rồi khỏi cảm thán, “Một tặng nhiều thế , của bạn Tiểu Trần thật thà quá.”

“Người ở đây khó hòa hợp đúng ạ?” Hạ Thược hỏi bà.

Đến Đông Bắc ba tháng, Hạ cũng thích nghi với cuộc sống ở đây, “Tốt lắm, Tiểu Tôn và nó đều .”

Nghĩ một lát, , “Thằng bé Tiểu Trần cũng , vẻ lạnh lùng, nhưng quan tâm khác. Lần mua lương thực một , về mệt đến mức đau tay, nó bao giờ để mua nữa, đến tháng là tự đạp xe .”

Lần đầu gặp mặt còn luống cuống đến mức gì, giờ nhắc đến Trần Ký Bắc, trong mắt bà ánh lên nụ .

Một lát Trần Ký Bắc về, xe lương thực, thịt, rau, còn buộc một con gà trống.

Hạ Thược với chuyện dì Hà đến, Trần Ký Bắc nhíu mày, “Đợi vài hôm nữa t.h.u.ố.c lào về, gửi biếu chú Hà một ít .”

Hạ Thược cũng ngại cứ nhận đồ của nhà dì Hà mãi, gật đầu.

Cả nhà cùng gói bánh chẻo, còn con gà thì buộc trong sân, để dành Trung Thu ngày mai ăn.

Không ngờ ăn cơm xong rảnh rỗi, đang xem Hạ chăn ủ nhỏ cho em bé, Tôn Thanh đến, trong tay còn cầm một cuốn sổ, “Tháng nhận ba mươi bảy đơn hàng, kiếm gần hai mươi đồng, qua đây tính tiền với .”

“Nhanh thế hơn ba mươi đơn ?” Hạ Thược mừng cho cô .

Tôn Thanh cũng vui, lật lật cuốn sổ, “Chẳng đều nhờ ý kiến đưa , giới thiệu đến thì giảm giá ? Mẹ của thằng bé mập quả nhiên đặt may một cái chỗ , còn những khác nữa. Có mấy nhà điều kiện , đặt may một là hai cái.”

cầm cuốn sổ lẩm bẩm với Hạ Thược một lượt, “Còn hai ngày mốt qua lấy, lúc đó đưa tiền, cũng tính luôn cho .”

“Thật sự quyết định chia phần trăm cho ?” Hạ Thược hỏi cô .

Loading...