[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 321

Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:49:46
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lộ phí cô tự lo, cô tự đón đưa. Mẹ Hạ dám tự khỏi nhà, chuyến tới lui hơn một trăm đồng tiêu tùng.

Mẹ Hạ hộ khẩu và quan hệ lương thực ở Đông Bắc, ăn lương thực còn mua phiếu lương thực, hoặc lương thực giá cao ở nông thôn. Những thứ đều là tiền, bốn tháng cộng , là một khoản chi lớn, tính cũng kém gì việc mỗi tháng cho hai mươi đồng.

Hơn nữa mỗi chuyến về quê ít nhất một tuần, đó là nửa tháng thể , kể còn chịu khổ đường.

Hạ Vạn Quang chắc chắn cô tốn tiền chịu khổ, sẽ chọn trả hai mươi đồng mỗi tháng.

Hạ Thược gì, Hạ Vạn Quang thấy , liền ngả lưng thành ghế, vắt chéo chân, “Tóm điều kiện là như , em đưa tiền, và Vạn Huy sẽ giúp em chăm sóc. Không đưa thì em chịu khó một chút, tính tính cũng là một khoản.”

Anh , “Em nghĩ kỹ nhé, nếu thực sự cũng ép. Lần , em dẫn Đông Bắc luôn.”

Hạ Vạn Quang tự tin, chuẩn sẵn sàng cho việc dù Hạ Thược đồng ý ngay lập tức, cũng sẽ mặc cả với .

Đã là một khoản, ai vất vả thêm hai chuyến? Huống hồ Hạ Thược gả chồng, tự cũng quyền quyết định.

Thực vốn định chuyện mặt , định tìm Hạ Thược chuyện riêng, để Hạ Thược chi khoản tiền . với tính khí của Hạ Thược, chắc chắn ở nhà cũng quyền, thể lén lút lấy nhiều tiền như , kiểu gì cũng qua tay Trần Ký Bắc.

Hạ Vạn Quang thậm chí chuẩn sẵn sàng cho việc Trần Ký Bắc sẽ phản đối đồng ý, ngờ Hạ Thược đột nhiên một tiếng, “Được thôi.”

Anh sững sờ.

Bên vẻ mặt Hạ Thược thoải mái hơn, “Em còn tưởng là chuyện gì lớn lao, hóa là vì cái . Trước khi đến em còn thương lượng với Ký Bắc, để qua đó ở một thời gian, bọn em đầu con, cũng . Em thấy cũng cần bốn tháng vất vả một , cứ qua chỗ em ở , ở hai ba năm tính.”

Hạ Vạn Quang chỉ tiền, bốn tháng cũng nghĩ thật sự để Hạ . Nếu truyền ngoài, trong làng chắc chắn .

Không ngờ Hạ Thược mở miệng là hai ba năm, nghẹn một tiếng, “Em nghĩ kỹ nhé, nông thôn tụi nghèo, sẽ gửi tiền dưỡng già cho em .”

“Em cần cho.” Nụ của Hạ Thược biến mất, chỉ còn vẻ nghiêm túc, đôi mắt trong sáng thậm chí khiến dám thẳng, “Mẹ nuôi em một trận, em nuôi là điều nên . Em và Ký Bắc khó khăn đến mấy, cũng thiếu chút tiền .”

Hạ Vạn Quang còn gì đó, Hạ Vạn Huy cũng chút yên nữa, “Chị!”

Một chữ thốt , bên Hạ bật dậy, “Đủ ! Đừng nữa!” Ôm mặt chạy ngoài.

Đối với một , gì buồn tủi và khó xử hơn việc con cái đá qua đá mặt .

Nếu Hạ Vạn Quang quá đáng, Hạ Thược cũng Hạ . kiểu sói đến , một sẽ thứ hai, cô cứ thỉnh thoảng nhận một cái điện báo, lo lắng nghi ngờ là thật .

Hạ Vạn Quang như cũng , khỏi để Hạ còn giữ tư tưởng cũ, chịu khổ chịu uất ức cũng nhà con trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-321.html.]

Thấy vợ Hạ Vạn Quang chủ kiến bối rối, chỉ thể để Hạ Vạn Huy đuổi theo. Hạ Thược chậm hơn một bước xuống giường đất, Hạ Vạn Quang vẫn còn đang ngẩn ngơ ghế, “Em lời giữ lời, ngày mai sẽ giúp thu dọn hành lý.”

“Em...” Hạ Vạn Quang định mở miệng, Hạ Thược cũng ngoài.

Mẹ Hạ xa, một nhu nhược như bà, cũng dám bước khỏi nhà mà , để hàng xóm thấy.

Hai ở góc tường phía nhà, Hạ Vạn Huy lúng túng, an ủi thế nào.

Hạ Thược bước tới, vỗ vai , “Không , chị chuyện riêng với một lát.”

Hạ Vạn Huy vẫn yên tâm, đối diện với ánh mắt bình tĩnh an ủi của Hạ Thược, đột nhiên nhớ đến sự lý trí và ung dung của cô khi ở Giang Thành.

“Chị an ủi .” Cậu khẽ dặn dò, nhưng xa, chỉ mái hiên cùng Trần Ký Bắc.

Người đàn ông mặt lạnh mắt lạnh, giữa ngón tay thon dài kẹp một điếu t.h.u.ố.c lá, nhưng tuyệt nhiên châm lửa.

Hạ Vạn Huy vẫn lo lắng bên đó, rõ hai đang gì, một lúc lâu mới chú ý, “Anh hút ?”

“Chị em m.a.n.g t.h.a.i .” Giọng Trần Ký Bắc nhàn nhạt, đặt điếu t.h.u.ố.c trở hộp.

Bên , Hạ Thược ôm lấy vai Hạ, “Mẹ thương con, giúp cả chăm sóc Đại Bàng, giúp con chăm sóc em bé.”

Cô rõ ràng đang đ.á.n.h tráo khái niệm, Hạ con trai tổn thương, chứ giúp cô chăm sóc con mới .

Nghe lời cô nũng nịu oán trách , Hạ vội vàng lắc đầu, “Mẹ , ...” Nói nước mắt rơi xuống, “Đều là của , liên lụy đến con, còn để con m.a.n.g t.h.a.i mà chạy về đường xa.”

Người tính tình mềm mại nhân hậu, dù đang buồn bã, cũng quên tự trách, tự trách gây phiền phức cho khác.

Mặc dù bà bao giờ sai, điện báo là Hạ Vạn Quang gửi, tiền cũng là Hạ Vạn Quang ...

Hai thực ở cùng nhiều, nhưng Hạ Thược vẫn để một như chịu đựng cuộc sống trong tay Hạ Vạn Quang, “Con thật, con và Ký Bắc hai ở Giang Thành, bên cạnh một nào. Chưa đến việc dạy con, ngay cả lúc m.a.n.g t.h.a.i cần chú ý gì cũng . Mẹ mà , con gái mù mờ sinh con đó.”

“Mẹ của Tiểu Trần ?” Nhắc đến đại sự của con gái, Hạ lập tức quên .

Người như đó, thông cảm cho khác luôn nhiều hơn thông cảm cho chính . Hạ Thược khẽ thở dài, “Mẹ mất khi chín tuổi . Mẹ thương con bao nhiêu năm , dù cũng thương một chút.”

Mẹ Hạ , vội vàng : “Vậy sẽ chú ý mặt nó, đừng nhắc đến chuyện buồn của nó.”

Nói vẻ mặt do dự, “Mẹ ở bên đó quan hệ lương thực, các con...”

“Ký Bắc mấy tháng tăng lương, hai đứa con bây giờ một tháng thể kiếm hơn tám mươi đồng. Đợi nửa cuối năm con cũng tăng lương là hơn chín mươi đồng, đủ để mua lương thực .” Hạ Thược tựa vai Hạ nhỏ, “Mẹ đừng cho cả nhé.”

Loading...