[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-11-15 10:02:44
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khác .”

Rõ ràng là sư phụ khác , tử mới.

Dường như ông đang nghĩ gì, Lão La một tiếng, “Cậu của ngày xưa sẽ luồn cúi, dành hết tâm sức bánh ngọt việc gây dựng quan hệ. Sẽ chuyện đồ đạc xảy vấn đề, vì bán một ân huệ mà giúp khác giấu . Tâm tư căn bản đặt bánh ngọt, con mắt chọn hàng cũng bằng Tiểu Xa, mới nghĩ giỏi giao tiếp, Phó chủ nhiệm quản lý nhân sự là .”

Điểm Lão La tuyệt đối lầm , việc chọn sản phẩm của hai khi học về là .

Xa chủ nhiệm chọn bánh táo, dễ dễ bán, Thường phó chủ nhiệm chọn bánh hoa sen giòn mắt thể hiện trình độ.

Tuy nhiên Thường phó chủ nhiệm thể chuyện đó, trong lòng hiển nhiên là phục, Lão La cũng giải thích nhiều ý định của , “Chu Tuyết Cầm thể tổ trưởng, nhúng tay ? Còn trộm bánh trôi , trách nào đồng ý cho Tiểu Hạ học.”

...”

Thường phó chủ nhiệm tiến lên một bước, định giải thích, Lão La giơ tay cắt ngang, “Hai năm bắt đầu tuồn bánh trôi của xưởng ngoài, để vợ Đường Cấu và Ngói Phòng bán, những chuyện đều điều tra rõ hết , cần chối cãi. Còn bên huyện Hồng Hương...”

Ông cụ tự giễu, “Cậu chuyện ăn cây táo rào cây sung như thế , nhà máy chắc chắn thể giữ . cho nửa tháng, tự tìm cách chuyển , đỡ để đồn công an báo án.”

“Sư phụ!” Nghe ông nhắc đến việc chuyển nữa, Thường phó chủ nhiệm cuối cùng cũng biến sắc.

“Lúc sai trộm bánh trôi, nghĩ là sư phụ ! Lúc trộm công thức cho Hàn Phú Xương, nghĩ là sư phụ !”

Lão La đập bàn dậy, trong tiếng quát lớn đột ngột, là sự tức giận và thất vọng mà ông kìm nén bấy lâu, “Lương Phó chủ nhiệm ít chứ, còn thỏa mãn? Còn cái công thức , và Tiểu Hạ nghiên cứu bao lâu ? Chỉ vì Tiểu Xa chủ nhiệm, bất mãn, kéo xuống, mà bán tâm huyết của xưởng cho Hàn Phú Xương!”

định bán cho ông ! chỉ tò mò xem, bí quyết gì mà sư phụ cho Hạ Thược mà cho ...”

Đôi khi những lời tuôn trong lúc nóng vội của con , thường là lời thật lòng. Lão La dám tin bất cứ lời nào của ông nữa, “Cậu , tự còn giữ chút thể diện, sư phụ chỉ thể đến đây cho thôi.”

“Sư phụ con thật sự định bán công thức! Con sai , cho con một cơ hội !”

Lão La chuyện tuyệt tình như , giải thích nữa, chỉ khiến ông càng tức giận hơn, Thường phó chủ nhiệm lập tức đổi giải thích thành cầu xin, “Là con hiểu khổ tâm của sư phụ, nhất thời nghĩ thông, là con hồ đồ, phạm sai lầm! Sư phụ phạt con thế nào cũng , đừng đuổi con !”

Trong phút chốc, Lão La dường như thấy thiếu niên mười mấy tuổi đó, phạm , lóc xin tha thứ.

lúc đó phạm , còn cơ hội sửa chữa, còn bây giờ thì ?

Ông cứng lòng, “Nửa tháng, , đích đồn công an báo án. Cậu cũng đừng nghĩ đến việc tìm đến xin xỏ hộ , thẳng ở đây, , thì , chúng hai chỉ thể ở một .”

Đi đồn công an báo án, bây giờ chứng cứ, Tiểu Hầu và vợ ông càng thể thừa nhận. Chỉ cần ông khăng khăng là vu oan, tìm thêm , thế nào cũng thoát .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-308.html.]

Câu mới là đòn sát thủ, xưởng bây giờ thể thế, giữa Lão La và ông , đơn vị chắc chắn sẽ chọn Lão La.

Trong mắt Thường phó chủ nhiệm lóe lên sự kinh ngạc, tiếp theo là sự tổn thương sâu sắc, “Sư phụ.”

“Cậu tự liệu mà .” Lão La tử nuôi từ nhỏ nữa, mở cửa khỏi văn phòng.

Chưa đầy mười ngày, xưởng tin đồn, Thường phó chủ nhiệm sắp chuyển , đến nhà máy thực phẩm thành phố Ngũ cách đây bốn tiếng rưỡi xe.

Cả xưởng xôn xao, hiểu đang lành, .

“Giang Thành gần sông, nước lớn quá. Vợ từ trong Quan đến, chịu khí hậu ở đây, tay nổi khớp xương lớn, chân cũng thường xuyên đau, đưa cô đổi sang chỗ khô ráo hơn để dưỡng bệnh.” Đối với bên ngoài ông như .

Nói thì cũng lọt tai, nhưng là quá đột ngột, luôn khiến nghi ngờ.

đây từng ông vợ đau chân, cũng thấy ông tìm bác sĩ, đột nhiên nghiêm trọng đến mức đổi thành phố sinh sống.

ông , Hạ Thược và Lão La , duy nhất còn chuyện là Chủ nhiệm Hàn thì càng thể . Dù Chủ nhiệm Hàn dùng đều là thủ đoạn bẩn thỉu, sự việc bại lộ, bây giờ vứt bỏ còn kịp, chuyện gì?

Hơn nữa xưởng bánh ngọt huyện Hồng Hương hai tháng nay phê bình t.h.ả.m hại, dùng một đống mỡ heo, cũng nghiên cứu gì.

Họ bây giờ lo còn xong, điên mới chủ động hứng chịu tội danh.

Tuy nhiên cái vẻ đó, Xa chủ nhiệm chắc cũng đoán điều gì đó, mấy ngày nay đối với Thường phó chủ nhiệm luôn lạnh nhạt. Có Hạ Thược gặp ông , ông còn bảo Hạ Thược thời gian nên ở bên Lão La nhiều hơn, chút đồ ngon cho Lão La.

Hạ Thược chỉ ngờ Thường phó chủ nhiệm khi tìm sư phụ , cũng tìm đối thủ , tìm đến cô.

Lúc đó Thường Kim Thuận thu xếp đồ đạc xong, công việc trong tay cũng tạm thời bàn giao cho Xa chủ nhiệm, trút bỏ chức vụ, chỉ thể gọi là Thường Kim Thuận.

Ông gọi Hạ Thược đến gốc dương bên ngoài xưởng, hỏi một câu đầu cuối: “Cô hết ?”

Hạ Thược gì, nhưng cũng phủ nhận.

Người tâm cơ, mưu mô đều thiếu, đáng tiếc quá coi trọng tư lợi, dùng việc chính đáng. Chuyện qua nhiều ngày như , với sự tinh ranh của ông , dù đoán , cũng hỏi thăm từ Hầu bảo vệ, Hạ Thược bất ngờ.

Thường Kim Thuận thấy, liền một tiếng, “Có cảm thấy nhiều như , thể hiểu ?”

Không đợi Hạ Thược trả lời, ông khẽ thở dài, “Đợi cô đến tuổi , lãnh đạo cấp còn trẻ hơn cô, cố gắng thế nào cũng thể tiến thêm nữa, cô sẽ hiểu thôi. Có lẽ cũng thể hiểu, dù bây giờ cô là ưu ái.”

Ông chút tự giễu, “Nghĩ ngày xưa, cũng là tử sư phụ yêu quý nhất, ai mà ngờ ...”

Loading...