[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:16:01
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão La cổng lớn, phòng bảo vệ, “Tiểu Trần nhà cô ngày nào cũng qua đón cô ? Hôm nay đến ?”

Người ngày nào cũng đưa đón vợ về, cả Nhà máy Thực phẩm chỉ một Trần Ký Bắc, lão La cũng khó.

Hạ Thược cũng lạ, “Anh qua muộn hơn, giờ đáng lẽ đến .”

Lời dứt, đèn đường cách đó xa xuất hiện một bóng dáng cao ráo đang đạp xe, Trần Ký Bắc quả nhiên đến.

Thấy lão La, còn xuống xe, lịch sự chào hỏi lão La, “Sư phụ La.”

Hai đây thuộc hai xưởng khác , bây giờ càng thuộc cùng một đơn vị nữa, hiếm khi chủ động chào hỏi khác.

Lão La cũng là vì ai, gật đầu, “Đến đón Tiểu Hạ tan ?” Đạp xe về nhà.

Hạ Thược hướng Trần Ký Bắc đến, “Từ đơn vị qua ?”

Trần Ký Bắc phủ nhận.

Cái Hạ Thược chút nghi hoặc, “Thổ sản gần đây thùng cần gấp ? Cách mùa thu hoạch rau còn hơn một tháng?”

Rau rừng thường bắt đầu từ tháng tư, nhưng chủng loại khá ít, chỉ cỏ rễ nhỏ, cây bồ công (bà bà đinh) các loại. Tháng năm là nhiều nhất, bán cũng rẻ, Thổ sản đều thu mua lúc , muối vận đến nơi khác bán.

Kết quả Trần Ký Bắc chỉ : “Có chút việc.”

Lại là chút việc.

cũng là chuyện công việc của , nhiều, Hạ Thược cũng tiện hỏi nhiều, hỏi cũng chắc hỏi gì.

Hạ Thược chỉ cảm thấy quen.

Trước đây cô tăng ca, việc gì , đều sẽ quán ăn mua cơm , mới đến đón cô . Bây giờ cũng bận, giờ quán ăn quốc doanh cũng còn gì nhiều, hai còn về nhà tự , gần tám giờ mới ăn cơm.

Ăn cơm muộn, ngủ cũng muộn. Ngày thứ hai Hạ Thược về, Trần Ký Bắc chỉ ôm cô , gì cả.

Cái giống phong cách của lắm nhỉ, Hạ Thược nghĩ, mơ mơ màng màng ngủ .

Sáng hôm , Phó chủ nhiệm Thường ngủ một giấc tỉnh táo hơn nhiều, đường gặp cô , còn tươi tắn chào hỏi cô : “Bánh táo học chứ.” Dáng vẻ quan tâm cô .

Hạ Thược thực khó hiểu Phó chủ nhiệm Xưởng .

Nếu ông cố ý chèn ép cô , hôm qua và hôm bánh táo, ông quả thực đưa cô theo bên , dạy hết giấu giếm chút nào; nếu ông lôi kéo cô , tại lúc học tập giúp cô một tay?

Lúc nên quan tâm thì quan tâm, đó nhớ bụng.

Đây là thật sự bận rộn học tập để ý , dìm xuống , mới kéo lên, một đ.á.n.h một kéo để nắm cô trong tay ?

Hạ Thược là loại thể tính toán nhưng thích tính toán, cô thích sự chân thành của Hà Nhị Lập, sự thẳng thắn của Tôn Thanh, sự công bằng yêu tài của lão La và cái tính khí cứng rắn nể mặt ai của Vương. Đối với loại chơi chiêu trò , cô thiện cảm gì.

Chỉ là thà đắc tội quân tử, đắc tội tiểu nhân, cô cũng định x.é to.ạc mặt với đối phương, : “Người dạy tỉ mỉ, học .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-286.html.]

Hai chuyện vài câu, trưa tan , Phó chủ nhiệm Thường còn cố ý một công thức bánh táo cho Hạ Thược.

Hạ Thược cảm ơn đối phương, xem qua, đừng là so với sổ ghi chép của cô , so với công thức lão La đưa cho cô cũng sơ sài hơn.

Người thật sự thiếu một chút chân thành, lôi kéo , bỏ vốn. Không như lão La, ngay cả danh phận sư đồ cũng , truyền hết kiến thức, còn âm thầm giúp cô nhiều như .

Hạ Thược tiện tay kẹp công thức sổ ghi chép, đang chuẩn ăn trưa, bên ngoài gõ cửa, “Hạ Thược ở xưởng ?”

Chị Quách gần cửa, gọi, “Tiểu Hạ, tìm!”

Hạ Thược liền cất sổ ghi chép ngoài, phát hiện là chị dâu của Hà Nhị Lập, vợ của Hà Đại Lập.

tiếp xúc với thật sự nhiều, thậm chí thể coi là quen , bữa cơm duy nhất ăn cùng , ăn cũng vui vẻ gì.

Lúc đó chị dâu Hà Nhị Lập để ấn tượng cho cô là thích nổi bật bới móc, còn phân biệt cảnh.

Đó là ngày vui lớn của em chồng cô , cô giúp đỡ gì thì thôi, đến muộn nhất, gây chuyện nhất. Loại việc gì, tuyệt đối sẽ đến tìm cô , thấy vợ chồng họ ngay cả nhà chồng cô cũng ít khi về.

Hạ Thược khách sáo, sự khách sáo ẩn chứa sự xa cách, “Chị dâu đến tìm Nhị Lập ? Giờ chắc về nhà ăn cơm .”

tìm nó gì? đến tìm cô.” Vợ Hà Đại Lập trong phòng, “Chúng ngoài chuyện.”

Hạ Thược từ chối, nhưng ngay cả cái áo khoác cũng mặc, cứ thế theo ngoài.

Một là ám chỉ đối phương gì thì nhanh lên, hai là đối phương vạn nhất gì đó cô tiện đáp lời, cô cũng thể lấy cớ lạnh, kết thúc chủ đề.

Nhìn xung quanh ai, vợ Hà Đại Lập lập tức hạ giọng hỏi cô : “Nhà cô gần đây thiếu tiền ?”

Thiếu tiền?

Hạ Thược lặng lẽ nhướn mày, mặt chỉ nghi hoặc, “Chị dâu thấy từ ? và Ký Bắc tuy kiếm nhiều, nhưng một con, hai già nuôi, thể thiếu tiền?”

“Gặp cô còn giả vờ gì nữa?” Vợ Hà Đại Lập vẻ mặt từ lâu , “Không thiếu tiền, Tiểu Trần nhà cô bán thùng gì?”

Thì là chuyện cái thùng đó…

Hạ Thược hiểu , “Trước đây nhà muối dưa cần dùng thùng, Ký Bắc mua ít gỗ về , dùng hết, liền đóng một cặp thùng.”

“Cô bỏ  nhanh , Nhị Lập giới thiệu với , bán hai cặp , chất lượng đều .”

Hai cặp?

Lần Hạ Thược thật sự bất ngờ.

Vợ Hà Đại Lập còn tưởng cô bất ngờ vì rõ như , “Cái chuyện quán xuyến nhà cửa , ai mà lúc túng thiếu? Mấy nếu thiếu tiền, thể nghĩ cách khác, đóng thùng tốn công lắm, trừ tiền gỗ cũng chẳng kiếm bao nhiêu.”

Đoán chừng hỏi cô thiếu tiền là giả, cái cách khác mới là trọng điểm, Hạ Thược gì.

Vợ Hà Đại Lập chỉ nghĩ cô trúng cảnh khó khăn nên thấy ngượng ngùng, giọng càng hạ thấp hơn, “ một cháu trai, năm ngoái nghiệp, tuyển Thổ sản công nhân thời vụ. Cái sắp nửa năm , đến lúc chuyển chính thức , chỉ thiếu một giúp nó đỡ thôi.”

Loading...