Hạ Thược đỡ cô gõ cửa nhà tiếp theo, hỏi: “Vậy chị dâu và họ kẻ thù ?”
Giọng bình tĩnh, lý trí, nhẹ nhàng, dễ . Rõ ràng mới gặp đầu, nhưng cảm xúc hoảng loạn của Tần Thư xoa dịu đôi chút, cái đầu rối bời cũng bắt đầu suy nghĩ theo dòng mạch của cô, “Không, họ em mới đến nửa năm, càng thể .”
“Vậy chị dâu thể yên tâm, ít nhất đứa trẻ sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”
hỏi hết cả con hẻm, quen quen đều thấy Tiểu Hổ. Người nhà họ Tần tìm ở những nơi xa hơn, Tần Thư cũng chuyển sang con hẻm khác tiếp tục hỏi, chỉ là theo thời gian trôi qua, cơ thể cô run rẩy càng lúc càng dữ dội.
“Chị dâu, hồi đó chị thế nào để giành quyền nuôi con?” Hạ Thược đột nhiên hỏi.
Chuyện thì liên quan gì đến việc Tiểu Hổ mất tích!
Tần Thư lo lắng như kiến bò chảo nóng, thấy câu hỏi liên quan gì , cô một chữ nào.
Hạ Thược thể cảm nhận sự lo lắng của cô , “Là Tết, chị xem khi nào bố đứa trẻ nhớ con, nên đón nó ?”
Cả Tần Thư chấn động.
, bố đứa trẻ, cô quên mất bố đứa trẻ?
nghĩ đến đàn ông đó, cô lắc đầu, “Không thể nào, ly hôn gần một năm , từng đến thăm con. Hồi đó chính là khác bên ngoài, đó còn mang thai, thiếu Tiểu Hổ là một đứa con trai, nên mới đồng ý để mang con .”
Sự thật thực còn khó khăn hơn những gì cô , phụ nữ chỉ mang thai, mà còn chồng và chị chồng cô chăm sóc.
Chồng cô ngoại tình, chỉ đều giấu cô , mà chồng và chị chồng còn chăm sóc thứ ba. Đến khi cô phát hiện , phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i năm sáu tháng , chồng cô còn lén lút lấy hết đồ trang sức từng tặng cô đưa cho thứ ba.
Cô ly hôn, nhà chồng hề ngăn cản, là nhường chỗ cho Tú Mai.
Quyền nuôi con thì giằng co một thời gian, nhưng ai cũng bụng phụ nữ nhọn, chắc chắn là con trai, nhà chồng cô cũng buông tay.
Hạ Thược là ngoài cuộc nên sáng suốt, nhưng những thành kiến đó của cô , “Vậy ở ngoài đó của sinh chứ? Sinh con gái con trai?”
Tần Thư sững sờ.
Cô , để chấm dứt với quá khứ, bố đứa trẻ đến thăm con, cô cũng bao giờ hỏi thăm chuyện của đối phương.
lúc , Lục Trạch Đồng và Trần Ký Bắc về.
“Không tìm thấy con.” Lục Trạch Đồng gặp , “ Ký Bắc nghi ngờ, đứa trẻ thể bố nó bế .”
Thật ngờ trùng hợp với suy đoán của Hạ Thược, Hạ Thược kìm ngước mắt lên, trao đổi ánh mắt với đàn ông.
Tần Thư , cũng tiếp tục gõ cửa nữa, “ hỏi xem, bà chắc .”
Bà lão nhà họ Tần quả nhiên , “Hai đứa ly hôn, nó cưới ngay con hồ ly tinh đó cửa . con hồ ly tinh đó điều, sinh là con gái, nó giận đến mức một ngày trời ăn cơm. Cô chuyện nhà nó, nên với cô.”
Tần Thư cũng ngờ lúc đầu thề thốt chắc chắn là con trai, cuối cùng thành con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-255.html.]
Hơn nữa dù là con gái, vẫn thể sinh tiếp. Thái Phó Ân năm nay mới ba mươi mốt tuổi, phụ nữ còn trẻ hơn.
Mặc dù nghi hoặc, Tần Thư vẫn quyết định hỏi thăm tình hình bên bố đứa trẻ.
Đứa trẻ mới năm tuổi, thời gian ngắn như , thể tự chạy đến nơi quá xa .
Tương tự, đứa trẻ năm tuổi , lạc ngay cửa nhà, nếu gặp , cũng gây chút tiếng động.
Mẹ Tần Thư tìm trai cô ngoài hỏi thăm, còn Tần Thư thêm một con hẻm nữa, vẫn hỏi tung tích Tiểu Hổ.
Thấy cô thực sự thể vững nữa, Hạ Thược đành ép cô về nhà, “Không thể nào lớn tìm , mà chị và đứa nhỏ ngã bệnh chứ?”
Hạ Thược rót cho cô một cốc nước, lấy chà là sữa và mứt táo mang đến, “Ăn chút đồ ngọt bổ sung thể lực.”
“Cảm ơn.” Tần Thư nhận lấy cốc nước sưởi ấm trong tay, tuy về, nhưng tâm trí rõ ràng thể bình tĩnh , mặt cũng trắng bệch.
Mãi một lúc lâu, cô mới xin Hạ Thược, “Xin , hai từ xa đến khách mà chúng tiếp đãi chu đáo, còn để hai lo lắng theo.”
“Cái là gì, con cái quan trọng hơn.” Hạ Thược nắm tay cô , đích lấy tăm xỉa răng xiên một miếng mứt táo cho cô .
Táo Fuji đỏ gọt vỏ bỏ hạt thái lát, ngâm mật ong thành màu hổ phách hấp dẫn, kết cấu mất độ giòn của táo, trở nên mềm mại và mịn màng. Vì ngâm mật ong, độ ngọt .
Tần Thư tuy khẩu vị, nhưng Hạ Thược đưa cho, cô vẫn ăn, thậm chí vô thức ăn mấy miếng.
Hai cứ thế giường sưởi chờ đợi, Tần Thư , Hạ Thược cũng chuyện phiền cô .
Lục Trạch Đồng và Trần Ký Bắc về , là hai con hẻm phía thấy bế đứa trẻ ngoài. Trời quá tối rõ mặt đứa trẻ và lớn, nhưng lớn dáng cao, lẽ là phụ nữ, đứa trẻ cũng .
“Tết nhiều, họ tưởng là chơi về nên nghĩ nhiều, hỏi mới nhớ .”
Đứa trẻ , hoặc là chuốc thuốc, hoặc là quen .
Mấy đang bàn luận, trai Tần Thư về, nhà còn kịp phủi tuyết giày, “Hỏi thăm , bà lão nhà họ Thái cứ thúc giục, mới cưới của Thái Phó Ân hai tháng thai, Tết cẩn thận trượt chân sảy mất .”
Tết trượt chân sảy mất?
Thời điểm quá trùng hợp, khiến khó mà liên tưởng đến .
Đặc biệt còn thấy phụ nữ bế đứa trẻ ngoài, chỉ một , mà mấy đều thấy.
“ đòi .” Tần Thư nghiến răng dậy.
Lúc bảo cô ở nhà chờ đợi rõ ràng là thực tế, Lục Trạch Đồng nhiều, tìm áo khoác choàng lên cô , “Anh chở em .”
Hạ Thược và Trần Ký Bắc cũng dậy, nhưng Lục Trạch Đồng để họ , “Hai đứa tàu cả ngày, ở nhà nghỉ ngơi .”
Tần Thư cũng : “Hai cứ nghỉ , lão Lục, với mấy em nhà , chắc chắn sẽ tìm con.”