[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-11-13 03:21:39
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Ký Bắc im lặng một chút, giọng trầm xuống, “Đã đưa.”

“Anh thật sự đưa ?” Hạ Thược mở to mắt, nghĩ cũng liên quan đến , hỏi: “Đưa bao nhiêu?”

“Hai mươi. Ông mộ mưa cuốn trôi, cần sửa .”

Hai mươi đồng cũng ít , nửa tháng lương đấy. Huống hồ lúc đó Trần Ký Bắc mới đến, một tháng còn bốn mươi đồng.

Hơn nữa trong quan (ý chỉ vùng phía trong Sơn Hải Quan, đối lập với Đông Bắc) năm ngoái còn hạn hán, cây trồng đều khô héo, lấy mưa lớn đến mức cuốn trôi cả mộ?

Hạ Thược một nữa gạt đầu đàn ông , trực tiếp , “Anh sẽ năm nay còn đưa nữa chứ?”

Trần Ký Bắc cúi mắt cô, gì.

Hạ Thược lập tức trợn mắt, “Không đưa!” Chỉ là sức sát thương gì, chỉ còn vẻ hung dữ mềm mại.

Trần Ký Bắc mím môi, đang định gì đó, Hạ Thược : “Chúng gửi tiền, gửi đồ.”

Gửi đồ?

Điều Trần Ký Bắc sững sờ.

Hạ Thược cầm bức thư đó, “Ông tảo mộ , cúng bái tử tế, cho kết hôn ? Chỉ cho tiền thể hiện lòng hiếu thảo của em và , chúng trực tiếp mua giấy tiền vàng mã gửi về.”

Anh một câu , một câu chúng , ánh mắt Trần Ký Bắc luôn đặt khuôn mặt trắng nõn của cô.

Lúc trực tiếp mua giấy tiền vàng mã gửi về, trong mắt mới lộ vẻ kinh ngạc.

Hạ Thược nghĩ kỹ , “Cứ mua giấy tiền vàng mã gửi về, mua một đống lớn tha hồ mà đốt, cộng thêm phí bưu điện, mười đồng cũng đủ . Hai chúng cùng thư bảo ông đốt cho , rõ tình hình gần đây của , em xem ai dám bất hiếu?”

Trần Ký Bắc vẫn là quan tâm thì rối trí, tẩy rửa qua mạng lưới , đời nhiều chiêu trò đến thế.

Hạ Thược ngay cả cách đối phó tiếp theo cũng nghĩ sẵn, “Nếu sang năm ông cho chúng cúng bái, mộ cuốn trôi, chúng sẽ gửi một túi đất và gạch về. Thà đem tiền cống hiến cho bưu điện quốc gia, cũng để cho cả nhà ông tiêu.”

Chỉ Hạ Thược , Trần Ký Bắc thể tưởng tượng vẻ mặt của bố Trần khi nhận đồ, chắc chắn sẽ thú vị.

“Hạ Thược.” Anh nhịn gọi khẽ một tiếng.

Hạ Thược ngước mắt lên, liền thấy đàn ông chớp mắt, đáy mắt đen láy dường như chút ý .

Người đàn ông còn ?

Hạ Thược sững sờ, Trần Ký Bắc cúi sát gần.

Một tay đàn ông đặt vai cô, theo khuôn mặt tuấn tú phóng đại, cô thậm chí thể thấy rõ bóng hình trong mắt . Bóng hình đó dường như chút ngây ngốc, quên chuyện cũng quên cử động, chỉ tiếng tim đập bên tai càng lúc càng lớn.

Thấy một nụ hôn nhẹ sắp rơi xuống mắt cô, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng cửa “rầm” một cái.

Hạ Thược hề nghĩ ngợi về phía cửa, Trần Ký Bắc chỉ cảm thấy môi hàng mi dài lướt qua, trong lòng còn ai nữa.

Kết quả tim đập thình thịch, chỉ là cánh cửa nhà bếp gió thổi động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-161.html.]

Không Tôn Thanh, Lý Lai Đệ, cũng Hà Nhị Lập chạy sang đây ban đêm…

Hạ Thược cạn lời, cô c.h.ế.t tiệt phản xạ điều kiện do sợ hãi !

Không khí cứ thế phá vỡ, Trần Ký Bắc càng mặt đen , ngoài “rầm” một tiếng đóng chặt cửa.

Quay Hạ Thược mặt còn đỏ, đang định tiếp tục, bên ngoài đổi trời, hạt mưa lộp bộp rơi xuống.

“Quần áo còn phơi ở ngoài!” Hạ Thược vội vàng nhảy xuống giường chạy ngoài.

Thế là hai chạy ngoài thu quần áo, thu xong về còn dọn bàn ăn, cứ thế bỏ lỡ cơ hội .

Trần Ký Bắc mím chặt môi, tấm rèm cửa lay động im lặng hồi lâu, “Trời lạnh , cái lẽ nên .”

Thay bằng cửa sắt, nhất là lắp thêm mười bảy mười tám cái khóa, ai đến cũng đừng hòng dễ dàng đẩy .

Bàn bạc xong xuôi, Hạ Thược tối hôm đó liền đưa cho Trần Ký Bắc mười đồng, và một bức thư.

Sáng hôm Trần Ký Bắc tranh thủ thời gian thành công việc, tan ca sớm mua giấy tiền vàng mã, cô bán hàng còn giật , “Anh mua nhiều thế gì?” Nếu là thập niên tám mươi, còn nghi ngờ buôn bán nhỏ (con buôn).

Trần Ký Bắc nhiều, trả tiền xong, dùng báo gói kỹ cả đống giấy tiền vàng mã đó.

Cái gây khó chịu thì đúng là gây khó chịu, bố Trần cũng thật sự thể giữ dùng cho , nhưng cũng thật sự sợ gửi cho .

Cứ như , Trần Ký Bắc còn tốn thêm ít tiền bưu phí. mười đồng cũng đủ , quan trọng là xả cơn tức.

Nghĩ đến xả cơn tức, Trần Ký Bắc khỏi nghĩ đến nghĩ ý , ánh mắt lạnh lùng tuấn tú chút dịu dàng.

Đầu óc phụ nữ đó hình như luôn những ý tưởng kỳ lạ, tinh nghịch trêu chọc khác, khiến nghĩ bằng cách nào, nhưng hiệu quả. Lần đối phó với gia đình Đái Trường Khánh là , đối xử với bố cũng .

Mở khóa xe đạp, đang định lên xe rời , bên cạnh đột nhiên gọi , “Đồng chí , chúng hình như gặp ở ?”

Giọng nhẹ nhàng, mềm mại mang theo chút e dè, gợi lòng thương xót.

Tuy nhiên Trần Ký Bắc thấy liền cau mày, hề về phía đó.

Vương Tiểu Xuân bao giờ ngó lơ như thế, nhịn đuổi theo mấy bước, “ nhớ , cùng cô Tiểu Thược.”

Nghe cô nhắc đến Hạ Thược, Trần Ký Bắc cuối cùng cũng liếc một cái, nhưng sắc mặt vẫn lạnh lùng.

Vương Tiểu Xuân lập tức cúi đầu như dọa, để lộ chiếc cổ trắng nõn mảnh khảnh, thôi, “Có một chuyện, vốn dĩ nên với …”

Lời còn xong Trần Ký Bắc cắt ngang, “Vậy thì đừng .”

Vương Tiểu Xuân lúc đó liền nghẹn họng.

Không nên , thì đừng , đây là phản ứng của bình thường ?

Chẳng lẽ hề tò mò một chút nào ?

Thấy Trần Ký Bắc thu hồi tầm mắt, chuẩn lên xe , cô chỉ đành tăng tốc độ , “ chuyện quyền , cô nên giấu , cũng nên kẻ đồng lõa .”

Cô gái cằm nhọn dường như hạ quyết tâm, “Sở dĩ tên Tiểu Thược, là một đồng nghiệp nam trong đơn vị gọi, cô và đồng nghiệp nam đó của …” Cô dừng , “Tóm tự hiểu nhé.”

Loading...