[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-11-13 02:54:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ những chuyện liên quan gì đến Hạ Thược, một công nhân tạm thời, nhưng ông cố ý nhắc đến, “Bánh trung thu nhân đường vẫn giữ giá năm ngoái.”

Hạ Thược xong liền hiểu, “Vậy tổ chúng chẳng thể tiết kiệm gần nghìn đồng chi phí cho nhà máy ?”

Gần nghìn đồng tuyệt đối ít, là tiền lương cả năm của hai đấy.

Hạ Thược "tổ chúng ", chứ một cá nhân nào, chạm đúng lòng tự tôn tập thể của chú La, lãnh đạo tổ bánh kẹo nhiều năm.

Nụ mặt chú La càng đậm hơn, “Chuyện là do cô đề xuất, ghi công đầu cho cô. Lát nữa sẽ chọn vài lập một ca tạm thời, thử nghiệm hiệu suất của lò nướng kiểu mới, cô và mấy đồng nghiệp đều qua đây, xem các ca khác ai tay nghề nhanh nhẹn thì cho cùng.”

Hạ Thược về kể chuyện , chị Quách , “Vậy chừng lúc đó chúng cần tăng ca nữa.”

Nhiệm vụ bánh trung thu nặng, những loại bánh như bánh trung thu vỏ bột, máy nhào bột, máy trộn nhân, vỏ bánh cũng chỉ cần nướng một , mỗi mỗi ngày đạt sản lượng một trăm năm mươi cân. Nhiều hơn bình thường một nửa, buổi tối thường xuyên tăng ca.

Lò nướng kiểu mới tiết kiệm nhân lực, tay nghề nhanh nhẹn , chắc chắn thể tan ca sớm hơn năm.

Anh Vương đến nhà máy thực phẩm sớm nhất, “Bây giờ thật là tiện lợi, nhớ ngày xưa đừng là lò nướng điện, ngay cả băng chuyền điện cũng , còn dùng tay đẩy.”

“Trước đây còn dùng tay đẩy ?” Hạ Thược thật sự những chuyện .

Thực tế nếu đến nhà máy thực phẩm, cô còn từng thấy cái lò nướng nào lớn và dài như .

dùng tay đẩy.” Anh Vương , “Lúc đó ngoài chuyên thêm than, còn chuyên đẩy khay nướng, xong một ngày là mồ hôi. Thực chỉ là đây, bây giờ một nhà máy nhỏ ở các địa phương vẫn còn dùng loại lò nướng . Năm sư phụ cử học tập, gặp một cái. Anh chỗ họ còn điện, tất cả thứ đều dựa sức , hiệu suất đặc biệt thấp.”

Cái Hạ Thược thể hiểu , khi cô đến đây, quê nhà bên Sơn Hải Quan còn điện.

Đừng là nông thôn ở quê, nông thôn xung quanh Giang Thành cũng điện, các nhà buổi tối vẫn thắp đèn dầu.

Chỉ còn vài ngày nữa là bắt đầu bánh trung thu, buổi chiều còn kết thúc, cả tổ bánh kẹo đều báo giá của Cục Thương nghiệp .

Chu Tuyết Cầm đổi vẻ u ám thường ngày, còn mang theo gió, khiến chị Quách cứ thắc mắc lưng, “Sao cô vui thế nhỉ?”

“Chắc là thấy cơ hội thăng chức trở ?” Trương Thục Chân đoán.

Chị Quách nghĩ cũng , “Mỗi năm bánh trung thu, bánh trôi mới là lúc thử thách con nhất, cũng là cơ hội thể hiện nhất. Cô đây thể thăng lên, chẳng là nhờ tìm quan hệ, còn cố gắng hết sức thể hiện hai dịp .”

Chú La "đánh c.h.ế.t" cô , chỉ tạm thời rút cô xuống, nhưng thể thăng chức trở , còn xem bản Chu Tuyết Cầm.

“Xem chúng còn cố gắng một chút.” Chị Quách nháy mắt với mấy , “Không thể để cô cứ thế thăng lên trở .”

Không quản lý sướng bao, nếu Chu Tuyết Cầm thăng chức trở , những từng chú La chỉ định việc như họ tám phần là yên. Dù họ đều chứng kiến mặt đáng hổ nhất của Chu Tuyết Cầm, chắc là ghi sổ đen .

Bên đang thì thầm, Ngưu Lượng, mỗi ngày đều tan ca sớm hai tiếng, đột nhiên chạy về.

Không cần mở lời, vẻ mặt , “Lại xảy chuyện nữa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-136.html.]

Chị Quách Hạ Thược, “Không là phòng thợ mộc đấy chứ?”

Chu Tuyết Cầm mới từ ngoài trở về, mặt cũng cứng , sợ Tào Đức Trụ gây chuyện mất mặt nào đó.

Ngưu Lượng rõ ràng là chạy về, mặt đỏ bừng, vẫn còn thở dốc, thở đến mức chút sốt ruột, mới : “Không, phòng thợ mộc.”

Nghe phòng thợ mộc, Chu Tuyết Cầm trong lòng nhẹ nhõm, ngẩng cằm thèm liếc ai . Cứ như thể cả tổ chỉ là yêu công việc, chỉ hóng chuyện, những khác chuyện trong giờ việc, đều là lãng phí thời gian của Đảng và nhân dân.

Ngưu Lượng thở thêm vài , mới chuyện lưu loát, “Là ở cổng đơn vị, khiêng một đến, đang gây rối. Nói là” Anh Hạ Thược, “Nói là Hà Nhị Lập ở tổ nấu rượu đ.á.n.h thương, yêu cầu cho một lời giải thích.”

Hà Nhị Lập?

Lần những khác cũng về phía Hạ Thược.

Trong đơn vị ai cũng Trần Ký Bắc và Hà Nhị Lập quan hệ , đây nếu Trần Ký Bắc và Hạ Thược, Hà Nhị Lập thể giống như Trịnh Đại Khuê, Mã Tiểu Bảo .

Hạ Thược lắc đầu, “Không thể là Nhị Lập , Nhị Lập chỉ là đồ phế vật chiến đấu.”

“Phế vật chiến đấu là ý gì?” Chị Quách hiểu lắm.

“Là cặn bã sức chiến đấu chỉ năm thôi.” Hạ Thược , “Anh khác đ.á.n.h như thế thì còn tạm, đ.á.n.h khác thành như thế là thể nào.”

Mọi : “……”

Cho dù là sự thật nữa, cô, vợ của bạn nhất Hà Nhị Lập, thể giảm tránh một chút ?

Trong sự im lặng, Chu Tuyết Cầm ở bên cạnh khẩy một tiếng, “Quả nhiên loại nào tìm loại đó, đều cùng một mùi hôi.”

Mọi đều coi như thấy, ai để ý đến cô .

Thấy công việc gần xong, Hạ Thược tranh thủ thời gian ngắt xong mấy cặp bột cuối cùng, rửa tay, “ qua xem .”

ngắt xong, chị Quách bên cũng trộn bột xong, “ cũng .”

Trong xưởng một nửa ùa , Trương Thục Chân đang m.a.n.g t.h.a.i lớn, chỗ đông tiện , ở xưởng trông phòng ủ men. Không lâu , Chu Tuyết Cầm bỏ dở công việc, “ vệ sinh.” cũng theo.

Ai mà mới vệ sinh xong, cho cùng, chẳng xem trò vui của Hạ Thược .

Anh Vương bình thường thích bàn tán về khác, cũng nhịn lắc đầu, “Cái cô Chu Tuyết Cầm , càng ngày càng trầm .”

Từ khi Chu Tuyết Cầm tổ trưởng chút kiêu ngạo, bây giờ rớt khỏi vị trí tổ trưởng, tâm lý càng tệ hơn.

Anh Vương nghĩ một lát, cũng rửa tay theo, để tránh bên xảy xô xát, thương mấy nữ đồng chí trong tổ.

Hạ Thược còn đến nơi, từ xa thấy cổng đơn vị vây kín một vòng , tiếng than vang vọng, thể ngăn .

“Con trai ơi ~ Sao con thương thành thế ? Nếu con mệnh hệ gì, sống đây ~~”

Loading...