Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 71: --- Rất tốt, thân phận bại lộ rồi.

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:42:49
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu đúng là linh phù, với dáng vẻ của Mạc Vũ... e rằng thể vẽ .

 

Chẳng lẽ Mạc Vũ cung cấp bùa cho nàng ?

 

Nếu đúng như , Mạc Vũ nàng là linh hồn từ dị thế, nên mới để mắt đến nàng ?

 

, Mạc Vũ mới vô duyên vô cớ ngay từ đầu mang theo địch ý với nàng?

 

Suy nghĩ kỹ , hình như lý hơn một chút.

 

tóm , bất kể để mắt , chuyện Mạc Vũ giúp nàng gây sự thì khả năng xác định lên đến 70% .

 

Nghĩ đến đây, Mộ Vãn Thư khẽ giật , ánh mắt lạnh trong chớp mắt. Chu Dịch Xuyên ở phía nhận sự đổi của nàng, liền vươn tay ôm lấy nàng.

 

“Sao ? Nàng đang lo lắng về tấm bùa ?”

 

Khi nhận thấy Mạc Vũ tay, Chu Dịch Xuyên vươn tay bảo vệ Mộ Vãn Thư, nên cũng thấy tấm bùa đó.

 

Mộ Vãn Thư , ngẩng đầu .

 

“Chàng cũng thấy ?”

 

“Ừm, cũng thấy lời nàng với nàng , mà tấm bùa hình như chỉ và nàng thấy, nương ở gần cũng thấy.” Nhìn đôi mắt trong veo của vợ, Chu Dịch Xuyên thành thật gật đầu.

 

Vì quanh năm săn b.ắ.n nên thính giác của vốn luôn , cộng thêm thời gian cùng vợ ho khan ho khan (ám chỉ chuyện chăn gối), các chức năng cơ thể hiểu càng hơn nên rõ.

 

Sở dĩ cảm thấy tấm bùa chỉ và vợ thấy, là vì lúc đó Chu mẫu còn nghi hoặc hỏi , vợ Mạc Vũ gì.

 

... lúc đó Mạc Vũ, mà là tấm bùa.

 

Mộ Vãn Thư: “.........”

 

Trong chốc lát, nàng nên gì.

 

Im lặng một lúc, nàng bỗng nhớ một chuyện, nghiêng đầu đ.á.n.h giá Chu Dịch Xuyên.

 

Thật khi nàng xuyên , một thời gian dài liên tục mơ một giấc mơ kỳ lạ, trong mơ một đàn ông cổ trang rõ mặt cứ lảng vảng trong biệt thự của nàng.

 

Người đàn ông cổ trang đó còn dính đầy máu, nàng mơ thấy nhiều , khiến nàng còn tưởng thứ bẩn thỉu nào đó theo dõi.

 

Trước đây cảm thấy ... nhưng bây giờ , nàng luôn cảm thấy đàn ông cổ trang chút giống tên .

 

“Chàng... khi thương hôn mê từng mơ thấy giấc mơ kỳ lạ nào ?” Nghĩ một lát, Mộ Vãn Thư hỏi.

 

Chu Dịch Xuyên khựng , đó cứng đờ, ôm Mộ Vãn Thư chặt hơn một chút, gì.

 

Mãi đó, mới âm thầm thật với Mộ Vãn Thư.

 

Khi hôn mê quả thực mơ một giấc mơ dài và kỳ lạ, trong mơ ở một thế giới đầy những ngôi nhà kỳ quái.

 

Người ở thế giới đó mặc quần áo... còn hở hang, tóc của đàn ông cũng ngắn, búi tóc, xe ở đó cần bò ngựa kéo mà vẫn chạy .

 

Mỗi bọn họ đều cầm một viên gạch nhỏ kỳ lạ, ở đó hầu như rời viên gạch khỏi tay, còn thể dùng viên gạch đó để mua đồ ăn thức uống.

 

Tóm , đó là một thế giới kỳ lạ.

 

giống như một linh hồn cô độc phiêu dạt trong thế giới đó, ở đó thấy , mà cũng thể chạm bất cứ thứ gì của thế giới đó.

 

Trong quá trình phiêu dạt, đến một ngôi nhà yên tĩnh, trong ngôi nhà đó chỉ một cô gái sinh sống.

 

Từ khi đến ngôi nhà đó, liền phát hiện bản hình như ràng buộc trong ngôi nhà đó, , ràng buộc bên cạnh cô gái đó.

 

Bởi vì khi cô gái đó ngoài, cũng thể theo khỏi ngôi nhà đó, nhưng khi ngoài thể rời xa nàng quá mức.

 

Mấy thử rời thành, liền bỏ cuộc, chấp nhận phận theo bên cô gái đó.

 

Mang theo nỗi hổ, cuộc sống của nàng.

 

Và cứ thế ngày qua ngày, trôi qua bao lâu trong giấc mơ, hình như yêu cô gái đó.

 

Nhìn nàng cẩn thận thương, sẽ vô cớ cảm thấy đau lòng.

 

Nhìn thấy nàng ngây ngô khi thấy những chuyện vui trong cái "viên gạch nhỏ" chứa đầy đồ, cũng vô thức cùng nàng ngây ngô.

 

Thời gian trôi qua lâu, còn tưởng sẽ cứ mãi theo nàng theo cách .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-71-rat-tot-than-phan-bai-lo-roi.html.]

Mèo Dịch Truyện

 

Thế nhưng, bất ngờ xuất hiện.

 

Trong một nàng ngoài, bất ngờ gặp một đám trẻ con băng qua đường.

 

Lúc đó đường nhiều xe cộ lớn, nhưng một đứa trẻ trong đó bất ngờ lao đường ngay lúc chiếc xe lớn sắp lao tới.

 

Mọi chuyện xảy nhanh, nàng cứu đứa trẻ đó, còn thể cứu nàng.

 

thể chạm nàng.

 

Khi thấy nàng đ.â.m ngã xuống đất, m.á.u tươi nhuộm đỏ một vùng rộng lớn, mất thở, thế giới của lập tức biến thành bóng tối.

 

Hai tay run rẩy mấy ôm nàng lên, nhưng chỉ thể xuyên qua cơ thể nàng, thể chạm nàng.

 

Nhìn đứa trẻ đang ngây ngô trong vòng tay ở phía , hai mắt đỏ ngầu.

 

ngay đó thấy nàng đang bay lơ lửng giữa trung, là linh hồn của nàng.

 

Trơ mắt nàng một luồng sức mạnh rõ hút xoáy nước, cũng liền hút theo trong.

 

...Đến khi mở mắt nữa, thì cùng nàng trở về thế giới .

 

Và trong quá trình nàng chuyện với bà mai , nàng chính là vợ mà Chu mẫu tìm cho .

 

Sau đó, liền tỉnh trong cơ thể của .

 

Mà bởi vì hôn mê quá lâu, nên khi mới tỉnh dậy hề nhớ chuyện trong giấc mơ .

 

Mãi mới từ từ nhớ ...

 

Mộ Vãn Thư xong lời , lặng lẽ sờ sờ mũi.

 

Rất , phận bại lộ .

 

hiểu , khi phận bóc trần, nàng cảm thấy như trút gánh nặng trong lòng.

 

Bàn tay to lớn ấm áp nắm lấy bàn tay nhỏ đang xoa mũi của nàng, khẽ đặt một nụ hôn lên môi nàng.

 

“Và thứ sức mạnh trong thể nàng cường đại, đừng tùy tiện dùng nữa. Sau khi động phòng, thể cường tráng hơn nhiều, dùng những thứ nàng mang về, cả nương và cũng đều khỏe mạnh hơn ít.”

 

“Sau chuyện gì cứ với , đừng tự gánh vác, dù thì nàng còn chỗ nào mà .”

 

“!!!!!” Không bóc trần phận thì cứ bóc , cứ kèm theo chút "sắc sắc" gì chứ?

 

Mộ Vãn Thư đến mức mặt đỏ bừng, nhưng đối phương vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.

 

“Không đúng, vẫn luôn theo ở thế giới , thì khi tắm rửa... !” Hồn phách thể xuyên qua vật mà.

 

Chu Dịch Xuyên , gương mặt tuấn tú đỏ ửng, nghiêm chỉnh thẳng .

 

“... Khụ khụ, còn sớm nữa, nên nghỉ ngơi , tức phụ.”

 

thấy, nhưng thực sự cố ý, đó chẳng là thấy nàng lâu ngoài... nên lo lắng .

 

“Chàng đây là chột !”

 

Sự trong trắng của nàng, mất từ sớm như , thật là nghiệt duyên mà.

 

Nghĩ đến đó, nàng bỗng thấy chút thiệt thòi vô cớ, đôi mắt liếc cơ bụng của .

 

“Chàng bồi thường .”

 

“Hả?” Chu Dịch Xuyên xong ngơ ngác, bồi thường?

 

Nhận thấy ánh mắt ám chỉ của nàng, yết hầu của đàn ông tự chủ mà khẽ nuốt xuống.

 

“Tức phụ, nàng... xác định chứ?” Tức phụ tối nay chủ động đến ?

 

“Ừm.” Đã thiệt thòi thì cũng tìm cách gỡ gạc chút vốn chứ.

 

“Vậy thôi...”

 

... Cuối cùng, món nợ cũ lấy , nhưng món nợ của ngày hôm nay gánh thêm, còn đau cả eo.

 

 

Loading...