Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 66: --- Đánh Hổ

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:42:44
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên , ngoại vi Hổ Sơn.

 

Chu Dịch Xuyên và Chu Nam hôm nay thu hoạch cũng tệ, mới ở ngoại vi Hổ Sơn săn một con hươu đực, đồng thời còn bắt ít thú rừng nhỏ.

 

“Quả nhiên, vẫn là cùng mới thu hoạch lớn .” Nhìn con hươu rừng, Chu Nam với Chu Dịch Xuyên.

 

Nếu cùng Chu Dịch Xuyên, chỉ thể săn ở những nơi xa hơn thế , mà cũng chỉ săn những loài thú nhỏ.

 

Không vật lớn, cùng Chu Dịch Xuyên thể sâu hơn một chút, săn những con lớn hơn.

 

Chu Dịch Xuyên , đeo lên lưng giỏ quả tỳ bà mà hái khi tách với Chu Nam.

 

“Hôm nay thu hoạch cũng khá , thôi.”

 

“Được.”

 

Chu Dịch Xuyên cõng chiếc giỏ lưng, một tay kéo con hươu .

 

Chu Nam thì xách đống thú rừng nhỏ phía .

 

“Gầm!” Khi hai sắp xuống đến chân núi, bỗng nhiên một tiếng hổ gầm vang lên từ xa.

 

Chu Dịch Xuyên dừng bước nhíu mày, Chu Nam cũng .

 

Trong Hổ Sơn hổ là lẽ dĩ nhiên, nhưng thông thường hổ trong núi sẽ ẩn ở khu vực nội vi Hổ Sơn, nếu gầm thì tiếng sẽ thể gần đến .

 

“Tiếng gần, e rằng con mãnh thú xuống núi !… Ta ở đây canh chừng , chân nhanh hơn, về thôn gọi .” Nghĩ đoạn, Chu Nam .

 

Hướng chính là con đường về thôn, tuyệt đối thể để con hổ qua.

 

Hiện giờ núi chỉ hai bọn họ, e rằng giải quyết , nên về thôn gọi .

 

Nghe thấy tiếng chim chóc kinh hoàng bay tán loạn phía , Chu Dịch Xuyên lắc đầu: “Không kịp !”

 

Hắn vứt đồ vật sang một bên, tháo cung xuống, kéo căng dây nhắm về phía .

 

Chu Nam cũng nhanh chóng phản ứng, động tác tương tự Chu Dịch Xuyên.

 

Một lát , một con hổ đực trưởng thành xuất hiện trong tầm mắt hai .

 

Thấy , Chu Nam lòng thắt Chu Dịch Xuyên, hình lớn như , cung tên e rằng thương nặng !

 

Đang nghĩ, giây tiếp theo liền thấy tiếng mũi tên rời cung.

 

Mũi tên xuyên thẳng cổ con hổ, một mũi tên xuyên qua, con hổ trưởng thành lập tức ngã xuống đất c.h.ế.t tươi.

 

“Trời đất ơi!!!!” Chu Nam kinh ngạc như tượng điêu khắc, trợn tròn mắt Chu Dịch Xuyên.

 

Nếu là bằng hữu thời hiện đại của , e rằng tức giận đến mức buông lời khó .

 

Chu Dịch Xuyên nhất thời cũng chút mơ hồ, vốn dĩ chỉ b.ắ.n thương con hổ thôi, nhưng ngờ trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t nó ???

 

Giây tiếp theo, cây cung trong tay đột nhiên gãy lìa.

 

Ặc...

 

Lúc , một đàn quạ bay qua.

 

Hai bóng đàn ông cao lớn cứng ngắc tại chỗ, xin lưu ý đây là cảnh tĩnh lặng.

 

“Khụ khụ, sức tay lớn một chút.” Vài giây , Chu Dịch Xuyên hồn ho khan hai tiếng .

 

Thời gian luôn cảm thấy tràn đầy sức lực, đặc biệt là khi cùng thê tử viên phòng, luôn cảm thấy cả tinh thần phấn chấn.

 

Lúc nãy hái quả tỳ bà, cẩn thận gãy mấy cành cây to bằng cánh tay cũng để ý, cho rằng là do bất cẩn.

 

giờ khắc , mới thực sự sức lực của tăng lên nhiều.

 

“Hì hì…” Chu Nam cũng gượng “Đây đúng là ‘sức tay lớn một chút’ ha ha.”

 

Những cây cung của thợ săn bình thường như bọn họ đều là loại phổ thông, dù cung quá đắt, bọn họ mua nổi.

 

Chu Dịch Xuyên thể dùng cây cung bình thường một mũi tên g.i.ế.c c.h.ế.t hổ, sức tay quả thực tầm thường.

 

Đương nhiên, Chu Dịch Xuyên tài b.ắ.n chuẩn xác, sớm là giỏi thể tả.

 

Chu Dịch Xuyên liền im lặng kéo con hổ c.h.ế.t , vác vai, xách giỏ và chân hươu, bước nhẹ nhàng ở phía .

 

“Đi thôi, xuống núi.”

 

Chu Nam: “…Được.” Hắn sai , Chu Dịch Xuyên hẳn là đều sức lực lớn mới !

 

…Bên .

 

“Nương? Có chuyện gì ?” Mộ Vãn Thư chú ý thấy ánh mắt của Chu mẫu dòng suối liền hỏi.

 

Thuận theo ánh mắt của Chu mẫu, Mộ Vãn Thư thấy dòng suối nhỏ cũng sững sờ, cảm thấy nước ít nhiều so với .

 

Mới bao lâu thời gian , trong lòng nàng đoán một điều khiến thể nàng cứng đờ.

 

“Nương? Vãn Thư, hai đến đây?”

 

Ngay khi Chu mẫu định mở lời, giọng của Chu Dịch Xuyên bỗng nhiên vang lên.

 

“Thím Chu, tẩu tử.” Chu Nam cũng theo sát phía .

 

Hai thu hoạch khá nhiều, vai Chu Dịch Xuyên còn vác một con hổ lớn, mũi tên cổ con hổ vẫn rút .

 

“Ừm.” Hai chồng nàng dâu đồng thanh đáp.

 

“Hai đứa các ngươi săn con mãnh thú ? Ôi chao! Lần một bạt tai các ngươi còn chịu đủ , cái thằng nhóc thối tha .”

 

thấy con hổ Chu Dịch Xuyên, Chu mẫu lập tức chuyển hướng chú ý, vốn dĩ là vì Chu Dịch Xuyên đảm bảo rằng chừng mực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-66-danh-ho.html.]

Bọn họ mới bằng lòng để lên núi, nhưng ai ngờ lên núi mang về một thứ lớn như .

Mèo Dịch Truyện

 

Mộ Vãn Thư thấy con hổ cũng nhíu mày, qua cẩn thận xem xét xem vết thương nào .

 

“Không chỉ xuống chân núi xem xét thôi ?”

 

Xác định , Mộ Vãn Thư thở phào nhẹ nhõm, cùng Chu mẫu chung chiến tuyến.

 

Chu Nam thấy liền âm thầm lùi một bước, để Chu Dịch Xuyên tự đối mặt với ánh mắt của Chu mẫu và Mộ Vãn Thư.

 

“Không , con hổ xuống Hổ Sơn, chúng gặp nên hợp lực mang nó về, nếu tin hai cứ hỏi Chu Nam.”

 

Thấy thê tử và lão nương của đều nghiêm túc như , Chu Dịch Xuyên theo bản năng thẳng lưng giải thích.

 

Hổ xuống núi đây là chuyện hề nhỏ, bọn họ chặn cũng là lý do chính đáng.

 

Chu Nam đầu Chu Dịch Xuyên, hợp lực? Huynh cho cơ hội hợp lực ???

 

nhận ánh mắt ám chỉ của Chu Dịch Xuyên, vẫn quyết định mở lời giúp đỡ một chút.

 

“Ừm, đúng …” Chu Nam gật đầu, lời còn xong, sắc mặt Chu mẫu càng đen hơn.

 

“Hổ xuống núi mà hai đứa kéo nó , về thôn gọi giúp đỡ !?

 

Chỉ hai mà đòi , , thím của các ngươi, dù hai đứa giỏi giang cũng đổ mồ hôi hột đấy!”

 

“Còn săn một con lớn như ! Nhìn là con hổ đực! Thật là khiến bớt lo mà!”

 

Nghe những lời , Chu Nam theo bản năng liếc Chu Dịch Xuyên, nhớ cảnh Chu Dịch Xuyên một mũi tên g.i.ế.c c.h.ế.t hổ lúc nãy…

 

Thím , giỏi giang là con trai thím chứ .

 

Chu Dịch Xuyên: “…Cái .”

 

Chu Dịch Xuyên định giải thích, Chu mẫu phất tay áo.

 

“Thôi thôi thôi đừng nhiều lời vô ích nữa, mau chóng mang về ! Toàn mùi m.á.u tanh, đừng để lát nữa chiêu dụ thứ khác đến.”

 

Chu Dịch Xuyên: “…”

 

“Đi thôi thôi, chúng cũng hái gần đủ , cùng về.” Chu mẫu hái nốt mấy quả mâm xôi cuối cùng mặt, kéo Mộ Vãn Thư .

 

Để Chu Dịch Xuyên và Chu Nam phía .

 

Chu Nam từ nhỏ lớn lên cùng Chu Dịch Xuyên, hai tuổi tác tương đương, chỉ chênh một hai tháng.

 

Lúc thím Hoa sinh Chu Nam sữa, vẫn là nhờ sữa của Chu mẫu mới nuôi Chu Nam lớn.

 

Nói Chu mẫu là nửa của Chu Nam cũng sai, Chu mẫu và thím Hoa là hai bạn tâm giao vốn dĩ ý định để hai đứa kết bái .

 

Vị trí của Chu Dịch Xuyên trong nhà cũng giống hệt vị trí của Chu Nam trong nhà , bọn họ đúng là kẻ tám lạng nửa cân.

 

Về đến Chu gia, Chu Nam với Chu Dịch Xuyên rằng ngày mai sẽ cùng trấn bán thú săn chuồn mất.

 

Để Chu Dịch Xuyên một đối mặt với lời huấn thị đầy quan tâm của Chu mẫu.

 

Chu mẫu tiên cùng Mộ Vãn Thư bờ sông xem mực nước mới về.

 

Vừa về đến thì vặn thấy bóng lưng vội vàng chạy trốn của Chu Nam: …Thôi , mai với nó một tiếng là .

 

Cùng Mộ Vãn Thư nhà đóng chặt cửa sân, triệu tập tất cả trong nhà một chỗ.

 

“Vãn Thư , lão đầu tử ngươi cũng đây , Dịch Xuyên con cứ , mùi m.á.u tanh.” Chu mẫu nghĩ nghĩ, vẫn quyết định suy đoán của .

 

Chu Dịch Xuyên: “…” Rất , đối xử khác biệt .

 

Mộ Vãn Thư thấy như , liền âm thầm lấy cho một chiếc ghế, ý bảo xuống.

 

“Nương, cao quá che mất mặt trời.” Quay đầu thấy ánh mắt của Chu mẫu, Mộ Vãn Thư gượng .

 

Chu Dịch Xuyên vui vẻ cạnh thê tử nhỏ, liền thấy một câu như .

 

“…” Đừng hỏi, hỏi thì là đau lòng.

 

“Lão bà tử, chuyện gì ?” Lúc , Chu phụ bế hai đứa nhỏ tới, thấy vợ nghiêm túc như còn chút khó hiểu.

 

“Ta thấy dòng nước chảy từ núi xuống ít , mực nước sông cũng hạ thấp. Vừa nãy Dịch Xuyên bọn chúng còn hổ trong núi cũng bắt đầu xuống núi .”

 

Nghe Chu mẫu , Chu phụ sững sờ, vội đầu Chu Dịch Xuyên.

 

“Con hổ đó xuống núi ? Ở đoạn giữa, đoạn ngoài?”

 

Nghe những lời Chu mẫu , đôi vợ chồng trẻ cũng dường như hiểu điều gì đó.

 

Thật , mỗi năm thời gian đều nên là những ngày mưa xuân liên miên khó ngoài.

 

năm nay, chỉ khi gieo trồng lương thực xong thì một trận mưa nhỏ, đó hề một giọt nào nữa, ruộng đồng lương thực đều tưới nước thủ công mỗi ngày.

 

Mặt đất trong thôn, còn khô ráo hơn cả mùa hè.

 

“Không ở đoạn ngoài, mà là gặp khi sắp xuống đến chân núi.” Theo lý mà , mùa thức ăn trong núi hẳn nhiều mới đúng.

 

Thế mà con hổ xuống núi, thực sự là bất thường.

 

Nghe Chu Dịch Xuyên , hai ông bà đều kinh ngạc.

 

Người già trong thôn từng , bản năng sinh tồn của động vật mạnh hơn con .

 

Khi động vật bắt đầu hành động bất thường, điều đó nghĩa là thế giới cũng thể bắt đầu bất thường.

 

Việc con hổ xuống núi thời điểm chính là điểm bất thường, trong núi thức ăn mà nó xuống núi, thể là bỏ chạy.

 

Trước đây hình như cũng từng tình huống xảy .

 

 

Loading...