Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 12: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:22:58
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Con cá , quả là kén ăn

 

Mặc dù nương tử như , trong lòng dễ chịu hơn một chút, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy thể hiện , nên vẫn chút chán nản.

 

"Thôi , rửa rau chúng về thôi."

 

Vừa bọn họ còn nhổ vài cây cải xanh non, chính là cải dầu, thấy vài cây hoa nhỏ màu vàng, bọn họ liền tiện tay nhổ luôn, để tránh hai ngày nữa rau già ăn còn tranh chất dinh dưỡng.

 

Vừa nàng mải mê bắt cá nên quên rửa, nhưng cũng khó rửa, chỉ cần xả sạch bùn đất lá là , về nhà nấu còn rửa nữa.

 

"Ta giúp nàng." Chu Dịch Xuyên , đặt con cá sang một bên, xổm xuống cùng nàng rửa rau.

 

Ban đầu gì, nhưng rửa một lúc, những con cá bơi xa về, chen chúc tranh ăn những chiếc lá rau sâu mà Mộ Vãn Thư loại bỏ.

 

"Nương tử, mấy con cá ... hóa thích những chiếc lá rau hỏng ." Chu Dịch Xuyên đàn cá, kinh ngạc .

 

Mộ Vãn Thư khẽ giật , đầu quả nhiên thấy cá đều vây quanh mấy chiếc lá rau hỏng mà tranh ăn. Nhìn thấy luồng ánh sáng trắng sữa mấy dễ điều khiển còn đang tỏa từ bàn tay , nàng liền lập tức hiểu rõ.

 

Mím môi, nàng trực tiếp đưa tay tóm lấy một con cá béo ú đang ở gần bờ giữa lúc hỗn loạn.

 

Chu Dịch Xuyên cũng tay, nhảy xuống sông bắt hai con.

 

Hai , đều vui mừng khôn xiết, vội vàng ném thêm một ít lá rau sâu mà Mộ Vãn Thư loại xuống nước. Quả nhiên, chẳng mấy chốc những con cá hai cho sợ chạy mất dụ về.

 

Chu Dịch Xuyên nhanh mắt nhanh tay tóm thêm vài ba con nữa. Nhìn đàn cá một nữa hoảng sợ bơi , Chu Dịch Xuyên lên bờ, xỏ giày , xách mấy con cá bắt chạy về nhà.

 

"Nương tử, nàng đợi một lát ở đây, về lấy lưới và thùng."

 

"Được, ."

 

Nhà Chu gia ở ngay phía xa, thể thấy tình hình bên bờ sông chỉ bằng một cái liếc mắt, gần, nàng tự đợi một lát ở đây cũng sợ.

 

Chẳng bao lâu , Chu Dịch Xuyên liền mang theo lưới và thùng , phía còn Chu mẫu, Chu phụ cũng dắt theo hai nhóc tì theo .

 

Chu mẫu thấy Chu Dịch Xuyên mang về vài con cá béo liền kinh ngạc. Năm tháng trơn, dễ bắt chút nào.

 

Nghe Chu Dịch Xuyên lũ cá thích ăn rau cải nên dễ bắt, bà liền nghĩ cũng đến xem thử.

 

Mèo Dịch Truyện

"Dịch Xuyên , cá thật sự dễ bắt ?" Chu mẫu mặt nước phẳng lặng chút động tĩnh hỏi.

 

Ngoảnh đầu thấy Mộ Vãn Thư đang bên bờ nước.

 

"Vãn Thư, con xuống nước đấy chứ? Nước lạnh lắm chạm , cứ để Dịch Xuyên , con đừng chạm , ?"

 

Nữ tử thể hàn thật sự chạm đồ lạnh, vốn dĩ đau chạm lạnh càng đau hơn.

 

Nghe Chu mẫu , Chu Dịch Xuyên giật đầu bàn tay rửa rau của Mộ Vãn Thư, lông mày nhíu chặt , liền kéo tay Mộ Vãn Thư lòng bàn tay mà ủ ấm.

 

"Nương tử, nàng chạm nước nữa."

 

Đều tại chỉ lo nghĩ mất mặt, mà chú ý đến chuyện .

 

"Nương , nước lạnh, hơn nữa con chỉ rửa vài cây rau thôi, . Hai đừng lo lắng." Nhận sự lo lắng của hai , Mộ Vãn Thư vội , cũng rút tay về, má nàng đỏ bừng.

 

Cái tên hán tử , cha còn ở đó, cũng né tránh một chút.

 

Hơn nữa, trong lòng nàng là một nữ hán tử, chứ búp bê sứ, yếu ớt đến .

 

Dòng nước lớn thường thì đông ấm hè mát, lúc thời tiết vẫn còn khá lạnh, nên nước sông sờ giống như nước thường, tính là lạnh.

 

Thấy nàng ngượng ngùng, Chu Dịch Xuyên gãi gãi đầu, còn hai ông bà già thì mỉm .

 

Nghe nàng , Chu Dịch Xuyên và Chu mẫu đều sờ thử nước sông, cảm thấy quả thật lạnh mới yên tâm.

 

"Vậy thì con cũng đừng chạm nước nữa, xuống thì cứ để Dịch Xuyên xuống là ."

 

"Con , nương."

 

"Nương tử, nương, hai cứ vứt rau cải xuống, vớt là ." Chu Dịch Xuyên một bên xắn tay áo, chuẩn sẵn sàng .

 

"Được."

 

"Thôi ."

 

Hai con đồng thanh đáp, chậm trễ, trực tiếp ném vài chiếc lá rau xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-12.html.]

 

Chu phụ thì ở phía dắt hai đứa trẻ , cho hai tiểu đoàn tử gần nước.

 

Nhìn thì thể , nhưng gần nước thì .

 

"Ôi, cá thật sự thích ăn rau cải nhà chúng ." Quả nhiên, lâu khi hai rắc rau cải xuống, lũ cá liền bơi đến.

 

"Oa, nhiều cá quá!"

 

"Cha ơi, cha kìa, cá nó ăn rau kìa."

 

Hai tiểu đoàn tử mắt mở to tròn xoe khi thấy nhiều cá như , vì sợ cá hoảng sợ, cá bỏ chạy thì sẽ cá ăn, bọn chúng còn nhỏ.

 

"Phải đó, các con bọn họ giỏi thật, tối nay chúng cá ăn ." Chu phụ véo má hai con trai nhỏ , cảm thấy thích tay còn nhân lúc lão thê chú ý mà véo thêm hai cái.

 

Vì Chu mẫu và nàng rắc rau cải ở những vị trí khác , nên lũ cá vây thành hai nhóm.

 

Chu Dịch Xuyên động tác nhanh nhẹn, một cú quăng lưới là một mẻ cá, bỏ cá thùng tiếp tục một mẻ.

 

Còn hai con cũng phân công , một rắc sớm một chút, một rắc muộn một chút, như thể vớt xong chỗ vớt chỗ , cần lo cá ăn hết rau cải thì bỏ chạy.

 

Vài thùng cũng đầy, rau cải cũng dùng khá nhiều, Chu Dịch Xuyên mang cái thùng về, tiếp tục bắt.

 

Chu mẫu thấy lợi, đầu liền chạy về vườn rau nhà nhổ thêm thật nhiều cải dầu hoa.

 

hiểu , những chiếc lá rau cải mà bà ném xuống chỉ dụ một con cá nhỏ, giống như lúc nãy một là mấy con cá lớn.

 

Ngược , bên phía Mộ Vãn Thư vẫn , dụ lượng cá vẫn như cũ.

 

"Ủa? Con cá còn kén rắc rau nữa ?" Chu mẫu tình hình , những chiếc lá rau trong tay .

 

"Nương, những chiếc lá rau của nương đều già , cá lẽ thích, con rau non hơn, nương lấy của con ." Mộ Vãn Thư đổi những chiếc lá rau non trong tay cho bà.

 

Chu mẫu Mộ Vãn Thư , nàng một cái, đó thử ném những chiếc lá rau non xuống, quả nhiên dụ vài con.

 

"Cá , quả là kén ăn." Nhìn lũ cá , Chu mẫu mỉm với Mộ Vãn Thư.

 

"Chẳng , cá tinh ranh lắm mà." Mộ Vãn Thư cũng phối hợp đáp lời, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

Chu mẫu nàng như , mắt ánh lên ý .

 

Thật ban đầu những chiếc lá rau cải mà Chu mẫu rắc xuống cũng đều là rau già, là từ chỗ Vãn Thư mà lấy. Lũ cá ăn nhiều mà hề tỏ vẻ chê bai.

 

đó, những chiếc lá mà bà rắc mà qua tay Vãn Thư thì tác dụng. Giờ đây, khi lấy những chiếc lá qua tay Vãn Thư, tác dụng.

 

Tất cả điều cho thấy, điều bà từng nghĩ Vãn Thư phúc khí là thật! Rau cải qua tay Vãn Thư, nhiễm phúc khí của Vãn Thư nên chúng mới thích ăn.

 

Nghĩ , ánh mắt Chu mẫu Mộ Vãn Thư càng thêm từ ái, cũng mang theo chút xót xa. Bà định chuyện ngoài, ngược bà còn giấu kín chuyện .

 

Có phúc khí là chuyện , trong lòng bọn họ . Nói ngoài chắc là chuyện , tâm địa con năm tháng đều giống như kim châm, phức tạp.

 

Nếu ngoài, ai ai cũng con dâu mới của nhà bà, đứa con gái ngoan của bà là một phúc oa nhi, nếu chuyện gì đều đến tìm Vãn Thư cầu phúc thì .

 

Đây là giúp giúp, nếu giúp, thì phúc khí cũng chỉ là một thứ vô hình sờ mó , ai lúc nào nó tác dụng, lúc nào ?

 

Nếu , chẳng vô cớ chuốc lấy phiền phức, tự rước họa ?

 

Nếu giúp, ngoài chắc chắn , trong miệng nhất định lời ý .

 

Hơn nữa, phúc khí , cũng dùng nhiều hại , nếu tổn hại đến con dâu bà, ai sẽ bồi thường cho bà đây?

 

Đứa con dâu ngoan của bà mệnh đủ khổ , bà thêm khổ nạn cho nàng nữa.

 

"Lão đại , Vãn Thư hiền thục như , con nhất định đối xử với nàng, ?" Nếu , lão nương sẽ đích đ.á.n.h gãy chân con.

 

"Đây là lẽ đương nhiên, thê tử của thương ai thương." Chu Dịch Xuyên chút nghĩ ngợi liền đáp lời, đầu thê tử nhỏ bé của , nụ ngượng ngùng kiểu trượng phu xuất hiện.

 

Chàng nương tử của , còn ước gì nâng niu trong lòng bàn tay mà yêu thương nàng đây.

 

"Ừm, còn ." Chu mẫu mới hài lòng, đầu thể gầy yếu của con dâu, lông mày nhíu chặt.

 

"Được , vớt đủ , về thôi." Dùng nhiều phúc khí quá, sợ thể Vãn Thư sẽ chịu nổi.

 

Không , nàng tìm cơ hội chuyện với Vãn Thư. Việc ăn uống, bán mua là nhỏ, nhưng hết lo nghĩ cho thể mới .

 

 

Loading...