Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 518
Cập nhật lúc: 2025-11-16 17:08:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nằm ở Thượng Hải.
Tân Kế Vinh thấy phương hướng, về nhà máy thu xếp đơn giản một lượt, ánh mắt lo lắng của bạn học cũ, kiên định vỗ vai .
“Giải quyết , dây chuyền sản xuất đừng dừng , chuyến Thượng Hải nhất định sẽ đàm phán hợp tác thành công.”
“Nếu thì ?”
“Thì chúng tự xây dựng đài nhắn tin riêng của , ở địa phương .”
Trấn an quân tâm xong, Tân Kế Vinh ngừng nghỉ rời , thẳng tiến Thượng Hải.
Trong thời tiết ẩm ướt lạnh giá của mùa đông sắp đến, gặp căn cứ, tìm thấy hướng mới.
💌 Bức Thư Bị Chặn
Đầu đông, Tân Điềm về căn nhà mới ở Ninh Thị nghỉ Tết, phát hiện Thất Nguyệt vẫn còn ở đó.
Tránh mặt Thất Nguyệt đang đan áo len, Tân Điềm lén hỏi , “Thất Nguyệt năm nay ở nhà suốt ?”
Lâm Tuyết Nhu: “Ừm, ở với .”
Tân Điềm: “Ý của trai ạ?”
Cô thấy , chiếc áo len trong tay Thất Nguyệt đan là màu xám và cỡ lớn.
Trong nhà tổng cộng chỉ hai đàn ông, , cộng thêm Lục Nhượng mới là ba, nhưng một là bố chồng danh nghĩa, một là em rể, chiếc áo len đó chỉ thể là dành cho trai.
Tân Điềm tò mò, “Anh trai chịu ăn cơm căng tin .”
Lâm Tuyết Nhu: “Nói là nhà cứ nhắc nhở Thất Nguyệt sinh con.”
Tân Điềm: “...”
Điểm thì khó xử.
Lục Nhượng bên cạnh véo nhẹ tay cô, đặt hạt lạc bóc vỏ lòng bàn tay cô vợ nhỏ, cô khéo léo bóc lớp vỏ đỏ bên ngoài nhét miệng, nhai tóp tép như một con chuột nhỏ.
Anh : “Vẫn tìm thấy nhà ?”
Lâm Tuyết Nhu: “Qua Tết Thất Nguyệt ‘gả’ cho Lập Diệp năm năm , chúng đều là nhà .”
Tân Điềm: “Nhanh thật.”
Cô liếc Thất Nguyệt, lẽ do ánh mắt quá rõ ràng, Thất Nguyệt cảm nhận gì đó, tay ngừng đan nhưng ngẩng đầu về phía một cái, thấy ba đều đang , cô ngượng nghịu dừng tay.
Thất Nguyệt: “Điềm Điềm thích ? Đan xong cái chị đan cho em một cái nữa, màu đỏ nhé? Năm đầu tiên kết hôn nên mặc màu sắc tươi tắn một chút.”
Tân Điềm trả vỏ lạc cho Lục Nhượng, dậy gần Thất Nguyệt, vài câu đặt một bộ áo len mới.
Trong lòng cô còn nhớ năm ở đảo nhiều bàn tán, lẽ trai Thất Nguyệt yên tĩnh một chút, nên cô yêu cầu kiểu hoa văn thật phức tạp, kéo dài thời gian hơn, việc để cũng sẽ suy nghĩ lung tung.
Thất Nguyệt thì nghiêm túc ghi nhớ, tính toán thời gian, tối thức khuya một chút, kịp để cô mặc dịp Tết.
Năm nay, Tân Lập Diệp về đón Thất Nguyệt như cô mong đợi, ngay cả Tân Kế Vinh vì chuyện máy nhắn tin mà ăn Tết ở Thượng Hải.
Trong nhà, Lục Nhượng trở thành gánh vác chính.
Những việc như lau dọn, trèo lên gỡ mạng nhện, bò đất quét gầm giường đều giao cho , đầu đội chiếc mũ thuyền nhỏ Tân Điềm dùng báo giấy bện, trông cực kỳ ngây ngô.
Gần Tết, những hàng xóm lên xuống lầu về, nhà gửi một bát sườn, nhà cho một miếng lạp xưởng, kẹo sữa ngọt ngào cho trẻ con, và cả pháo đất mà lũ nhóc nghịch ngợm thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-518.html.]
Tân Điềm vì chuyện mà thích ngoài nữa.
Lũ nhóc lớn nhỏ đáng ghét nhất, chúng thích ném pháo xuống chân ngang qua, nổ đoàng một cái rõ lý do, vài như Tân Điềm cảm thấy hồn vía sắp bay hết.
Lục Nhượng thì ôm việc mua sắm ngoài cửa, còn thích kéo Tân Điềm theo.
Mượn cớ canh chừng pháo, thỉnh thoảng giúp cô vợ nhỏ bịt tai, cô sợ hãi cứ rụt rè trốn lòng , cũng coi như là khoảnh khắc mật hiếm hoi thể tìm mắt vợ.
Đến khi Tân Điềm phát hiện sự thật, cô đè về nhà cu li một .
Tân Điềm pha chế gia vị, để Lục Nhượng dùng sức nhào bột, kịp Tết rán một nồi bánh đường, bánh mè, nhân tiện gửi tặng cho những hàng xóm lên xuống lầu, cộng thêm món lạp xưởng Tân Điềm tự tay nhồi hôm nay.
Mấy năm việc đều là của Tân Kế Vinh.
Bản Tân Kế Vinh tranh thủ thời gian, coi như ôm điện thoại cùng cả nhà đón Giao thừa, khiến Tề Chính Quân ở xa tận thủ đô ôm điện thoại gọi điên cuồng.
Bận, bận máy.
...
Tân Mật về muộn, cũng sớm, tính ở nhà vỏn vẹn một tuần.
Tân Điềm ăn bánh trôi do chính tay cô dạy , qua Rằm tháng Giêng mới cùng Lục Nhượng lên đường về trường.
Trước khi , Lâm Tuyết Nhu tìm Tân Điềm, “Mẹ sẽ vắng một thời gian, để Thất Nguyệt đến chỗ con chơi vài ngày, cũng là để khuây khỏa.”
Tân Điềm qua khe cửa, vẫn thấy đang thất thần trong phòng khách.
Sau khi trai gọi điện thoại đêm Giao thừa, Thất Nguyệt tiếp tục ở , cô từng vui vẻ trở .
Vẫn , nhưng cảm nhận cảm xúc.
Tân Điềm nắm tay áo, hôm nay cô mặc chiếc áo len đỏ Thất Nguyệt tặng.
Là len lông cừu dài mua ở cửa hàng bách hóa, sờ mềm mại thoải mái, mũi kim đều đặn, hoa văn cũng là kiểu mới nghĩ .
Tân Điềm nghĩ nên , đưa Thất Nguyệt chơi vấn đề gì, về trường còn vài ngày nữa mới học.
Lục Nhượng hỏi: “Cô thích cả .”
Tân Điềm: “?”
Lâm Tuyết Nhu: “?”
Tân Điềm là đầu tiên tỉnh táo , “Sao hỏi ?”
Lục Nhượng: “Không ?”
Thật thể thấy rõ, mỗi gặp mặt nhà họ Tân, khi gặp Thất Nguyệt, bộ tâm trí cô đều đặt rể, thể rõ ràng hơn.
Lâm Tuyết Nhu khẽ ho một tiếng, “Có khuynh hướng , Lập Diệp trong khu gia đình nhắc đến chuyện con cái nhiều quá, Thất Nguyệt để tâm .”
Chủ yếu là, diễn tập hải quân , Tân Lập Diệp thương, hôn mê nửa tháng mới tỉnh , nên mới kỳ nghỉ trong đám cưới của con gái út.
Lúc đó sợ mất hứng nên với con gái út, Thất Nguyệt cũng dọa sợ đó, Lập Diệp quân nhân trong quân khu khuyên Thất Nguyệt cố gắng xem xét cơ thể, sinh cho một đứa con nối dõi, ai lúc nào sẽ xảy chuyện.
Thất Nguyệt để tâm .
Tân Điềm: “Anh trai đưa về là từ chối , tình hình dễ giải quyết .”
Lâm Tuyết Nhu: “Con khuyên nhủ thêm , chồng tiện can thiệp chuyện vợ chồng trẻ.”
Tân Điềm: “Mẹ ơi, con can thiệp chuyện phòng the của trai ?”
Lục Nhượng búng trán cô một cái, gì .