Bây giờ sắp sửa xong xuôi .
Tân Điềm ngạc nhiên: "Mẹ đến lâu như mà với con một lời nào!"
Lòng cô chua xót ấm áp.
Tân Kế Vinh cũng vui vẻ: "Là bất ngờ mà."
Bên điện thoại còn thấy : "Bất ngờ mà bây giờ ông , cái miệng rộng giữ lời."
Tân Điềm bật , cảm xúc tiêu cực đều tan biến hết.
Ba cô còn , lễ đính hôn và đăng ký kết hôn đủ , kết hôn sẽ gọi hết về.
Đầu năm với Tân Lập Diệp và Tân Mật, bảo về hết.
Tân Điềm đang chuyện, Lục Nhượng tan học trở về, tay xách một thứ gì đó, bên ngoài phủ một lớp vải thô, hình dáng như là quần áo.
Cô lập tức cúp điện thoại, đuổi theo Lục Nhượng.
Bà xem điện thoại loáng thoáng: "Sắp kết hôn ?"
Tân Điềm ngại ngùng gật đầu: "Vâng, đây vì bận học nên chỉ kịp đăng ký kết hôn, nhân dịp nghỉ xuân sẽ tổ chức đám cưới, lúc về cháu mời cô ăn kẹo hỉ."
"Thế thì quá, chúc mừng, chúc mừng."
Bà vui vẻ, bỏ qua cả phần lẻ giây gọi điện của Tân Điềm, tính tròn phút.
Tân Điềm chạy nhanh đuổi kịp Lục Nhượng, nhảy lên ôm lấy .
Lục Nhượng vững vàng đưa một tay lưng, đỡ cô: "Hôm nay về sớm thế?"
"Kết thúc sớm, xách gì thế?"
"Một bộ vest, một bộ Trung Sơn, viện bảo đặt may, để mặc khi tham dự các dịp quan trọng."
Tân Điềm cõng về nhà một cách vững vàng, nghiêng đầu Lục Nhượng: "Vậy định mặc cái nào trong đám cưới?"
Lục Nhượng đầu .
Tân Điềm thấy vẻ mặt bình thản của , kéo má : "Anh đừng là quên nhé, $20$ tháng chúng kết hôn đó, đến lúc đó xin nghỉ vài ngày ở viện, đừng với em là sắp xếp gì."
Chủ yếu là cô cũng , nghiên cứu sinh còn nghỉ xuân nghỉ thu .
Lục Nhượng mở cửa: "Nhớ mà, về nhà an chứ?"
"Vâng."
Tân Điềm nhà cũng chịu xuống, cằm tựa vai : "Nhượng Nhượng, kết hôn thật thì thể hối hận ."
Năm $82$, là năm Lục Nhượng tử hình.
Hiện tại xem , cuộc sống bình yên vô sự, cũng dính dáng gì đến tuyến truyện chính nữa, tính là qua khỏi suôn sẻ ?
Sẽ nữa .
Lục Nhượng nhấc cô lên một chút, ôm xoay nửa vòng, từ lưng chuyển sang ôm lòng.
"Cô hối hận?" Vẻ mặt nghiêm túc.
"Đừng chụp mũ , nhiều nhất là, thêm một điều kiện nữa."
"Thêm , đừng một, bao nhiêu cũng ."
"!"
Tân Điềm nắm lấy cơ hội.
"Vậy hứa ."
"Ừ."
"Lục Nhượng, c.h.ế.t ."
"?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-510.html.]
Lục Nhượng im lặng một giây, nhanh nhíu mày, vội vàng ôm xuống ghế sofa, hai tay bắt đầu sờ soạng, đ.á.n.h giá, kiểm tra khắp cô.
Tân Điềm chạm chỗ nhột, cả xoắn hợp tác.
"Có gì thì , đừng động tay chứ, ban ngày ban mặt ngờ là Nhượng Nhượng như thế !"
Lục Nhượng giọng điệu, chút buồn bã nào, dò hỏi: "Gần đây cô bệnh viện ?"
"Không ." Tân Điềm vẫn hết .
"Vậy là cơ thể cô chỗ nào khỏe?"
"Cũng đúng, đồ cầm thú!" Tân Điềm mắng .
Mẹ , bắt đầu còn là nữa, ban ngày ban mặt nghĩ đến chuyện đó!
Hừ! Đàn ông.
Lục Nhượng vẻ mặt nghiêm túc: "Còn gì khác ?"
Trái tim nứt một khe hở, ngừng rót gió lạnh.
Tân Điềm thẳng mới nhận gì đó đúng: "Nhượng Nhượng, mặt tái thế."
Cô áp trán trán Lục Nhượng, nóng.
Tân Điềm vịn vai đẩy , chằm chằm , hồi tưởng tình huống , thăm dò : "À, là vì c.h.ế.t ... hức hức hức!"
Bàn tay to lớn trực tiếp che kín nửa khuôn mặt cô, chỉ một chút âm thanh lọt qua kẽ hở.
Tân Điềm xác nhận .
Kéo tay Lục Nhượng xuống, hôn lên lòng bàn tay , lấy tay đập nhẹ lên miệng .
"Em linh tinh, đáng đánh, em và Nhượng Nhượng còn nhiều ngày phía ."
Không ai chuyện gì hết.
Lục Nhượng chằm chằm cô, tay giữ chặt gáy cô, cúi đầu hôn xuống, cạy mở đôi môi, công thành chiếm đất, hung hăng cho Tân Điềm nửa phần cơ hội thở dốc, liền bắt đầu bộc lộ bản tính.
Khi kết thúc, giọng khàn khàn vang lên.
"Lần còn bậy, sẽ phạt như thế ."
"Ồ."
Cô thể!
Còn một tháng nữa.
Trọng tâm của Tân Điềm đặt đám cưới của , cô xin nghỉ ở khu du lịch và trường học, hướng dẫn viên nữa.
Thiệp mời bằng giấy đỏ chữ vàng dập nổi tinh xảo, do Tân Điềm đặc biệt tìm đặt , đó tên cô và Lục Nhượng.
Lục Nhượng bạn học cùng khóa, chỉ gửi cho thầy giáo, vì còn công việc, thầy chúc mừng nhưng .
Bên Tân Điềm cũng tương tự, điều duy nhất khiến cô ngạc nhiên là Tiền Côn thời gian, và đồng ý đến.
Giáo sư Trịnh cách một ngày mới trả lời, đồng ý cùng vợ đến.
Vừa lúc đó, "Tây Du Ký" bắt đầu , cô và phụ trách lên kế hoạch cũng thể dành chút thời gian, những việc cần cô sắp xếp .
Theo lời Giáo sư Trịnh, đồng chí Trần hiện đang mùa xuân thứ hai của sự nghiệp, đang vui vẻ.
Ra khỏi trường, thiệp mời của chú Khổng là do Tân Điềm chạy đến đưa.
Đến nơi thì phát hiện hai sư Kinh Nhuận cũng ở đó, may mắn trong túi mang theo thiệp mời dự phòng, trừ những đặc biệt, thì dùng chung một mẫu.
Khổng Đông Phương nhận lấy thiệp mời, giây nhận cuộc điện thoại mong đợi.
Nhà máy phim tỉnh giành bản quyền "Thiếu Lâm"!
Ngày công chiếu ấn định, vở kịch "Kung Fu" mà đoàn kịch tỉnh đang tập luyện cũng cần chuẩn !
Khổng Đông Phương ngạc nhiên mừng rỡ, nỗ lực bấy lâu nay, ông cứ tưởng còn cơ hội.
Cúp điện thoại, Tân Điềm: "Điềm Điềm chính là ngôi may mắn của chú mà, đến mang tin , , ở ăn cơm trưa luôn!"