Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 483

Cập nhật lúc: 2025-11-16 16:05:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba Phước Minh rờ rờ kẽ răng, đồng ý, cúp điện thoại liền liên hệ với chiến hữu.

Lục Nhượng rót một cốc nước, thấy Tân Điềm , liền đưa qua: "Điện thoại từ thủ đô ?"

Tân Điềm ôm cốc gật đầu, uống nửa cốc mới kể rõ chuyện của Lục Trường Minh: " em thực sự ngờ, bạn học Triệu chọn xuống biển kinh doanh khi nghiệp, còn đoạn tuyệt với gia đình."

Nguyên văn tiểu thuyết thế nào nhỉ?

cũng là kết cục đại đoàn viên , lâu nghĩ đến cốt truyện, giờ thì quên sạch .

Dẹp bỏ những ý nghĩ lung tung đó, cô khỏi cảm thán: "Lục Trường Minh cũng thật kém may mắn."

"Tại ?" Lục Nhượng hiểu.

"Nếu hợp tác với bạn học Triệu, tương lai chắc chắn sẽ kiếm nhiều tiền."

Lục Nhượng xong cảm thấy khó chịu trong lòng: "Em tin tưởng cái bạn học Triệu ." Người nào chứ.

Tân Điềm như thấy nghi vấn trong lòng : "Chính là Triệu Vân Hải, thanh niên trí thức ở thôn chúng đây đó, thấy vận may của luôn ? Anh xem, thanh niên trí thức xuống nông thôn chọn đội sản xuất của chúng , đội trưởng thật thà trách nhiệm, bản ngay từ đầu là đội trưởng đội ngũ, một phát thi đậu trường đại học nhất, giờ đây khi khác còn đang ôm bát cơm sắt, sớm chọn xuống biển kinh doanh, quả thật hổ danh là..."

Quả thật hổ danh là nam chính, còn thuận buồm xuôi gió hơn nữa.

Lục Trường Minh từ bỏ cơ hội , mất cả tỷ.

Lục Nhượng trong lòng chua xót, chịu thừa nhận: "Cũng chẳng gì to tát, nếu như , vận may của bằng ."

Tân Điềm ngập ngừng, đầu đành lòng xoa xoa tóc Lục Nhượng.

Bé cưng , chúng chỉ là nam phụ thôi, đừng tranh giành với nam chính nữa, khó khăn lắm mới hai con đường riêng.

Sau khi ông nội qua đời, Tân Điềm hai năm nay luôn lo lắng, sợ rằng trái tim chống đối xã hội của Lục Nhượng nảy mầm.

Chờ thêm hai năm nữa, vượt qua kiếp nạn c.h.ế.t chóc của Lục Nhượng, cô mới yên tâm.

Nghĩ đến đây, Tân Điềm đưa tay ôm lấy eo thon của Lục Nhượng, hai năm cũng mập thêm chút thịt, cuối cùng cũng còn cảm giác ôm xương nữa, chỉ là thịt cũng chẳng mềm bao nhiêu, vẫn cứng ngắc.

Tay xoa xoa, miệng ngọt ngào mở lời: "Trong lòng em, ai bằng ."

Lục Nhượng vui vẻ, nhưng vẫn rõ ràng.

"Anh thật, như em đó, gặp khổ nạn gặp em, cứu ông nội, minh oan đổi cuộc đời, em cổ vũ còn thi đậu đại học, mới ngày hôm nay."

Lục Nhượng dừng một chút.

"Nên đổi cách , em, thì sẽ bao giờ kém cỏi."

Còn về vận may, cũng sẽ tranh giành với khác.

Tân Điềm ngẩng đầu, đàn ông thật cách khiến cô rung động.

híp mắt dựa vai : "Em quyết định tặng một món quà."

Hơi thở ấm áp phả tai, Lục Nhượng căng thẳng.

hôn ?

Tân Điềm buông tay, đẩy , dậy: "Đi nào, ôn tập thôi, em sẽ ban cho may mắn, chắc chắn thi đậu!"

Lục Nhượng: "..."

...

Ba Phước Minh và Tề Chính Quân gặp .

Tại bãi đất trống phía nhà vệ sinh bệnh viện, hai còn lén lút quan sát xung quanh, sợ ai đó thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-483.html.]

Tề Chính Quân đút hai tay chiếc áo blouse trắng, đây là cái áo tự may để phù hợp với hình ảnh bệnh viện, dễ dàng hòa nhập hơn.

Anh : "Nhà họ Lục định ngày mùng chín tháng Chín tổ chức hôn lễ, còn nhiều ngày nữa ."

Ba Phước Minh rung đùi, chiếc quần ống loe vung qua vung : "Biết , khi kết hôn mua đồ, lấy lộ trình ?"

"Ngày mai vẫn ở đây, đưa cho ."

"Khoan ."

"Còn chuyện gì?"

"Đổi chỗ khác ? Tuy đây là phía nhà vệ sinh, nhưng vẫn khá hôi."

"...Vậy, gặp ở căng-tin."

"..."

Lại chọn mấy nơi dây chuyền sản xuất thế .

Mặc dù cằn nhằn, nhưng ngày hôm lấy đồ ở căng-tin một cách suôn sẻ. Ba Phước Minh sắp xếp cuộc gặp mặt tại Bách hóa Tổng hợp.

Cậu , trong hình ảnh giao hàng xong, chuẩn rời khỏi thủ đô.

Lục Trường Minh, giữ cách hai mét với một phụ nữ, thế nào cũng giống một cặp sắp cưới.

Thực , thấy Ba Phước Minh tiên là Hướng Khải Kỳ.

Không vì lý do gì khác, chiếc quần ống loe đó quá độc đáo giữa một loạt màu xám, trắng, đen, xanh lá của Tứ Cửu Thành.

Hướng Khải Kỳ chặn , điều khiến Lục Trường Minh, ban đầu thấy, cũng thấy.

Lục Trường Minh quả thực chút nghi ngờ Ba Phước Minh, gặp còn nhiệt tình như , nhưng Ba Phước Minh vẫn như thường lệ, còn mang theo niềm vui của sự hội ngộ bao ngày xa cách.

"Trùng hợp quá, gặp , ngoài gặp yêu một lúc, thấy ."

"Gặp yêu?"

"Ôi, với ? Vợ mở cửa hàng ở Tứ Cửu Thành đấy, nếu thì công việc kinh doanh cũng thể Bách hóa Tổng hợp."

Hướng Khải Kỳ đầy cảnh giác, yêu, đây là về Lục Trường Minh ?

Cô truy hỏi tận cùng: "Thật ? Cửa hàng ở , các cửa hàng quần áo miền Nam ở Tứ Cửu Thành cái nào ."

Ý tứ là, chỉ cần dối là sẽ vạch trần ngay!

Ba Phước Minh: "Đại Tiền Môn, cái cửa hàng cửa kính ."

Hướng Khải Kỳ khẩy: "Nói dối! Bà chủ tiệm đó rõ ràng ngoài bốn mươi ! Anh tới ba mươi mà."

Ba Phước Minh vui: "Cô là ai , đó là vợ , cửa hàng của vợ để trông coi ."

Hướng Khải Kỳ: "!"

, bà chủ tiệm đó một cô con gái, đang học đại học ở trường điện ảnh.

Lại Ba Phước Minh: "Không thể nào, con gái bà kết hôn, còn đang học!"

Tim Ba Phước Minh đập thình thịch, may mà chuẩn : "Đó là em vợ , cô là kiểu gì , cứ thích gây sự."

, cửa hàng là của Triệu Tân Lệ, em vợ là Phương Kiều Kiều.

Lời Ba Phước Minh vốn dĩ nửa thật nửa giả, ai ngờ phụ nữ rõ đến .

Ba Phước Minh khẳng định: "Chúng cùng một vùng, và vợ thanh mai trúc mã từ nhỏ. Lần cô đến cửa hàng, cứ tên là Ba Điệp, sẽ bảo vợ tặng thêm cho cô một cặp cúc áo."

Loading...