Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 451

Cập nhật lúc: 2025-11-16 14:36:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trưởng đội Hòa Bình chủ yếu họ Triệu.

Tang Huy và Phượng Quyên đều họ Triệu.

Khi Tân Điềm thấy tiếng gõ cửa mở , thì thấy cả hai vợ chồng đều đến.

Tang Huy thấy cô vẻ mệt mỏi, hiểu nghĩ đến Tân Kế Vinh, nên chột .

"Điềm Điềm mệt lắm , Nhị Hổ , thật sự là vất vả cho cô, mai điều thêm sang giúp cô, để cả thím cô cũng nữa."

Phượng Quyên xách trong tay túi trái cây, đều là loại cắt sẵn, kèm tăm xiên, thể ăn ngay.

" , mai sẽ cùng, cửa hàng chỉ cần để một trông coi là , việc cũng thể dồn hết lên vai cháu."

Tân Điềm ý kiến khác, "Vậy chia thành hai điểm bán hàng ." Vừa đóng cửa .

Trong phòng khách nhỏ của căn phòng, Lâm Tuyết Nhu đang ghế sofa, hai con thuê phòng suite, ở chung với .

Tang Huy khách khí chào một tiếng "chị dâu", lâu ngày gặp, cảm thấy chị dâu trẻ ít, chả trách Tân Kế Vinh ngày nào cũng nhắc đến, lẩm bẩm rằng gây dựng cơ nghiệp vì vợ, vì con gái.

Nhắc đến mức bây giờ cũng thấy lòng rạo rực, sinh một cô con gái.

Không , tranh thủ bệnh viện kiểm tra xem, , một gần bốn mươi tuổi, liệu còn thể khiến vợ m.a.n.g t.h.a.i nữa .

Trong phòng là phụ nữ, Tang Huy chào hỏi xong, để Phượng Quyên ở , là xuống lầu mượn điện thoại để với Tân Kế Vinh tình hình.

Phượng Quyên lẩm bẩm, "Biết hôm nay bán nhiều như , lòng lập tức yên , thật sự là nhờ Điềm Điềm."

Tân Điềm ôm lấy túi trái cây, "Cháu kiếm tiền mà, tiểu thím lỗ ." Mặc dù ăn no, nhưng thấy trái cây thì miệng vẫn nếm thử, dù cũng đ.á.n.h răng, đồng thời cũng đang đ.á.n.h giá .

Tài sản rung động lòng , lời hứa bán theo giá vốn ban đầu, bây giờ còn tính .

Phượng Quyên đối diện với ánh mắt cô, xua tay, "Không lỗ, lỗ, giữ vốn là lời , nếu chỉ dựa một cửa hàng mà phân phối, thì thể lượng trong vài tháng, bây giờ là cuối tháng Tám , tuy khí hậu ở Bành Thành cao hơn những nơi khác, nhưng cũng thể mặc áo cộc tay mùa đông, bán , chúng vẫn theo những gì đây, chỉ cần là hàng cháu bán , thím đều tính theo giá vốn cho cháu."

Hơn nữa, phần lớn hàng bán sỉ là do ở nơi khác đến lấy hàng, bước sang tháng Chín thì chỉ còn miền Nam là còn nắng nóng cuối thu, lúc đó lên đồ thu đông, tính kỹ thì thực tế khi bán hết mười mấy vạn cái trong vòng hai tháng.

Tân Điềm nở nụ , "Cảm ơn tiểu thím dẫn cháu kiếm tiền!"

Cứ như , coi như tình nghĩa cân bằng.

Phượng Quyên giữ nguyên nụ , rộng rãi , "Nói đến kiếm tiền, ban đầu vẫn là bố cháu dẫn Tang Huy đó chứ, tiền thì cùng kiếm."

Tân Điềm "Ừ ừ", lấy bản đồ bắt đầu giải thích những nơi sẽ ngày mai.

Bất kể Phượng Quyên nghĩ gì trong lòng, thì mặt đều cảm thấy thoải mái.

Khi phân chia khu vực, Tân Điềm cũng do dự, nơi hôm nay cô , cô dự định ngày mai sẽ để Nhị Hổ dẫn Phượng Quyên , cứ theo ý tưởng của ngày hôm nay mà , bản Phượng Quyên vốn là hàng sỉ, chắc chắn sẽ nhanh chóng quen việc.

Cô sẽ đổi sang một chỗ mới.

Phượng Quyên đồng ý, "Cháu quen chỗ đó , thím là hưởng lợi sẵn, bán quần áo thì thím cũng , thím sẽ các làng giải tỏa khác."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-451.html.]

Tân Điềm còn gì đó, Lâm Tuyết Nhu vỗ vai cô, "Thím cháu thương cháu, cứ , nếu thời gian sẽ tốn việc tranh cãi hết, thím còn về nhà nữa chứ."

Tân Điềm đành thôi, thì cứ quyết định như , tiện thể cũng khoanh vùng rộng hơn.

Năm sáu ngôi làng giải tỏa khác , nơi chuyển hết, nơi mới phát tiền bồi thường, mỗi nơi hai ngày, cô và Phượng Quyên chia đều.

Phượng Quyên ghi vị trí, chào tạm biệt.

Xuống thang máy, thấy Tang Huy đang mượn điện thoại bàn của lễ tân và vẫn đang gọi.

Khi cô đến gần, vài câu, phần lớn là về việc xuất khẩu hàng hóa và chuyện trong nhà máy.

Tang Huy thấy cô, "Nói chuyện xong ?"

Phượng Quyên gật đầu, "Còn nhường chỗ hôm nay quen cho thím, thím lấy, các cô đến bán hàng là giúp thím nhiều ."

Tân Kế Vinh ở đầu dây bên , "Phượng Quyên ?"

Tang Huy ừ một tiếng, thêm hai câu về tình hình hôm nay, "Lúc Nhị Hổ kể với , cứ khen ngớt lời."

Tân Kế Vinh nhướng mày, "Đương nhiên , con gái thông minh lắm, giúp tìm thêm , đừng để các cô mệt, tháng Tám trời đang nóng."

Tang Huy, "Biết ."

Cúp điện thoại, mới về phía Phượng Quyên, " cứ tưởng cô sẽ giận dỗi chứ."

Phượng Quyên lườm một cái, "Mắt thiển cận đến thế , bán quần áo sẽ kiếm tiền lớn, nhưng đó là do bán , Điềm Điềm thì vấp ngã một cú lớn , huống hồ còn đang hợp tác ăn với bố Điềm Điềm, vì cũng nghĩ nhiều hơn chứ."

Tang Huy tươi, trực tiếp ôm vợ lòng ngoài.

Bảo ngày xưa về nhà bao nhiêu đến dạm hỏi, cuối cùng chọn Phượng Quyên con trai, chẳng vì cô hiểu chuyện .

Phượng Quyên , "Qua chuyện , rõ là trời sẽ bánh bao rơi xuống, ăn lương thiện thì hơn thứ, với Điềm Điềm hôm nay dẫn Nhị Hổ và mấy quen việc , mai nhường cho ."

Đây là thiện ý của , còn chủ động đề xuất vị trí nọ, chính là rõ mai họ rời , cô dẫn Nhị Hổ cũng thể xoay xở .

Tang Huy im lặng lắng , cho đến khi ghế lái, khi xe khởi động, ý nghĩ nảy sinh trong đầu một thời gian.

" tranh thủ bệnh viện kiểm tra sức khỏe một chuyến."

"Anh khỏe chỗ nào ?"

"Không, chỉ hỏi xem, còn thể thêm một cô con gái nữa ."

Khuyến mãi mạnh mẽ, đ.á.n.h nhanh thắng nhanh.

Sau khi Phượng Quyên giúp san sẻ, hai bên cùng bận rộn, chỉ trong bốn ngày bán chín phần mười hàng.

Những bận rộn liên tục chuyện ngừng nghỉ từ đầu đến cuối, cả thời gian uống nước, Phượng Quyên đương nhiên cũng thời gian để tổng kết doanh thu, tất cả đều là tiền mặt đóng bao tải rắn tối hôm đó, nhét cửa hàng phụ tùng, hôm nhờ kế toán cửa hàng giúp đếm tiền, gửi ngân hàng.

Kết thúc ngày thứ tư, Phượng Quyên và Tân Điềm gặp , cùng định mang bao tải rắn cửa hàng , thì phát hiện cửa hàng vẫn còn sáng đèn.

Kế toán vẫn tan về nhà.

Loading...