Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 404
Cập nhật lúc: 2025-11-16 13:19:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba câu “ lắm” liên tiếp giúp Lục Nhượng vững tâm hơn.
Lục Nhượng thừa thắng xông lên: “Ông nội, cháu ở rể.”
Cộc.
Chiếc thìa va bát sứ phát tiếng động nhẹ nhàng, trong trẻo.
Bầu khí trong phòng chút tĩnh lặng.
Mãi một lúc , Lục Cảnh Hiền mới tìm giọng của , giọng ông khàn , trầm xuống ít.
“Đây là ý của nhà họ Tân, là ý của cháu.”
Lục Nhượng dứt khoát : “Cháu đề xuất.”
Dưới ánh đèn điện vàng vọt, hai ông cháu , Lục Nhượng dường như thấy đáy mắt ông nội thoáng qua một tia thất vọng.
Cạch—
Bóng đèn nhấp nháy hai cái, đột nhiên tắt phụt.
Trong phòng tối đen như mực, thấy gì cả, nhanh bên ngoài truyền đến tiếng la hét: “Nhà ai dùng điện công suất lớn thế, nhảy cầu d.a.o ! Mau kiểm tra xem.”
Bên ngoài trở nên náo loạn, nhưng thể xua tan bầu khí nghiêm túc trong phòng.
Lục Nhượng đang hồi tưởng, nhầm .
Trong bóng tối, giọng ông nội từ từ vang lên: “Tại cháu suy nghĩ ? Cháu rằng chỉ những đàn ông vô dụng mới chọn ở rể, một khi cháu trở thành con rể đến nhà vợ, nửa đời thể ngẩng đầu lên , thậm chí con cái sinh theo họ , cháu chỉ chuyên tâm học hành nên lẽ rõ, hiện nay kế hoạch hóa gia đình chỉ nhắm cán bộ công nhân viên chức cơ quan, mà tương lai thể sẽ thực hiện quốc, điều nghĩa là, cháu chỉ thể sinh một đứa con, ông sợ là chờ đến đời thứ ba trở họ.”
Lục Nhượng: “Ông nội, những điều cháu đều rõ, cháu... cũng đề cập đến chuyện đời thứ ba trở họ.”
Đời thứ ba trở họ, là con trai sinh khi ở rể sẽ theo họ , đến đời thứ ba sẽ đổi họ của ông nội.
Lục Cảnh Hiền: “Rõ mà vẫn cam tâm? Rốt cuộc cháu đang nghĩ gì!”
Lục Nhượng: “Ông nội, ông giận cháu ?”
Lục Cảnh Hiền: “Ông chỉ hỏi cháu, nếu ông đồng ý, cháu cắt đứt với Tân Điềm .”
Bên ngoài, tiếng hỏi về việc mất điện vẫn râm ran, vẻ xa.
Lục Nhượng dối: “Ông nội, thể dứt , ngay từ đầu khi Tân Điềm cầu xin trai cô cứu ông, cháu hứa cả mạng sống của cho cô .”
Hơi thở của ông nội dồn dập, càng lúc càng rõ ràng hơn.
Lục Nhượng lo lắng: “Ông nội, ông bình tĩnh...”
Lục Cảnh Hiền: “Cháu nhắc ông , ông còn nợ nhà họ Tân một mạng, đợi Tân Kế Vinh về, ông sẽ cầu xin , mạng nợ do ông tự trả, Lục Nhượng, cháu còn cả tương lai tươi sáng phía , thể hủy hoại vì chuyện , cháu còn trẻ, nhận việc quá đơn giản.”
Lục Nhượng: “Tương lai tươi sáng nên do chính đôi tay cháu giành lấy, chứ do cháu ở rể mà quyết định, ông nội, đó đều là cái cớ mà những đàn ông vô dụng tự tìm cho .”
Lục Cảnh Hiền: “...”
Lục Nhượng: “Ông nội?”
Lục Cảnh Hiền: “Cháu thật , cháu... đặc biệt ghét họ Lục.”
Điều khiến ông nhớ , hai năm ở trường trung học Kiến Phương, Lục Nhượng nhận Tân Kế Vinh cha nuôi.
“Cái gì?” Lục Nhượng giọng chút mơ hồ, rõ lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-404.html.]
Lục Cảnh Hiền hồn: “Không gì, cháu lớn , bằng tuổi cháu thời của ông là kết hôn , yêu của cháu là sẽ cùng cháu hết cuộc đời, một khi cháu tự lựa chọn, thì thế nào cũng đừng oán trách.”
Lục Nhượng xúc động, trong lòng chua xót vô cùng.
“Cháu nhớ, cháu đều nhớ.”
“Nhớ là , tìm thời gian, hai bên gia đình gặp mặt, công khai chuyện.”
...
Lục Nhượng với Tân Điềm rằng ông nội đồng ý.
Đầu óc Tân Điềm như một đống hồ dán, đồng ý ?
Bố cô mà đoán sai.
Lục Nhượng còn : “Ông nội , vì chúng hướng đến hôn nhân, nên hai bên phụ gặp mặt để đính hôn, chính thức qua như cũng danh chính ngôn thuận hơn, em thấy ?”
Tân Điềm lắc đầu: “Khó lắm, em thì dễ chuyện, nhưng bố em chắc chắn đồng ý , hơn nữa đính hôn sớm quá, cần thiết .”
Lục Nhượng tôn trọng cô: “Nếu em , thì đợi đến khi nghiệp .”
Chỉ là trong lời , niềm vui thể che giấu quá rõ ràng.
Tân Điềm: “Sao vui thế?”
Lục Nhượng kiềm chế cảm xúc: “Vui, vì giúp em hẹn thầy , xem chiều nay em thời gian , thiết em thầy cơ bản đều thể sửa chữa, một cái đơn giản thầy còn tự lắp ráp , đồng ý trả tiền công, theo giá thị trường bình thường.”
Tuy nhiên, những thợ kỹ thuật độc lập như ít nhất cũng cấp sáu, cũng dễ tìm thị trường.
Tân Điềm hiểu, vui vẻ gật đầu, chọn một buổi tiết học, đồng ý cùng Lục Nhượng thăm thầy giáo.
Sau khi gặp thầy, thầy cũng hào hứng khi cơ hội tay, thầy liệt kê các vật liệu cần thiết, hỏi là do thầy chuẩn bên Tân Điềm chuẩn .
Tân Điềm xem qua, vì lượng cần nhiều, phần lớn cũng thể tìm thấy trong hộp vật liệu của bố cô, cô chỉ sẽ về hỏi .
Cô gọi điện hỏi bố, bố cứ tùy ý dùng hộp vật liệu.
Tân Điềm dứt khoát mang hộp vật liệu đến mặt thầy để thầy tự chọn, chọn ngay mặt các giáo viên khác trong văn phòng.
Thầy giáo thấy ít vật liệu mới, vui mừng như một đứa trẻ, nhanh chóng chọn lựa, cuối cùng đáp ứng tám phần, hai phần còn , thầy thầy sẽ trực tiếp đến quầy quen thuộc để bổ sung.
Đến đây, Tân Điềm lập một danh sách ghi , cô và thầy giáo mỗi giữ một bản.
Vật liệu đầy đủ, tốc độ của thầy giáo cũng nhanh hơn.
Trong thời gian , Tân Điềm kéo đối tượng mới cùng cô kiểm tra loa trong lớp học, thế những cái hỏng.
Tình cờ, khi cần mượn sinh viên chuyên ngành điện học, Triệu Vân Hải tin thế thiết nên chủ động xin tham gia.
Triệu Vân Hải học chuyên ngành điện học của khoa Vật lý.
Tuy nhiên, nhà trường vẫn yên tâm, khi Triệu Vân Hải mượn dụng cụ, vẫn cử một thợ điện thực tập đến giám sát.
Bận rộn hai ngày, cuối cùng cũng giải quyết xong loa, khi thử âm thanh thấy hiệu quả cũng tệ, chỉ còn chờ thiết kiểm tra bên thầy giáo nữa thôi.
Và lúc , bố cô họp ở thủ đô về.
Cấp đưa chỉ thị mới, các nhà máy chế biến sẽ tách khỏi các công ty thực phẩm và lập sổ sách riêng, tùy theo tình hình thực tế của từng địa phương.
Không gì khác, nhà máy đồ hộp hợp tác với Hải quân là nơi chỉ đích danh tách .