Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 382

Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:02:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tuyết Nhu : “Nếu thực sự bận rộn, em thể lo cho gia đình .”

Tân Kế Vinh: “Anh cũng mà, chỉ cần em thích, cản em, các con lớn cả .”

Lâm Tuyết Nhu: “Ai em thích.”

Hai đời từng thích cầm bút, cái thứ tốn chất xám.

Chẳng qua là bây giờ truyện dễ dàng hơn, cô dựa kinh nghiệm và kiến thức tích lũy thể dễ dàng đối phó, lương bổng tệ, chứ nếu đổi sang văn bát cổ, cô chắc chắn bỏ cuộc từ sớm.

Lâm Tuyết Nhu: “Trước đây em nghĩ , dù em cũng chỉ là nhân viên hợp đồng, chỉ là mối quan hệ hộ khẩu và lương thực khi thôi việc, tìm đơn vị tiếp nhận .”

Tân Mật hỏi: “Mẹ chỗ nào chuyển đến ?”

Lâm Tuyết Nhu nhướng mày, “Đoạn đoàn kịch mời huấn luyện viên của bộ phận thể thao đến giúp huấn luyện, là Ủy ban Thể d.ụ.c Thể thao đang thí điểm huấn luyện các môn võ thuật đối kháng theo mô hình thể thao cạnh tranh, thông báo cho các trường đại học lớn trong tỉnh .”

Tân Mật ở trong hội học sinh, nhiều hơn một chút.

Cô bé gật đầu, “Có thông báo , nhưng trường dạy võ thuật, nên khoa thể d.ụ.c định lấy bóng rổ điển hình.”

Nghe , Tân Điềm cũng nhớ , “ chuyện .”

Tân Mật còn : “Kinh phí và sân bãi cho câu lạc bộ bóng rổ mà thầy giáo phụ trách xin chính thức phê duyệt, đội bóng chắc sẽ hình thành quy mô khi kết thúc học kỳ.”

Tân Điềm khịt mũi một tiếng, nghĩ đến điều gì, “Đội bóng rổ nữ tìm đủ ?”

Tân Mật gật đầu, “Ừm, thầy Lý còn đích đến xin em, gây phiền phức cho chị.”

Lâm Tuyết Nhu và Tân Kế Vinh dừng chuyện, đều về phía cô bé.

Tân Điềm: “Làm bộ tịch, xin nên tìm hại là em .”

Tân Kế Vinh thẳng, “Con hội học sinh .”

Ông nghĩ, theo tình hình của câu lạc bộ phát thanh đây của con gái út, lẽ câu lạc bộ bóng rổ cũng do hội học sinh quản lý.

Tân Mật gật đầu, ý là gần như .

Tân Mật: “Người tìm hội trưởng để cửa , nhờ hội trưởng với trường mới cấp kinh phí.”

Tân Điềm nghĩ đến khuôn mặt “quốc thái dân an” của hội trưởng, “Không ngờ hội trưởng cũng cửa .”

Tân Mật: “Chị nghĩ chị tố cáo là vì , nhưng chỉ vài câu , hội học sinh thêm một suất giao lưu.”

Tân Điềm: “Suất của khoa thể d.ụ.c chuyển cho ai ?”

Tân Mật tên một trong hội học sinh.

Cô bé giải thích, “Trừ khoa y, các khoa khác đều một suất, tranh giành dữ lắm.”

Tân Điềm: “Các thầy cô khác của khoa thể d.ụ.c chịu ?”

Tân Mật: “Hiện tại thể d.ụ.c coi trọng, đương nhiên là lấy lợi ích mắt .”

Tân Điềm: “……”

Tân Kế Vinh dáng vẻ của con gái út, là cô bé tiêu hóa hết, dậy bếp luộc nốt phần mì còn , gọi nếu đủ thì thêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-382.html.]

Tân Điềm chợt nhớ chuyện chính, “Mẹ, nhắc đến chuyện Bộ Thể thao ? Cái khó lắm đấy.”

Lâm Tuyết Nhu: “ là khó, nên đ.á.n.h cho đến đây một trận.”

Cả ba : “!!!”

Tân Kế Vinh vợ , “Em động tay hả?”

Lâm Tuyết Nhu: “Người mà đoàn kịch mời là một huấn luyện viên tán thủ, đ.á.n.h , còn bái sư phụ, bây giờ đang điên cuồng lôi kéo về Bộ Thể thao huấn luyện viên, chỉ là thủ tục phiền phức.”

Bộ Thể thao dù suy thoái đến , đó cũng là biên chế chính thức, huống hồ là huấn luyện viên.

Lâm Tuyết Nhu: “ đồng ý, hệ thống khác , thể dạy , nên đối phương , chỉ cần gật đầu, thể chuyển từ biên kịch đoàn kịch sang biên tập viên của báo thể thao , nếu công việc biên tập viên thì sớm chuyển chính thức, đó biệt phái sang Ban Tuyên truyền của Cục Thể thao thành phố.”

Vòng vo một hồi...

“Không vẫn là công việc văn phòng ?”

“Ừm, đúng , chỉ là ở gần tiện cho chiêu thôi.”

Hôm đó khi chuyện, cô tìm hiểu sơ qua về tán thủ, môn võ thuật chú trọng sự linh hoạt và khéo léo, cô thể dạy, nhưng thể đánh.

Đừng , cô cũng chút rung động.

Lâm Tuyết Nhu : “Chỉ là vòng vèo quá, nhưng khi đối phương xong, nảy ý định biên tập viên cho báo thể thao.”

Vì công việc thường xuyên phỏng vấn, cũng thể động tay động chân!

Việc gì chuyển sang Ban Tuyên truyền, hiện tại thể thao trong nước mới bắt đầu phát triển, báo chí bốn kỳ mỗi tuần, công việc tương đối nhẹ nhàng và tự do, nhưng yêu cầu chuyên môn tương ứng cũng cao.

“Mẹ chắc thể qua .”

am hiểu về cưỡi ngựa, túc cầu, nhưng bây giờ những thứ đó.

Lâm Tuyết Nhu cảm thấy khí , an ủi, “Mẹ sẽ chuẩn thêm, hiện tại khi vở kịch mới công diễn, đều theo đoàn, sẽ lấy cớ để từ chối các nhiệm vụ khác.”

Tân Mật: “Mẹ, nếu tự do, chi bằng tự do trực tiếp, tự gửi bài cho các tờ báo, nếu chọn thì họ sẽ đăng, nếu chọn thì suy nghĩ , cũng nhất thiết là chuyên ngành thể thao, xuất truyện, thì hãy các môn thể thao thành truyện, tiểu thuyết, tản văn, gửi cho các loại báo chí, nếu quan tâm đến biên chế.”

Nếu quan tâm thì còn cách nào khác, chỉ thể từ từ chịu đựng.

Lâm Tuyết Nhu sáng mắt lên, “ là một cách, sẽ chuẩn thử xem , gần đây đang tìm hiểu về thể thao.”

Đừng , cũng khá nhiều môn.

Chỉ tiếc là, hội nghị quan sát và giao lưu võ thuật quốc tổ chức tại khu hành chính Quế Châu tháng tới trùng với thời gian giao lưu của các con gái.

Cô cân nhắc quyết định, “Mẹ từng đến Bắc Kinh, vở kịch mới hiện đang tập, cần đến , xin nghỉ một tháng, cùng các con.”

Tân Kế Vinh liếc cô, hỏi mặt con cái.

Tân Điềm lo lắng, “Có lâu quá ?”

Lâm Tuyết Nhu: “Lâu quá thì xin nghỉ việc, để ba con nuôi .”

Đêm khuya.

Tân Kế Vinh ôm vợ, hiếm khi nghĩ đến những chuyện linh tinh.

Ông ôm cô : “Em nhất thiết theo các con gái đến Bắc Kinh , hỏi lão Nhị, nó đến đó ở ký túc xá, theo chương trình học của trường, chắc chắn sẽ bận rộn, nếu em chơi Bắc Kinh, đợi đến kỳ họp mùa hè, chúng đến đón hai đứa nó, cả nhà cùng chơi thật vui vẻ. Lập Diệp hai hôm còn gọi điện cho , sẽ dẫn Thất Nguyệt đến một chuyến quanh dịp sinh nhật con gái út đấy.”

Loading...