Tân Điềm : " cô mất hết tất cả , nhà hàng xóm đều c.h.ế.t hết."
Lâm Tuyết Nhu đầu , mượn ánh sáng từ bộ phim trong bóng tối, xoa đầu con gái, cố suy nghĩ của .
Tân Điềm vỗ về vài cái, bộ phim thu hút trở .
Đến khi phim kết thúc, rời khỏi rạp chiếu phim, đôi mắt cô bé đỏ hoe như một chú thỏ nhỏ.
"Mẹ ơi, cuộc sống bây giờ thật ."
Lâm Tuyết Nhu cũng cảm thấy, cuộc sống bây giờ thật .
...
Tối hôm đó, khi Tân Điềm ngủ yên, cô bé mơ thấy giấc mơ.
Trong mơ, cuộc sống như .
Không vì gần đây cô bé cứ băn khoăn chuyện chiêu rể, tìm con rể ở rể , trong mơ Tân Điềm thấy kết hôn !
Tóc buộc bằng sợi dây lụa đỏ nhỏ, cô bé một chiếc xe lừa cũ nát chở , xung quanh là những mặt, chặn con đường cô thể chạy trốn.
Tân Điềm sốt ruột, bò dậy cưỡi lừa chạy trốn.
Lại còn tên tiểu hỗn đản nào đó cứ hát bài ca châm chọc cô bé.
" một con lừa nhỏ, bao giờ cưỡi nó~"
Xí!
Không cưỡi thì chạy .
Đang thầm nghĩ trong lòng, thì kéo đuôi con lừa, vô bàn tay túm lấy cô bé kéo về các hướng khác .
"Mày chạy ?"
"Quần áo giặt ?"
"Sân quét ?"
"Bữa sáng ?"
"Con cái đẻ ?"
"Chưa gì cả mà chạy ."
"Quay !"
Tân Điềm run rẩy cả , sợ hãi tỉnh giấc.
Sờ trán đầy mồ hôi, mở mắt thấy căn phòng mờ tối, cô bé mới thở phào một .
Xuống giường kéo rèm cửa sổ, bên ngoài trời âm u, như sắp mưa.
Lục Nhượng hôm nay đến phiên Tân Điềm trực ca sáng ở phòng phát thanh, sáng sớm đến tiệm bánh bao di động ở con phố bên cạnh mua bánh bao đậu phụ và sữa đậu nành mà cô thích ăn, khi mang đến trường học vẫn còn nóng hổi.
Gõ cửa sớm, là một khuôn mặt lạ hoắc.
"Cậu tìm ai?"
Lục Nhượng quét mắt khắp phòng, thể thấy bộ trong nháy mắt, "Tân Điềm ở đây ?"
Đối phương lập tức cảnh giác, thấy chiếc bánh bao trong tay Lục Nhượng, thẳng thắn : "Bạn học, theo đuổi đàn chị bằng bánh bao thì , thấy , bàn là đồ của theo đuổi đàn chị tặng, đến muộn ."
Lục Nhượng: "..."
Người đang chuẩn cho buổi phát thanh sáng bên trong thấy động tĩnh, đầu thấy Lục Nhượng mừng rỡ gọi một tiếng đàn .
Người chặn cửa , "Cậu quen ?"
"Quen, là yêu của đàn chị, cựu xã trưởng khóa của chúng ."
"..."
Lục Nhượng nhướn mày, phản bác, "Tân Điềm ở đây ?"
"Đàn chị thư viện , nhà trường đất nước giành chiến thắng, bảo chúng tuyên truyền thật , đàn chị chuẩn đây."
"Cảm ơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-371.html.]
"Đàn ăn sáng ?"
"Không ăn nữa, cái là của Tân Điềm." Lục Nhượng rời , bánh bao mua thì ăn.
Người chặn cửa chằm chằm bóng lưng đó, "Tiêu , tiêu !"
...
Tân Điềm là tìm tài liệu, nhưng khi đến thư viện thấy từng hàng giá sách, cô bé lén lút về phía góc khuất.
Gần như ai ở đó, bởi vì những cuốn sách đặt giá sách, vài tháng đều là sách cấm.
Bây giờ điều kiện thoáng hơn, nhà trường đành lòng hủy những cuốn sách , nên bày .
Tân Điềm ngẩng đầu, những cuốn sách tạp nham giá sách, đủ loại.
Cô bé mất một chút công sức, mới tìm thấy cuốn Chu Công Giải Mộng, sách cũ, trang giấy màu vàng nâu những vết ố thể tẩy sạch, khi mở thật cẩn thận, sợ rằng dùng một chút lực sẽ rách.
Mục lục hỏng, chữ nhòe thành một mớ rõ, nên chỉ thể lật từng trang.
Đế vương mơ thấy danh thần, liên quan đến cô.
Văn Vương mơ thấy mặt trời mặt trăng đeo , cũng dính dáng.
Trang Chu mộng điệp, cô mơ thấy con lừa.
Sở Hoài Vương mộng thấy mây mưa ở Vu Sơn...
Tân Điềm mở , vai vỗ một cái, sợ hãi , theo phản xạ giấu cuốn sách lưng.
Nhìn thấy Lục Nhượng, trái tim đang đập thình thịch mới từ từ bình tĩnh .
Cô bé hạ giọng tố cáo: "Anh em sợ c.h.ế.t khiếp!"
Lục Nhượng nghiêng đầu, "Em xem gì đấy?"
Tân Điềm: "Xem sách."
Lục Nhượng: "..."
Tân Điềm hì hì, lấy cuốn sách , "Gần đây em mơ, đến giải mộng đây."
Cuốn sách đặt ngay mắt Lục Nhượng, mặt cô bé đỏ lên thấy rõ, "Em mơ cái ?"
Anh hai lời, đóng cuốn sách , "Em đang tuyên truyền mê tín phong kiến đấy."
Tân Điềm bĩu môi, "À, đúng , đây nhà trường tìm gì?"
Lục Nhượng : "Nhà máy điện ảnh tìm phiên dịch ngoại ngữ, các thầy cô khoa ngoại ngữ nhận công việc, chọn học sinh theo rèn luyện."
Tân Điềm: "Việc đấy, nhưng hình như tiếng Anh mở khoa mà."
Lục Nhượng: "Ừm, , nên thầy cô giao thẳng nhiệm vụ cho , còn gặp cả August nữa, thể tìm đến trường chắc là ý của , là cảm ơn."
Tân Điềm: "?"
Cô bé thắc mắc, "Không cảm ơn ."
Lục Nhượng: "Lúc đó đông , cũng kỹ."
Hai nhỏ giọng ở góc yên tĩnh, trong mắt ngoài bỗng thêm hai phần mờ ám.
Trong chốc lát, họ trở thành một "cảnh ", thỉnh thoảng ngang qua xem.
Dần dần, Lục Nhượng phát hiện .
Anh hỏi: "Tìm xong tài liệu ?"
Tân Điềm: "Không nhanh , thật ở thư viện cũng chỉ thể tìm mấy tờ báo cũ, tác dụng lớn lắm, em định tối nay gọi điện thoại cho trai hỏi thử."
Dù cùng quân đội, nhưng dù cũng chút tin tức nội bộ.
Dù cũng tuyên truyền thật phong thái của quân đội .
Lục Nhượng hiền hòa, "Ừm, lát nữa..."
"Em gái."
Tân Điềm nghiêng đầu, thấy chị gái tới, im lặng vẫy tay, Lục Nhượng , nụ thu một chút, chủ yếu là vì ánh mắt phòng vệ như phòng trộm của Tân Mật quá rõ ràng.
Tân Mật tới thẳng: "Bệnh viện thành phố và nhà trường tổ chức hiến m.á.u nhân đạo, còn thiếu , em giúp một tay ?"