Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 334

Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:01:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng Kính Nghiệp tổng kết: "Dù ở vị trí nào, chỉ cần ngăn cho bóng rổ là ."

Tân Điềm: "Cái hiểu."

Tân Điềm nóng đơn giản, những khác thấy cô dáng, là con gái nên thích hợp nữa.

Tìm vị trí vững, Phùng Kính Nghiệp thở dài, lẽ thật phong độ sân, để con gái cổ vũ cho , giờ thì ngược .

"Tiếc quá."

Đợi tiếng còi vang lên, vẫn tích cực hô to: "Tiểu Tân cố lên!"

Thân hình nhỏ bé nổi bật giữa một nhóm nam sinh sân, nhưng linh hoạt một cách bất ngờ.

Mặc dù đ.á.n.h , cản trở, nhưng cô cướp quả bóng trong cú lên rổ ba bước của đội tấn công, ừm, những phạm quy gì đó, với mới tác dụng, cướp bóng là thắng!

Đương nhiên, cũng là do những sân chút kiêng dè, nam nữ khác biệt, ai mặt dày lợi dụng việc chơi bóng để chiếm tiện nghi của nữ sinh.

Kết quả là những khán giả thu hút đến xem một phút bỏ .

Cả trận đấu diễn gượng gạo, điều giống với những gì mặt gầy gò tưởng tượng, mất sự phóng khoáng khi chơi bóng.

Tân Điềm nhận : " trải nghiệm một chút là , tìm khác chơi ."

Cô rút lui.

Anh mặt gầy gò đuổi theo, Phương Bình An bước tới chặn ngay đường của : " tìm lão Phùng, ai thể thế ?" Hỏi những ngoài.

Các nam sinh đều hứng thú, hai chỗ trống gần như lấp đầy ngay lập tức.

Phùng Kính Nghiệp lấy nước từ , nhiệt tình đưa đến mặt Tân Điềm, khập khiễng như một con vịt.

"Không ngờ đấy, nếu quen với luật chơi một chút, vấn đề gì."

Ánh mắt Tân Điềm lóe lên một tia sáng, đó dịu : "Tiếc là ảnh hưởng đến chơi bóng."

thể dành tâm trí quan sát sân, cảm thấy như một chiếc bình thủy tinh, ai dám chạm .

Phùng Kính Nghiệp , đúng là như .

Phương Bình An thấy lạ: "Sao hôm nay chỉ một ?"

Đại Tân thì thường một , còn Tiểu Tân thì luôn cùng, bạn học thì cũng là khuôn mặt mới thường xuyên xuất hiện gần đây.

Tân Điềm lúc mới nhớ cô quên lãng: " ở đây bao lâu ?"

Phùng Kính Nghiệp ước chừng: "Mười mấy phút gì đó."

Tân Điềm tính cả quãng đường, đoán chừng Lục Nhượng ... Nghĩ đến nửa chừng, cô ngẩng đầu hai mặt.

"Hỏi chút, gần đây Lục Nhượng đắc tội với ai ?"

Phùng Kính Nghiệp và Phương Bình An , thần bí : "Cậu cũng nhận ?"

Tân Điềm sững sờ: "Ý các ?"

Phùng Kính Nghiệp buôn chuyện: "Năm ngoái quân huấn xong, Lục Nhượng thỉnh thoảng về nhà ông nội ở, là để chăm sóc già, chỉ thỉnh thoảng ở ký túc xá, ngủ ký túc xá học kỳ đếm đầu ngón tay, nếu ông nội là giáo sư, Lục Nhượng cô quản lý ký túc xá mắng cho tơi tả ."

Phương Bình An: "Lạc đề ."

Phùng Kính Nghiệp hồn: "Ồ ồ ồ, nhưng gần đây Lục Nhượng ở ký túc xá liên tục một tuần! Buổi trưa cũng ăn cơm cùng chúng , mỗi về còn bẩn thỉu khắp , và Bình An cũng cảm thấy đắc tội với ngoài ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-334.html.]

Phương Bình An gật đầu: " chúng hỏi thì , còn cho chúng với ."

Tân Điềm nheo mắt: "Thế mà các vẫn ."

Hai : "..."

Nữ sinh lật mặt vô tình.

Tân Điềm còn gì đó, thì thấy Lục Nhượng tắm xong tự tìm đến, cô ngay: "Bảo mật nhé, ăn cơm đây."

Nói cô vẫy tay với Lục Nhượng, thẳng đến chỗ .

Phùng Kính Nghiệp và Phương Bình An im lặng gì.

Lục Nhượng thấy họ, ánh mắt cuối cùng dừng mặt mặt: "Căn tin bây giờ chắc hết đồ ăn , chúng ngoài ăn ."

Trong đầu Tân Điềm lập tức hiện mấy quán ăn mới mở bên ngoài trường: "Đi ăn ở đối diện , Chu Huệ ở đó mới mở một quán mì gạo."

"Ừm."

Lục Nhượng mái tóc còn ẩm, đoạn đường khỏi trường mặt trời hong khô.

Qua giờ ăn cơm, quán mì gạo chỉ còn lác đác một hai bàn , họ chọn vị trí gần cửa, gọi hai phần mì gạo đặc trưng đợi.

Tân Điềm chống cằm, Lục Nhượng từ xuống .

Rất , mặt mũi sạch sẽ, vết thương, cổ cao và thẳng, lẽ là tắm xong, làn da trắng hồng trở , xương quai xanh rõ ràng, ẩn cổ áo, những phần da khác thì thấy .

Lỡ đ.á.n.h thì ?

Giây tiếp theo, năm ngón tay gân guốc chạm cổ áo: " mặc ngược áo ?"

Lục Nhượng cúi đầu , mà.

Tân Điềm chỉ hừ hừ, gì, tiện thể liếc cánh tay thon dài lộ từ tay áo ngắn của , vẫn sạch sẽ.

Trời nóng bức, Tân Điềm đợi mì gạo đến mức khát nước, Lục Nhượng dậy đến cửa hàng tạp hóa gần đó mua hai chai nước ngọt vị cam .

Lục Nhượng đặt xuống, cân nhắc hỏi: "Cậu đang giận."

Lời nghi vấn là một câu khẳng định.

Tân Điềm hỏi ngược : "Thật sự ai bắt nạt ?"

Lục Nhượng im lặng hai giây.

Tân Điềm hiểu , khi dối nhưng cũng sự thật, Lục Nhượng thích giả vờ đà điểu.

Anh , Tân Điềm cũng quản nữa.

Uống một hết nửa chai nước ngọt, coi như xua cái nóng oi bức, đợi mì gạo bưng lên, cô gắp thêm hai đũa bát Lục Nhượng, mới nghiêm túc ăn cơm.

Ăn xong cho Lục Nhượng .

"Anh chiếm mất thời gian buổi trưa của , cùng đến hiệu sách, gặp vợ thầy Thái, đừng quên chuyện tiết mục đấy." Tân Điềm xong chút nóng mặt, cảm thấy ngang ngược.

Lục Nhượng im lặng.

Tân Điềm kịp thời mở lời: "Đừng nghĩ lấy tiết học cớ, thời khóa biểu của , buổi chiều tiết, mau mau ."

Lục Nhượng vẫn theo đến hiệu sách, nghĩ là Tân Điềm mua sách, ai ngờ Tân Điềm quầy truyện tranh thiếu nhi chọn chọn , cuối cùng chọn một cuốn, trả tiền khỏi cửa liền nhét tay .

Loading...