Tân Điềm cau mày: "Anh tìm bố."
Lại tìm đến nhà chú Phương?
Tân Điềm lấy lạ: "Cậu sư Miêu bây giờ ở..."
"Ăn cơm mà, Kiều Kiều cuối cùng cũng chịu , chịu tha thứ cho tớ ." Một câu ngang ngược chen , cắt ngang chuyện Tân Điềm sắp .
Giọng đó quen thuộc.
Tân Điềm đầu , là Tào Linh Tĩnh.
Tào Linh Tĩnh nhất thời nhận Tân Điềm, chỉ liếc qua thôi, chằm chằm Phương Kiều Kiều rạng rỡ.
"Vừa bên cạnh còn chỗ, chúng xuống ăn cùng ."
Tân Điềm Phương Kiều Kiều, cô cúi đầu gì, giống cô .
Thấy toe toét đó mặt dày xuống, Tân Điềm giơ tay lên ném thẳng chiếc túi vị trí bên cạnh Phương Kiều Kiều, ngăn cản hành động của Tào Linh Tĩnh.
Tào Linh Tĩnh bưng hộp cơm, ngây một lát: "Cô gì ."
Tân Điềm: "Ý rõ ràng ? Vậy nữa, chỗ đó ."
Tào Linh Tĩnh giả lả: "Rõ ràng là trống..."
Tân Điềm: " ."
Sự giằng co kinh động những xung quanh, bắt đầu xì xào bàn tán.
Tào Linh Tĩnh sang, chỉ thấy đang chỉ trỏ, mặt cô lúng túng, vẻ ngoài giả tạo ban đầu cũng giữ nữa.
"Nếu hoan nghênh , thì thôi, Kiều Kiều, thật lòng bạn với ."
Tân Điềm hừ lạnh: "Thật ? Vậy cô đưa chân đây, để đập gãy nối , chúng sẽ là bạn bè."
Tào Linh Tĩnh: "Cô!"
Tân Điềm : "Cô xem, chiếc đèn chùm đó, đập trúng đầu cô nhỉ."
Cơ thể Tào Linh Tĩnh run lên, như thể cô sân khấu, trơ mắt chiếc đèn chùm lớn đó lao thẳng .
Lúc đó cô cảnh dọa ốm một thời gian dài, bây giờ nghĩ vẫn còn sợ hãi.
Tân Điềm : "Không đúng, cô Đoàn Văn công đuổi việc , cửa nhà ai, chiếm chỗ của ai mà ."
Tào Linh Tĩnh hoảng hốt: " hiểu cô đang gì, còn ăn cơm."
Tân Điềm cho cô : "Chuyện còn rõ, chạy vội vàng gì."
Tào Linh Tĩnh nhất thời hoảng loạn, c.ắ.n răng uy h.i.ế.p Phương Kiều Kiều: "Cậu quản bạn ? Nếu lớn chuyện Dịch chắc chắn sẽ xuất hiện, đến lúc đó chuyện thích Dịch trong Đoàn Văn công sẽ khơi dậy, đừng để đến gây rối với chúng , cứ văn phòng hưởng phúc."
Tân Điềm nhạy cảm nhận , Phương Kiều Kiều ngẩng đầu lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-320.html.]
Anh Dịch?
Kiều Kiều thích Dịch?
Nghe những lời xì xào xung quanh, Tân Điềm đột ngột dậy, thu hút sự chú ý của nhiều .
Trước mặt , Tân Điềm nhẹ: "Đồng chí, so với hành vi vi phạm quy tắc của cô, thích Dịch lẽ nào là chuyện khó ? Anh Dịch trẻ tuổi tài cao, trang phục và giọng hát đều là nhất huyện, những từng hát mấy ai thể thoát khỏi khả năng thích Dịch, còn cô, đuổi việc , nhất nên nghĩ xem bạn bè nào đột nhiên đuổi việc, hoặc thi Đoàn Văn công rõ ràng nắm chắc mười phần nhưng , nếu đồng chí Tào Linh Tĩnh mắt thế, đó mới là oan uổng."
" là nhờ con đường chính thức thi ." Giọng Tào Linh Tĩnh run rẩy: "Hơn nữa tình cảm Phương Kiều Kiều dành cho Dịch là thích bình thường, mà là..."
"Là gì?" Tân Điềm kịp thời ngắt lời: "Cô đừng hòng tự bịa đặt một chuyện để che đậy lầm của , sẽ đến Đoàn Văn công tố cáo, mắc nghiêm trọng đuổi việc, lúc tuyển chọn quy trình thẩm tra chính trị rốt cuộc thông qua như thế nào! Không rõ chuyện , Đoàn Văn công chương trình biểu diễn, ai còn dám tin là công bằng chính trực."
Tào Linh Tĩnh giận đến cực điểm, ánh mắt xung quanh ngày càng tin cô : "Cô đừng như , rõ ràng là cô bênh Phương Kiều Kiều!"
"Cô chuyện lộn xộn, bênh Phương Kiều Kiều? Hai quan hệ cạnh tranh ? nhớ nhầm cô là Đoàn Ca múa, cô là hậu cần, Tào Linh Tĩnh, đừng cô một biểu diễn Đoàn Ca múa so bì với đồng chí hậu cần."
Chuyên nghiệp đối với chuyên nghiệp, ngay từ đầu công bằng.
"Hơn nữa, chân cô cô hại mà để vết thương."
Một trí nhớ , các phòng ban khác đột nhiên nhớ chuyện xảy năm ngoái, ầm ĩ lớn lắm.
Người gây hại thông báo phê bình đuổi việc !
Trước đây còn ôm tâm lý xem trò vui vây xem, bây giờ phát hiện chuyện là thật, lãnh đạo sáng lệnh chiều kiểu thể là chuyện lành gì, chỉ một lát ít bỏ , nhao nhao hỏi lãnh đạo, xác nhận là thật .
Ngay cả Tào Linh Tĩnh cũng nhận gì đó , c.ắ.n răng bỏ chạy.
Tân Điềm nhặt quả lựu bàn lên, bực tức ném chân Tào Linh Tĩnh.
Tào Linh Tĩnh loạng choạng ngã xuống đất, hộp cơm mở đổ tung tóe sàn, ướt vạt áo , xung quanh đều là ánh mắt chế giễu.
Tân Điềm thu dọn hộp cơm, kéo Phương Kiều Kiều bên cạnh, xuống nhặt quả lựu nứt , để cho Tào Linh Tĩnh một ánh mắt chế giễu khinh thường, đưa Phương Kiều Kiều .
Ra khỏi nhà ăn, chút tiếc nuối quả lựu.
"Cậu đặc biệt mua cho tớ, để tớ bẩn , chỗ nào vòi nước , tớ rửa."
Phương Kiều Kiều im lặng bên cạnh Tân Điềm, cô chút chịu nổi Tân Điềm đến.
Người vốn nội tâm, nhẫn nhịn, ấm ức gì đều giữ trong lòng đó, trở nên kiêu ngạo, càng ngày càng giống chị Tân Mật.
"Tân Điềm, đại học đặc biệt ?"
"Đó là một nơi khác với cấp ba, ai cảm thấy học kiến thức là vô dụng, đều nỗ lực, thật cũng khá mệt, nhưng ý nghĩa."
Ý nghĩ lâu xuất hiện của Tân Điềm, trỗi dậy.
"Phương Kiều Kiều, bây giờ bắt đầu ôn tập, thi đại học, rời khỏi Đoàn Văn công ."
Phương Kiều Kiều lắc đầu: "Tớ học hành luôn , mà, đây mười mấy năm học hành tử tế, mấy tháng thể thi đậu đại học, tớ thi đậu chẳng khác nào đang chế giễu những ngày ngày cố gắng học tập."
Tân Điềm cũng cố chấp: "Vậy gì?"